Chương 71: Mỗi người một vạn cực phẩm linh thạch, thương đội không còn

Ta cho các ngươi một vạn miếng cực phẩm linh thạch chính là muốn phát động hành vi phá của mà thôi, các ngươi lại bỏ việc đi hết?

Hô!

Mạnh Đường Vũ cố gắng áp chế lửa giận sắp bộc phát trong lòng, tình huống này hắn cũng không có dự tính được, hơn nữa cũng chưa từng xuất hiện.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ phá của thành công, thưởng hai trăm điểm phá sản, thưởng đan phương Huyết Sâm Đan *1!"

"Mạnh quản gia, chuyện này không liên quan đến ta."

Diệp Phong không có để ý đến phần thưởng nhận được mà đi đến trước mặt Mạnh Đường Vũ, vẻ mặt vô tội giải thích.

Nghe nói như thế, thân thể Mạnh Đường Vũ mất khống chế run rẩy, lửa giận vừa mới áp chế xuống có dấu hiệu bộc phát lần nữa.

Chuyện không liên quan đến ngươi?

Ngươi còn dám nói như vậy?

Nếu như ngươi không cho mỗi người một vạn miếng cực phẩm linh thạch thì sẽ xuất hiện tình huống như thế này hay sao?

"Ta cũng không ngờ được là những người này tham tài vong nghĩa như thế, lúc đầu ta định cho mỗi người một trăm triệu cực phẩm linh thạch, cũng may chỉ cho một vạn cực phẩm linh thạch, bọn họ hoàn toàn không xứng với một trăm triệu miếng cực phẩm linh thạch của ta."

Không có chú ý tới Mạnh Đường Vũ đang sắp bùng nổ, Diệp Phong vỗ vỗ ngực, vẻ mặt may mắn nói tiếp.

Phốc!

Rốt cục sau khi nghe Diệp Phong nói như vậy, Mạnh Đường Vũ khí huyết công tâm, một ngụm máu tươi lớn phun tung toé ra, trong nháy mắt, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt!

"Đại ca, chớ nói chuyện nữa, ngươi sắp làm cho Mạnh quản gia tức chết!"

Nhìn thấy Mạnh Đường Vũ bị tức hộc máu, Hoàng Tiểu Phi sụp đổ hô to với Diệp Phong.

Đừng nói Mạnh Đường Vũ bị tức hộc máu, hắn ở một bên nghe cũng khí huyết dâng trào, quan trọng nhất chính là hắn không thể phản bác được!

Một vạn tấm lục phẩm cửu giai Thiên Lôi Phù Lục, ném chơi!

Một trăm linh tám người, mỗi người một vạn cực phẩm linh thạch, tiện tay cho!

Người ta nói lúc đầu chuẩn bị cho mỗi người một trăm triệu cực phẩm linh thạch, người khác nói thì không tin, nhưng Diệp Phong nói, mẹ nó, Hoàng Tiểu Phi tin!

Không đến một tiếng, Hoàng Tiểu Phi cảm thấy Diệp Phong đã không chỉ là bại gia tử bình thường, mà là bại gia tử phát rồ, mẹ nó, người bình thường ai mà làm ra được mấy chuyện phá của như vậy được!

Ta làm cho Mạnh quản gia tức hộc máu?

Mẹ nó, chuyện này có liên quan gì đến ta, không phải ta chỉ nói mấy câu thôi sao?

Nhưng nhìn thấy thần sắc uể oải của Mạnh Đường Vũ, Diệp Phong cũng biết là có liên quan đến mình, chỉ một chút xíu thôi, đương nhiên hắn cũng phải chịu trách nhiệm.

"Mạnh quản gia, bây giờ tình huống của ngươi như thế nào, cần thiên tài địa bảo gì mới có thể chữa trị thương thế?"

Nói xong, Diệp Phong bắt đầu tìm kiếm trong không gian hệ thống.

Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo!

Kim Tàm Tinh Diệu Thạch!

Tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư!

Đốn Ngộ Đan!

Mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai!

Đốn Ngộ Đan bí thuật Thiên Huyền!

Khi Diệp Phong lấy tất cả mọi thứ trong không gian hệ thống ra, sau đó lại khổ cực phát hiện hình như không có một cái nào có thể dùng.

Mà bên cạnh, Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ nhìn Diệp Phong không ngừng lấy đồ ra, con mắt đều trợn tròn!

Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, bọn họ chỉ nhìn thấy trên bí điển linh thảo, ai mà ngờ được bây giờ lại thấy được vật thật, hơn nữa còn là một bó, tối thiểu cũng là mười gốc!

Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, thương hội bọn họ sáng lập mấy ngàn năm, cũng đã từng có một khối, đối phương tiện tay lấy ra năm khối, ném xuống đất giống ném rác?

Tinh huyết Đại yêu Tử Lôi Cuồng Sư, mặc dù bọn họ không nhận ra là tinh huyết yêu thú nào nhưng Mạnh Đường Vũ thân là cường giả Động Hư Cảnh thất trọng, lại cảm nhận được cảm giác áp chế muốn ngạt thở trên năm giọt Đại yêu tinh huyết đó!

Đốn Ngộ Đan, Đốn Ngộ Đan bí thuật Huyền Thiên, mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai, mặc dù bọn họ cũng không nhận ra nhưng có thể đặt chung một chỗ với ba loại còn lại thì đâu thể là phàm vật?

Lúc này, trong lòng Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ chỉ có một cái ý nghĩ, đó chính là rốt cuộc là ngươi muốn giúp ta chữa thương hay là cố ý khoe của?

"Đồ trong tay quá ít, thời khắc mấu chốt một cái dùng được cũng không có."

Nghe Diệp Phong bất mãn lầm bầm, sau đó cất tất cả mọi thứ lại, hai người Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ triệt để tê dại!

Mẹ nó, đây là đang trang bức khoe của chứ!

Hơn nữa, lần khoe của này không có chút che che lấp lấp nào!

Lúc này, xem như hai người triệt để nhận ra, ánh mắt nhìn Diệp Phong tràn đầy lửa giận, không thể kí©h thí©ɧ người khác như thế chứ, ngươi không sợ chúng ta xuất thủ cướp đoạt sao?

Lá gan của ngươi cũng lớn quá chứ!

"Mạnh quản gia, chắc chắn là ngươi biết rõ tình huống của mình, nói đi, cần đan dược gì, cho dù là đan dược mấy phẩm thì ta cũng chịu trách nhiệm đến cùng với thương thế của ngươi."

Diệp Phong nhìn Mạnh Đường Vũ, vẻ mặt thành thật hỏi, hắn chuẩn bị dùng điểm phá sản mở bình đan dược.

"Lại chuẩn bị khoe của sao?"

Nhìn vẻ mặt thành thật của Diệp Phong, Mạnh Đường Vũ nghĩ nghĩ, khóe miệng hơi nhếch lên, suy tư một lúc rồi nói: "Ta bị khí huyết công tâm, cần một viên bát phẩm Huyết Tham Đan mới có thể chữa trị, hơn nữa nhất định phải là ngũ văn trở lên mới được."

"Cho ngươi khoe của!"

"Cho ngươi trang bức!"

"Đan phương Huyết Tham Đan đã thất truyền lâu rồi, đừng nói ngũ văn, cho dù là nhất văn Huyết Tham Đan thì toàn bộ Huyền Thiên đại lục cũng không nhất định có thể tìm tới được, rốt cục có thể khiến cho ngươi kinh ngạc một lần."

Nhìn Diệp Phong ngẩn người, Mạnh Đường Vũ rất đắc ý.

"Vẫn là Mạnh quản gia biết chơi, đan phương Huyết Tham Đan đã thất truyền lâu rồi, sao bại gia tử phát rồ này có thể lấy ra được."

Bên cạnh Hoàng Tiểu Phi cũng nhìn về phía Diệp Phong, rất hiếu kì không biết Diệp Phong sẽ hóa giải tình huống xấu hổ này như thế nào, dù sao hắn vừa mới nói ra hào ngôn, cho dù đan dược mấy phẩm cũng được.

"Huyết Tham Đan?"