Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 81: Các ngươi có thể đừng thêm phần diễn cho mình được hay không

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đốn ngộ?

Đốn ngộ công pháp Thiên cấp thượng phẩm?

Ngọa tào!

Kịp phản ứng lại, hữu quyền Diệp Phong nhanh chóng bao trùm Hỏa linh lực hùng hậu, sau đó đột nhiên một quyền oanh ra, trong nháy mắt, Hỏa Long từ Hỏa linh lực ngưng tụ mà thành đánh nát cự thạch!

Theo một tiếng nổ vang lớn, vô số đá vụn lớn nhỏ không đều bay tứ tung, mà Hoàng Tiểu Phi đang ngồi xổm ở sau nham thạch đốn ngộ cũng bị bừng tỉnh khỏi trạng thái đốn ngộ!

"Hoàng Tiểu Phi, tranh thủ dùng công pháp bí điển ta cho ngươi làm giấy vệ sinh!"

Thấy Hoàng Tiểu Phi xuất hiện, Diệp Phong hô lớn.

Bối rối!

Hoàng Tiểu Phi bối rối, bên cạnh, Mạnh Đường Vũ cũng bối rối!

Nhưng Hoàng Tiểu Phi vẫn nhanh chóng phản ứng lại, trực tiếp xé rách công pháp bí điển trong tay làm giấy vệ sinh, nhưng mỗi khi xé xuống mấy trang thì trái tim hắn đều đang chảy máu.

Mặc dù thời gian ngộ hiểu rất ngắn nhưng hắn đã biết được tên của công pháp Thiên cấp thượng phẩm này, Phục Ma Bảo Lục, đỉnh cấp công pháp!

Một lát sau, khi Hoàng Tiểu Phi cầm công pháp bí điển còn thừa lại hơn phân nửa đi về tới, Diệp Phong kêu đối phương xé nát toàn bộ công pháp bí điển còn lại!

"Đinh! Sản phẩm bại gia hôm nay không dùng hết, trừ năm vạn điểm phá sản!"

Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên, Diệp Phong muốn chết, bây giờ hắn chỉ còn lại hơn sáu vạn điểm phá sản, lập tức bị trừ đi năm vạn!

Hơn nữa, hắn cảm thấy may mà hắn phát hiện ra sớm, nếu bị Hoàng Tiểu Phi đốn ngộ một hồi nữa, không chừng điểm phá sản sẽ bị trừ gấp bội!

"Ta hiểu!"

Lúc này, nhìn sắc mặt Diệp Phong càng thêm khó coi, trong đầu Hoàng Tiểu Phi đột nhiên lóe lên tinh quang, lập tức hiểu ra hết thảy!

"Diệp ca, ta sai rồi!"

"Trước đó ngươi cũng đã nói, có được Đấu Chiến Thánh Thể, hoàn toàn không cần tu luyện bất kỳ công pháp và võ kỹ gì, chỉ cần không ngừng chiến đấu thì có thể không ngừng mạnh lên, mà võ kỹ cũng có thể lĩnh ngộ trong chiến đấu sinh tử."

"Ta hẳn là nên dùng tất cả tinh lực cho chiến đấu, sao có thể lãng phí ở công pháp, cho dù là đỉnh cấp công pháp Thiên cấp thượng phẩm!"

"Đây là khảo nghiệm của ngươi dành cho ta, xin lỗi Diệp ca, ta khiến cho ngươi thất vọng!"

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi tràn đầy áy náy nhìn Diệp Phong, nói.

? ? ?

Cái gì?

Mẹ nó ngươi đang nói gì đó, cái gì mà khảo nghiệm với ngươi, ta chỉ muốn ngươi phá của giúp ta!

Mẹ nó, ngươi có thể đừng thêm phần diễn cho mình được hay không!

Nghe Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, Diệp Phong suýt chút phun máu.

"Thì ra là thế!"

"Buồn cười vừa rồi ta còn sinh lòng bất mãn với Diệp thiếu, cho rằng ngươi hỏng cơ duyên của Thiếu chủ, là ta ánh mắt thiển cận!"

"Diệp thiếu, ngươi yên lặng làm tất cả vì Thiếu chủ, ta lại vì chuyện này mà sinh lòng bất kính với ngươi, mong ngươi tha thứ!"

Lúc này, bên cạnh, Mạnh Đường Vũ cũng áy náy nói.

Mẹ nó!

Có ngươi sao thế, cứ thêm phần diễn cho mình?

Nhìn Mạnh Đường Vũ, Diệp Phong sắp bị chọc tức điên lên, mẹ nó các ngươi đều có bệnh chứ, ta chỉ muốn phá của, rõ ràng là phim lẻ, các ngươi lại thêm phần diễn để thành phim bộ?

"Đi, đi nhanh đi, tranh thủ đi đường!"

Không giải thích!

Nhìn hai người nhập vai quá sâu, Diệp Phong đã triệt để từ bỏ, muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế đó đi, lão tử không chơi, tự các ngươi chơi đi!

Tế ra phi kiếm, ba người bước lên đường chạy tới Tinh Hồn Tông lần nữa.

"Thiếu chủ, hình như Diệp thiếu tức giận!"

"Chỉ sợ Diệp thiếu đã biết ngộ tính của ngươi được tăng lên to lớn, sao ngươi lại không nhận ra điều này, coi như đi vào đốn ngộ chi cảnh trong truyền thuyết cũng nên cưỡng chế tỉnh lại!"

"Không phải ta cũng mới kịp phản ứng lại sao!"

"Bây giờ chắc chắn Diệp thiếu còn đang nổi nóng, không biết như thế nào mới có thể để Diệp thiếu nguôi giận, sao ta lại đần như vậy."

Nghe hai người thấp giọng xì xào, bên cạnh, mặt Diệp Phong đen lại!

Mọi người đứng gần như vậy, các ngươi xì xào bàn tán có tác dụng gì, coi ta điếc hay sao, nói như vậy không phải là đang nói cho ta nghe hay sao!

"Hai người các ngươi đủ rồi đó!"

"Ta không tức giận, chúng ta bình thường một chút được hay không?"

Diệp Phong phục, hắn dám cam đoan, nếu mình không nói một câu như vậy thì hai tên này có thể nói suốt đường đi.

"Thật !"

"Diệp ca, ngươi yên tâm đi, sau này ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi thất vọng nữa!"

"Đến ngày ta công thành danh toại, ta sẽ thành lưỡi dao trong tay ngươi, giúp ngươi dọn dẹp sạch sẽ tất cả cường địch!"

Nói đến câu nói sau cùng, trong mắt Hoàng Tiểu Phi tràn đầy vẻ nghiêm túc.

Hả?

Nghe nói như thế, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hoàng Tiểu Phi, Diệp Phong nói: "Không cần, ta chỉ muốn sống thoải mái hưởng thụ, ngươi chớ quấy rầy thời gian yên tĩnh của ta."

"Diệp ca, không cần biết ngươi có cần hay không, ta đều sẽ liều mạng tu luyện, đồng thời phát triển thương hội thành đệ nhất thương hội Huyền Thiên đại lục!"

"Không cần biết lúc nào, chỉ cần Diệp ca cần thì ta và thương hội ta sẽ ngay lập tức đuổi tới bên cạnh ngươi, không cần biết kẻ địch của ngươi là ai, cho dù là toàn bộ Huyền Thiên đại lục!"

Chờ chút!

Nghe đến đây, Diệp Phong nhìn vẻ mặt thành thật của Hoàng Tiểu Phi, bây giờ hắn chỉ muốn nói một câu thôi, mẹ nó, ngươi thêm phần diễn cho mình, có phải là hơi lố rồi hay không!

Nghĩ đến đồ đệ của mình tự thêm phần diễn thành nội ứng trong Thiên Cơ Các, nghĩ đến đại đồ đệ là cốc chủ Vạn Hoa Cốc, bây giờ Hoàng Tiểu Phi còn chưa tính là tiểu đệ cũng muốn làm ra đệ nhất thương hội Huyền Thiên đại lục, làm sao cứ như là hắn muốn hạ một thế cuộc đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ Huyền Thiên đại lục, hắn chỉ muốn yên tĩnh phá của thôi, mẹ nó, các ngươi đều làm gì đó!

"Hi vọng hắn không phải nghiêm túc!"

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hoàng Tiểu Phi, Diệp Phong cũng chỉ có thể suy nghĩ như thế, dù sao hắn cũng không thể thay đổi ý nghĩa của người khác được.

Mười giờ sau, gần chạng vạng tối!

"Ta muốn gϊếŧ ngươi!"

"Ta tuyệt đối phải gϊếŧ ngươi!"

Rốt cục thoát khỏi mê trận, Mạnh Hải Phong mặt mũi tràn đầy giận dữ khống chế phi kiếm phóng lên tận trời, khí tức khủng bố Độ Kiếp Cảnh tứ trọng không chút kiêng kỵ bộc phát ra, trên đường đi khiến cho vô số người né tránh, không có ai có can đảm trêu chọc!

Màn đêm buông xuống!
« Chương TrướcChương Tiếp »