Chương 83: Diệp ca, có phải là mấy ngày nay có người đuổi theo chúng ta hay không?

Ta biết!

Ta biết ngay hai người đó đến đây tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì!

Ta biết ngay phàm là chuyện dính dáng tới tên nghiệt đồ Diệp Phong này thầy tuyệt đối không phải là chuyện tốt!

Ta không muốn phát triển tông môn, lão nương không muốn phát triển tông môn, xáo trộn kế hoạch tu luyện của ta như thế, đến năm tháng nào ta mới có thể phi thăng thượng giới báo thù!

Lúc này, tâm tính Lạc Thiên Tuyết triệt để nổ!

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, lão giả áo xám sẽ đuổi tới Tinh Hồn Tông sau ba phút, trừ một lần sử dụng chức năng nhìn trộm thiên cơ hôm nay."

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Diệp Phong, đây là bởi vì Diệp Phong đã lệnh cho hệ thống vận dụng một lần nhìn trộm thiên cơ, nếu như lão giả áo xám còn dám đuổi theo, vậy thì hãy nhắc nhở hắn khi sắp đuổi kịp.

"Tiểu Huyết, có một lão giả áo xám một đường đuổi gϊếŧ chúng ta, sắp đuổi tới Tinh Hồn Tông, người đi qua đó ngăn hắn lại, tạm thời đừng có gϊếŧ hắn, đánh hắn cho mẹ hắn cũng không nhận ra hắn được, hành hung hắn cho ta!"

Lúc này, Diệp Phong vẫy vẫy tay với Phệ Huyết Đường Lang đã hóa thành nhân hình cách đó không xa, ra lệnh.

"Tiểu Huyết tuân mệnh!"

Nói xong, Phệ Huyết Đường Lang anh tuấn hơi vẩy quạt lông trong tay, thậm chí còn không quên nhìn hai nữ Hạ Thiên Thiên và Đỗ Thiên Nguyệt trong năm thiên kiêu, sau đó Phệ Huyết Đường Lang mặc một bộ áo trắng nhất phi trùng thiên, chỉ trong mấy hơi thở là đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

...

Cái gì?

Mẹ nó, có phải ngươi vừa mới giả vờ đẹp trai hay không?

Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang diễn như nước chảy mây trôi, Diệp Phong ngẩn ra!

Mẹ nó, ngươi là một con yêu thú mà cũng muốn diễn?

Điên rồi!

Diệp Phong cảm thấy bên cạnh mình cho dù là người hay là yêu đều mẹ nó không được bình thường!

(Mọi người và một yêu: Đúng, chỉ ngươi bình thường, tên phá của đến phát rồi ngươi!)

Tinh Hồn Tông, hướng đông nam!

"Nhanh!"

"Rốt cuộc các ngươi cũng dừng lại nghỉ ngơi rồi, lão phu không tin ngươi còn có loại trận kỳ phẩm cấp cao đó nữa, nếu không gϊếŧ ngươi thì lão phu cũng không phải là Mạnh Hải Phong!"

Phát hiện rốt cục Mạnh Đường Vũ không tiếp tục nhanh chóng di chuyển nữa, Mạnh Hải Phong cảm thấy rốt cuộc cơ hội báo thù của mình cũng đến rồi!

Hả?

Đúng lúc này, Mạnh Hải Phong đang phi hành với tốc độ cao bỗng nhiên ngừng ở giữa không trung, thay trước mặt là một thanh niên mặc áo trắng cầm quạt lông trong tay ngăn cản đường đi của mình, lên tiếng nói: "Ta không muốn gϊếŧ ngươi, tránh ra!"

Ha ha!

Phệ Huyết Đường Lang nghe nói như thế thì nhịn không được bật cười nói: "Chỉ là Độ Kiếp Cảnh tứ trọng, ai cho ngươi can đảm mà dám một đường đuổi theo truy sát chủ nhân của ta!"

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nghe đối phương nói thẳng ra tu vi của mình, chuyện này khiến cho sắc mặt Mạnh Hải Phong lập tức trở nên ngưng trọng, phải biết bây giờ hắn không có phóng ra khí tức Độ Kiếp Cảnh tứ trọng.

Như vậy thì chứng tỏ là thực lực của đối phương cao hơn hắn nhiều!

"Chờ một chút, chủ nhân của ngươi, ngươi là yêu thú!"

Mà không lâu sau, Mạnh Hải Phong bỗng nhiên nhận ra được cái gì, nhìn về phía Phệ Huyết Đường Lang đối diện, thần sắc đại biến, lên tiếng kinh hô!

Oanh!

Phệ Huyết Đường Lang đột nhiên đưa tay phải ra đè về phía Mạnh Hải Phong, một cỗ uy áp kinh khủng ngạt thở ầm vang rơi xuống, cho dù Mạnh Hải Phong có đề phòng từ trước nhưng cũng không gánh được khí tức uy áp kinh khủng này, quỳ xuống trong hư không, toàn bộ thân thể bị uy áp kinh khủng này làm cho không ngừng run rẩy, hoàn toàn không phản kháng được chút nào!

"Ta là Đại yêu Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp, nếu ngay cả ngươi mà ta cũng không thu thập được thì chủ nhân sẽ tức giận!"

"Nhưng mà ngươi yên tâm, tạm thời chủ nhân không định gϊếŧ ngươi, chờ ta dạy dỗ cho ngươi một bài học sau đó sẽ dẫn người đến gặp chủ nhân của ta, đến lúc đó ngươi sống hay chết thì sẽ do chủ nhân của ta quyết định!"

Nói xong, trong nháy mắt Phệ Huyết Đường Lang đã xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hải Phong, một quyền ẩn chứa man lực kinh khủng đánh thẳng đến mặt Mạnh Hải Phong, nó nhớ kỹ Diệp Phong chỉ cho nó một cái mệnh lệnh, đánh cho mẹ của đối phương cũng không nhận ra đối phương, như vậy thì nơi nên đánh nhiều nhất chính là mặt!

Trong Tinh Hồn Tông!

Hoàng Tiểu Phi bỗng phát hiện truyền âm ngọc bội có phản ứng, vội vàng phóng ra một tia thần thức hòa vào truyền âm ngọc bội.

"Phụ thân, ngươi nói cái gì đó, chúng ta không có nhìn thấy Mạnh lão!"

"Cái gì, Mạnh lão đã đuổi theo chúng ta ba ngày?"

"Chờ một chút, ngươi nói Mạnh lão vừa mới gửi tin cầu cứu ngươi, bây giờ hắn sắp bị đánh chết rồi?"

Kết thúc truyền âm, Hoàng Tiểu Phi lo lắng nhìn về phía Diệp Phong hỏi: "Diệp ca, hai ngày này ngươi có nhìn thấy một lão giả áo xám không?"

Hả?

"Không ngờ được là vẫn bị ngươi phát hiện."

"Chuyện nàykhông cần cảm ơn ta, dù sao bây giờ chúng ta cũng là quan hệ hợp tác."

"Nhưng mà ta vẫn phải nhắc nhở các ngươi một chút, sau này ra ngoài nhất định phải cam đoan hành tung của mình không thể bị kẻ địch biết được, lần này nếu như không có ta, các ngươi đã bị lão đầu đó làm chết."

"Hai người các ngươi không biết là lão đầu đó truy sát các ngươi đến mức phát rồ, đuổi theo các ngươi gần ba ngày!"

Diệp Phong nhìn Hoàng Tiểu Phi, thần sắc bình thản vừa cười vừa nói.

Bị ta phát hiện?

Nếu như không bị ta phát hiện thì Mạnh lão của thương hội chúng ta sẽ bị ngươi đùa chơi chết!

Hơn nữa sao ngươi lại cho rằng đối phương đến đuổi gϊếŧ chúng ta, đuổi ba ngày, sao ngươi không nói cho chúng ta một tiếng, bây giờ hiểu lầm lớn rồi!

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi muốn điên rồi, hắn có thể cảm nhận được Diệp Phong tuyệt đối là có ý tốt, nhưng mà đây chỉ là hiểu lầm thôi!

"Diệp ca, người bán mau gọi người ngươi mới phải đi ra trở về đi, lão giả vẫn luôn đuổi gϊếŧ chúng ta là phụ thân của Mạnh quản gia, hắn không phải là kẻ địch!"

Nghĩ đến bây giờ Mạnh lão nguy cơ sớm tối, Hoàng Tiểu Phi lo lắng nhìn Diệp Phong, vội vàng giải thích.

Hả?