Nhưng mà một người như vậy lại bị Diệp Phong thay đổi đến mức này trong một thời gian ngắn ngủi, điều này có thể không khiến cho Hoàng Tiểu Phi cảm thấy sợ hãi sao!
"Đinh! Phương thức phá của phù hợp tiêu chuẩn, người chứng kiến phù hợp tiêu chuẩn, chúc mừng túc chủ phá của thành công, thưởng ba ngàn điểm phá sản, thưởng cửu vân Huyết Tham Đan *1000 (đan dược này lãng phí sẽ không nhận được điểm phá sản)!"
Hả?
Diệp Phong vốn cho rằng lần này sẽ không phát động phần thưởng phá của, nhưng không ngờ không chỉ lại phát động phần thưởng phá của một lần nữa mà còn bất ngờ đạt được một ngàn viên bát phẩm Huyết Tham Đan.
"Xem ra, thương thế của Mạnh quản gia đúng là không có nghiêm trọng thật, nếu không nuốt cửu vân Huyết Tham Đan chắc chắn sẽ không phát động phần thưởng phá của."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong bỗng nhiên chú ý tới Hoàng Tiểu Phi bên cạnh, nhìn đối phương trơ mắt nhìn Mạnh Đường Vũ ăn cửu vân Huyết Tham Đan, âm thầm nghĩ: "Xem ra Hoàng Tiểu Phi cũng thèm cửu vân Huyết Tham Đan này."
"Hoàng thiếu chủ, có phải ngươi cũng thèm cửu vân Huyết Tham Đan này hay không?"
Diệp Phong nhìn rồi nói với Hoàng Tiểu Phi, trong tay xuất hiện một viên cửu vân Huyết Tham Đan đưa tới, nói thẳng: "Ăn đi, đang dược nát này ta còn nhiều lắm, bao ăn no!"
Trừng!
Nghe nói như thế, đừng nói Hoàng Tiểu Phi, cho dù là Mạnh Đường Vũ đã thay đổi tâm tính cũng không nhịn được mà tròn tròn mắt, ăn thì được, nhưng bao ăn no, mẹ nó, có phải có chút quá đáng hay không!
Thật là thơm!
Mấy phút sau, ba người ngồi trong xe ngựa ăn từng nắm từng nắm cửu vân Huyết Tham Đan, vẻ mặt cực kỳ hạnh phúc.
Huyết Tham Đan thuộc về đan dược chữa trị, nếu như trong cơ thể không có thương thế, cho dù có ăn nhiều thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì với thân thể, chỉ mang lại cảm giác không tệ mà thôi.
Một lát sau, khi ba người mỗi người đều ăn hơn hai trăm viên cửu vân Huyết Tham Đan thì mới ngừng lại được, bởi vì ăn no rồi!
"Diệp ca, sau này ngươi chính là đại ca của Hoàng Tiểu Phi ta, sau này chỉ cần có cần dùng tới tiểu đệ thì người cứ mở miệng tiểu đệ tuyệt đối sẽ toàn lực tương trợ!"
Diệp Phong dùng phương thức phá của phát rồ triệt để thu phục được Hoàng Tiểu Phi!
Mặc dù thương hội nhà hắn đã phát triển mấy ngàn năm, có nội tình cực kỳ hùng hậu, nhưng nói một câu không dễ nghe là không nhất định có thể có được hơn sáu trăm viên cửu vân Huyết Tham Đan mà ba người vừa mới ăn xong.
Bởi vì đan phương Huyết Tham Đan đã thất truyền lâu rồi, dù Huyền Thiên đại lục có nhiều linh thảo luyện chế Huyết Tham Đan nhưng không có đan phương thì tất cả cũng không có ý nghĩa chút nào.
"Tiểu Phi, làng này sau khi trở về thì ta sẽ đích thân giải thích với phụ thân của ngươi, những chuyện mà người làm trong hơn mười năm qua hoàn toàn không thể gọi là phá của, hội trưởng cách cục nhỏ, để ngươi chịu oan ức suốt hơn mười năm."
Lúc này, Mạnh Đường Vũ nhìn về phía Hoàng Tiểu Phi, cực kỳ nghiêm túc nói.
Hết cách rồi, sau khi nhìn thấy hành vi phá của cực kì ngang tàn của Diệp Phong thì cho dù Mạnh Đường Vũ có muốn thừa nhận hay không thì tâm tình của hắn cũng đã xảy ra thay đổi cực lớn, nếu trình độ phá của không sánh được một phần mười trình độ phá của của Diệp Phong thì hắn không cho rằng đó là phá của.
Về phần Thiếu chủ nhà mình nhận Diệp Phong làm đại ca, Mạnh Đường Vũ cũng sẽ không ngăn cản, nói một câu không dễ nghe, Diệp Phong có thể nhận Thiếu chủ nhà mình làm tiểu đệ cũng là phúc của Thiếu chủ nhà mình, là bọn họ trèo cao Diệp Phong!
"Đúng rồi, các ngươi cứ luôn nói Huyết Tham Đan này là đan dược trân quý gì đó, nó trân quý ở chỗ nào?"
Lúc này, Diệp Phong tò mò hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
"Đan phương!"
"Diệp thiếu, Huyết Tham Đan này, cho dù là luyện chế hay là tìm linh thảo để luyện chế nó cũng không tính là việc khó, nhưng khó ở chỗ là đan phương đã thất truyền lâu rồi, điều này cũng khiến cho Huyết Tham Đan trở thành đan dược cực kỳ trân quý, hơn nữa Huyết Tham Đan cũng là đan dược chữa trị xếp hạng cực kỳ cao."
Nghe Diệp Phong hỏi thăm, Mạnh Đường Vũ lập tức giải thích.
"Đan phương Huyết Tham Đan thất truyền?"
Nói xong, Diệp Phong tiện tay lấy đan phương của Huyết Tham Đan mà hắn nhận được từ trong hệ thống ra nói: “Ta có đan phương Huyết Tham Đan."
Nhìn đan phương Diệp Phong đưa tới, Mạnh Đường Vũ xem đi xem lại, nhưng cũng không thể xác định được nó có thật hay không, chỉ khi dựa theo đan phương tiến hành luyện chế mới có thể xác định được đan phương là thật hay giả.
"Đời này Mạnh Đường Vũ ta chưa từng dễ dàng tin tưởng bất kỳ người nào nhưng ta tin Diệp thiếu!"
"Diệp thiếu, đan phương này là thật sao?"
Lúc này Mạnh Đường Vũ nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong, mở miệng dò hỏi.
"Thật!"
"Hơn nữa ta có thể đưa nó cho thương hội của các ngươi!"
"Nhưng mà phải làm như thế nào để tối đa hóa lợi ích của đan phương này thì đó là chuyện mà thương hội các ngươi cần phải tính toán, sau này lợi nhuận lấy được khi bán Huyết Tham Đan ra thì phải chia lại cho ta mười phần trăm.”
Nghĩ đến chuyện giữ phần đan phương này trong tay cũng không có tác dụng gì, còn không bằng lấy ra giao cho bọn người Hoàng Tiểu Phi, sau đó tất cả lợi ích lấy được đều quăng vào trong Tinh Hồn Tông.
"Sư tôn, Tinh Hồn Tông mà ngươi sáng lập đang ở trong giai đoạn cất bước, đệ tử vì giúp ngươi phát triển lớn mạnh tông môn mà vừa tốn tiền vừa tốn sức!"
Sư tôn có thể có được một đại đệ tử thân truyền như ta thì đúng là phúc của nàng, lúc này Diệp Phong cực kỳ tự luyến nghĩ.
"Được, nếu như đan phương này là thật, ta thay mặt cha đồng ý."
Lúc này, Hoàng Tiểu Phi cực kỳ quả quyết đồng ý, nói thật, Diệp Phong chỉ cần mười phần trăm lợi nhuận thì đã có lợi cho thương hội của bọn họ rất nhiều, đừng nói mười phần trăm, cho dù là hai mươi hoặc ma mươi phần trăm lợi nhuận, chỉ cần đan phương là thật thì bọn họ cũng sẽ đồng ý!
"Đan phương thì chắc chắn là thật, các ngươi trở về thử một lần là biết."