Chương 88: Tiện nghi người khác không bằng tiện nghi tông môn nhà mình

Thân thể không hề có tạp chất của Lãnh Vô Phong đã rất khủng bố rồi, nếu như Trúc Cơ lại có Diệp Phong hỗ trợ, vậy thì có thể nói là trực tiếp cất cánh, có thể nói là có câu hứa này của Diệp Phong, thành tựu trong tương lai của Lãnh Vô Phong tuyệt đối sẽ vượt xa bọn họ!

Nghĩ đến đây, năm thiên kiêu khó chịu, sao bọn họ không gặp được Diệp Phong khi Trúc Cơ chứ, nếu là như vậy thì vận mệnh của bọn họ sẽ có thay đổi lớn!

Chờ chút!

Bỗng nhiên, năm thiên kiêu nghĩ đến một sự kiện, đó chính là trước mắt bọn họ đều là Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng, chỉ có Trần Hạo Vũ đạt đến Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, tiếp theo chính là Luyện Liên Hóa Thần, xung kích Nguyên Thần Cảnh!

Nguyên Thần Cảnh Cũng là một giai đoạn cực kỳ quan trọng trong quá trình tu luyện.

Nghĩ đến đây, Trần Hạo Vũ cảm thấy may mắn vì mình vẫn luôn áp chế tu vi, không có tùy tiện xung kích Nguyên Thần Cảnh, nếu không thì chẳng phải là mình lại bỏ qua một cơ duyên lớn nữa hay sao!

Lúc này, năm thiên kiêu nhìn Diệp Phong, cảm thấy Diệp Phong chính là cơ duyên bảo khố còn sống!

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ dẫn sư huynh đệ tông môn tham gia giải thi đấu bí cảnh tông môn do Thiên Dương Tông tổ chức, nhiệm vụ này chỉ có một cái yêu cầu đó là nhất định túc chủ phải đoạt được vị trí thứ hai, sư huynh tông môn trong đội không thể đoạt được vị trí thứ nhất, nhiệm vụ thành công thì thưởng một lượng lớn điểm phá sản, nhiệm vụ thất bại trừ một lượng lớn điểm phá sản, có thể cự tuyệt!"

Đúng lúc này, tiếng nói của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.

Giải thi đấu bí cảnh tông môn?

Còn nhất định phải đoạt được vị trí thứ hai?

Nghe hệ thống ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong nở nụ cười khổ, mặc dù không biết tình huống cụ thể của giải thi đấu bí cảnh tông môn này, nhưng nhất định phải đoạt được vị trí thứ hai thì cũng không dễ.

Mà không thể để sư huynh đệ đoạt được vị trí thứ nhất thì rất có thể là để phòng ngừa hắn lợi dụng lỗ hổng hệ thống!

"Đại sư huynh, có một cái Thiên Dương Tông tổ chức giải thi đấu bí cảnh tông môn, ngươi biết không?"

Trầm tư một lát, Diệp Phong quay qua nhìn Trần Hạo Vũ hỏi thăm, nếu như hắn không biết thì phải đi hỏi sư tôn mình Lạc Thiên Tuyết một chút.

"Ồ!"

Nhưng mà nghe Diệp Phong tra hỏi, Trần Hạo Vũ lại tỏ vẻ kinh nghi hỏi lại: "Tiểu sư đệ, sao ngươi biết chuyện này?"

"Đúng là mấy ngày trước thì có một cái tông môn tự xưng là Thiên Dương Tông tới đưa thư mời, mục đích là mời Tinh Hồn Tông chúng ta tham gia giải thi đấu bí cảnh tông môn gì đó, nhưng mà cuối cùng đối phương thương nghị như thế nào với tông chủ thì ta không biết được, dù sao kết quả là tông chủ đã từ chối."

Không lâu sau, Trần Hạo Vũ nói hết mọi tình huống mà mình biết ra.

"Như vậy sao?"

"Vậy ta đi hỏi sư tôn một chút."

Nói xong, Diệp Phong lại đi đến đại điện tông môn.

...

"Có việc?"

Nhìn thấy Diệp Phong đi mà quay lại, Lạc Thiên Tuyết mặt lạnh như tiền cất tiếng hỏi.

"Sư tôn, ta nghe Đại sư huynh nói mấy ngày trước có người tự xưng là người của Thiên Dương Tông đến đưa thư mời cho tông môn chúng ta, có chuyện như vậy không?"

Diệp Phong nhìn Lạc Thiên Tuyết, trực tiếp hỏi.

"Không sai!"

"Thiên Dương Tông này là một cái tông môn nhất lưu duy nhất ở xung quanh đây, lần này nó phát thư mời cho tất cả mấy chục cái tông môn xung quanh đây, mục đích là bọn họ tổ chức giải thi đấu bí cảnh tông môn."

"Nhưng mà điều kiện là phàm là những tông môn nào đồng ý với lời mời thì nhất định phải lấy tài nguyên tu luyện ra đưa đến một cái bí cảnh cỡ nhỏ mà Thiên Dương Tông khống chế, mà mỗi cái tông môn cũng bị hạn chế về mặt nhân số, đến lúc đó ai có thể lấy được bao nhiêu tài nguyên trong bí cảnh thì đều phải xem bản lĩnh của mình."

"Nhìn thì có vẻ công bằng nhưng dù sao thì cái bí cảnh cỡ nhỏ này cũng do Thiên Dương Tông khống chế, hoàn cảnh, địa hình bên trong sợ là đều đã bị đệ tử trong tông môn bọn họ thuộc nằm lòng, những tông môn nào đồng ý tham dự thì thực ra vẫn là thua thiệt, suy cho cùng thì người được lợi lớn nhất vẫn là Thiên Dương Tông bọn họ.”

Lạc Thiên Tuyết giống như đã nhìn thấu hết thảy, phân tích tình huống của giải thi đấu bí cảnh tông môn này.

"Sư tôn, đệ tử rất muốn tham gia giải thi đấu bí cảnh tông môn này."

Nghe xong, Diệp Phong nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

"Không được, tông môn chúng ta nghèo khó, hoàn toàn không bỏ ra nổi những tài nguyên tu luyện đó..."

Nói đến một nửa, Lạc Thiên Tuyết chợt phát hiện Diệp Phong lại dần dần hưng phấn lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm nàng, giống như là đang rất mong chờ lời nói kế tiếp của nàng.

Phát điên!

Lúc này, Lạc Thiên Tuyết triệt để phát điên, nàng lại quên mất tên đệ tử thân truyền này của mình là một tên phá của đến phát rồ!

Chỉ sợ mình vừa nói không bỏ ra nổi những tài nguyên tu luyện đó thì đối phương sẽ vỗ ngực nói một câu đệ tử có!

"Sư tôn, có phải người không bỏ ra được những tài nguyên tu luyện đó hay không?"

"Đệ tử có!"

Thấy Lạc Thiên Tuyết nói đến điểm mấu chốt nhưng lại dừng lại, Diệp Phong cũng gấp, thuận tiện nói luôn câu tiếp theo của Lạc Thiên Tuyết ra.

"Sư tôn, Đốn Ngộ Đan này, dược hiệu ngươi cũng biết, bây giờ trong tay cố tha cũng không còn nhiều tạm thời lấy ra năm viên đi."

"Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, bây giờ ta còn có một ít, lấy năm mươi bụi ra đi!"

"Còn có Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, lấy ra ba viên đi!"

"Tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư, trong tay của ta có không ít, lấy một trăm giọt ra!"

Nhìn Diệp Phong lấy ra một đám bảo bối khiến cho nàng cũng phải đỏ mắt, Lạc Thiên Tuyết tức đến toàn thân run rẩy lên, ừ cái tên đồ đệ phá của này của mình lại xem nhiều bảo bối như vậy thành tài nguyên đưa đến trong bí cảnh, phá của lại có thể phá của như vậy sao?

Không nói khoa trương chút nào, xem như tất cả tông môn đồng ý tham dự giải thi đấu lần này lấy ra tất cả tài nguyên tu luyện đều không sánh được với một giọt tinh huyết của Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư!