Lạc Thiên Tuyết cảm thấy muội muội cổ linh tinh quái không nên hỏi ra vấn đề vô nghĩa như thế mới đúng.
"Tỷ tỷ, đại đệ tử thân truyền của ngươi chính là sư tổ của ta, hắn đã thu sư tôn ta làm đồ đệ, bây giờ quan hệ có chút loạn, ta nói cho ngươi sớm, hẳn là sư tổ còn chưa có trở về, ngươi suy nghĩ xem nên giải quyết mối quan hệ phức tạp này như thế nào đi."
"Đừng hỏi ta là sư tôn nào, Hoa Ngữ Mộng, cốc chủ Vạn Hoa Cốc!"
"Đúng rồi, hắn còn tự chế một cái Bại Gia Môn, sư tôn ta là đại đệ tử thân truyền, nhưng mà hắn không định khai tông lập phái, Bại Gia Môn của hắn chỉ là hữu danh vô thực."
"Qua một thời gian ngắn ta và sư tôn sẽ tới tìm sư tổ, tỷ tỷ nhớ kỹ chuẩn bị đồ ăn ngon cho ta!"
Nói xong, Lạc Dao Dao cười kết thúc truyền âm.
Hít!
Lạc Thiên Tuyết nghe xong những lời này thì toàn thân đều tê!
Kéo một đống người trở về không nói, còn tự làm ra Bại Gia Môn, ngươi tự lập môn hộ ngươi có hỏi tới sư tôn ta chưa?
Nhưng mà nghĩ đến Diệp Phong lại thu cốc chủ Vạn Hoa Cốc làm đại đệ tử, Lạc Thiên Tuyết hoàn toàn không thể tin được đây là sự thực, chuyện này có khác gì Diệp Phong thu cha mình làm đệ tử?
Đường đường cốc chủ Vạn Hoa Cốc mà lại bái một vãn bối Khí Động Cảnh làm sư tôn, ngươi dám tin?
Loạn!
Triệt để loạn!
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết hối hận muốn chết, lúc trước nàng không nên thu Diệp Phong vào tông môn, nếu không thì sao lại xảy ra nhiều phiền toái như vậy, thậm chí có rất nhiều chuyện đều vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng!
Lắng lại một hồi, Lạc Thiên Tuyết cố gắng sửa sang nhiều tin tức mới lấy được, sau đó mới dẫn theo Trần Hạo Vũ đi trở về, nhìn La Khải cười nói: "La thúc, nếu ngươi muốn ở Tinh Hồn Tông nho nhỏ này, vậy thì ở lại đi, nhưng mà tông môn ta không có tài nguyên gì cả."
"Không sao, chỉ cần tiểu tử Diệp Phong đó ở chỗ này là được!"
La Khải cười to nói thẳng.
"Thánh nữ đại nhân, chúng ta cũng không cần gì cả, chỉ cần tiểu sư đệ ở chỗ này là được!"
Thấy Lạc Thiên Tuyết nhìn qua, Trần Hạo Vũ cũng trả lời.
"Hạ trưởng lão, làm phiền ngươi sắp xếp cho bọn họ một chút."
Lạc Thiên Tuyết vuốt vuốt cái trán, hữu khí vô lực nói với Hạ Thiên Vũ.
"Tiểu thư, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Khi tất cả mọi người rời đi, Bạch Thiên Hồng mới đi tới, rất không hiểu hỏi.
"Loạn!"
"Tất cả đều loạn, chờ Diệp Phong trở lại hẵng nói, mọi chuyện đều có liên quan đến hắn, không biết những ngày hắn rời đi hắn đã làm gì."
Nói xong, Lạc Thiên Tuyết mặt mày u ám đi vào tông môn.
...
Một bên khác!
Diệp Phong hành tẩu ở dã ngoại đã hơn nửa ngày, rốt cục nhìn thấy nơi xa xuất hiện một tòa thành trấn, sắc mặt vui mừng, tăng thêm tốc độ bay đến thành trấn đó.
Một lát sau, khi Diệp Phong đi vào thành trấn, thông qua hỏi thăm biết được nơi này cách Tinh Cực Tông hơn ba trăm cây số, hắn tạm thời bỏ ý định về Tinh Cực Tông, chuẩn bị về Tinh Hồn Tông.
Nhưng nghĩ tới mình lại không biết ngự kiếm phi hành, chỉ dựa vào hai cái đùi thì sợ là không hơn hai mươi ngày là không thể trở lại Tinh Hồn Tông, hơn nữa đó còn là dưới điều kiện không lạc đường với trên đường không gặp sự cố.
"Phải nghĩ cách."
Tự hỏi vấn đề này, Diệp Phong đi dạo xung quanh thành trấn này.
"Đoán mệnh đoán mệnh, ta chính là trưởng lão Thiên Cơ Các, tinh thông bí thuật Thiên Huyền, chỉ cần mời lão đầu tử ăn một bữa cơm no, uống một chầu rượu ngon thì sẽ đưa cho ngươi một trận tạo hóa, chỉ giới hạn một người, bỏ lỡ coi như vô duyên!"
Hả?
Trong lúc đi dạo, Diệp Phong nghe nói như thế thì cũng nhìn nơi phát ra tiếng nói, một lão đầu quần áo cũ nát, đầu tóc rối bời xoã tung cầm một cây cờ nát đang ra sức hét lớn, trên cờ nát có một loạt chữ, thiên hạ đệ nhất thần toán!
"Thế giới huyền huyễn còn có loại lão thần côn giả danh lừa bịp này?"
Có chút tò mò, Diệp Phong chuẩn bị qua đó cho đối phương đoán một quẻ cho mình, bị lừa gạt hay không không quan trọng, chủ yếu là Diệp Phong thích mấy thứ huyền chi hựu huyền này.
Ở kiếp trước, mặc dù là chó tăng ca nhưng chỉ cần nghe nói chỗ nào có người tính toán phi thường chuẩn thì hắn sẽ không để ý bỏ ra một hai trăm cho đối phương tính toán cho mình.
"Tiểu huynh đệ, ngươi đừng mắc bẫy của lão đầu đó, những ngày này hắn lừa gạt không ít người."
"Nhìn thấy cái mặt xanh một miếng tím một miếng đó không, đều bị người khác đánh."
Khi Diệp Phong cách lão thần côn không đủ mười mét thì một tráng hán mặt đầy chính khí ngăn cản hắn, cũng khuyên.
"Cám ơn đại ca, chỉ là ta tới cho hắn tính thử chơi thôi chứ cũng không mong hắn tính chuẩn."
Cảm tạ một phen, Diệp Phong tiếp tục đi tới chỗ lão thần côn.
"Tiểu huynh đệ, ta cảm thấy hai người chúng ta có duyên."
"Nhưng ta cũng có quy củ của mình, ăn cơm trước đoán mệnh sau."
Thấy Diệp Phong đi tới, lão thần côn tỏ vẻ thế ngoại cao nhân nói thẳng.
"Không có vấn đề, quán rượu ngươi chọn."
Hả?
Thấy Diệp Phong thẳng thắn như thế, lão thần côn cũng sững sờ, sau đó nhìn Diệp Phong cười cười, dẫn hắn đến một tửu lâu cách đó không xa.
Đi vào quán rượu, Diệp Phong cho điếm tiểu nhị mở phòng, còn dặn điếm tiểu nhị quán rượu đem toàn bộ đồ ăn ngon, rượt ngon lên, phát huy bốn chữ tài đại khí thô vô cùng tinh tế!
"Tiểu huynh đệ hào khí, lão đầu tử ta cũng sẽ không khách khí."
Thấy Diệp Phong gọi nhiều rượu ngon thức ăn ngon như vậy, lão thần côn cười méo cả miệng.
Nửa giờ sau.
Cơm nước no nê, lão thần côn nói Diệp Phong nặn ra một giọt máu tươi, sau đó phóng ra một tia linh lực bao phủ giọt máu tươi này, hai mắt nhắm nghiền, bắt đầu bấm ngón tay tính.
"Giống y như lão thần côn trong tưởng tượng của ta."
Nhìn lão thần côn đối diện, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, đừng quan tâm người ta tính có đúng hay không, tư thế này tuyệt đối max điểm.
"Đinh! Hệ thống quét hình thấy có lực lượng đặc thù đang xem xét quỹ tích vận mệnh của túc chủ, chức năng trừ độc tự động mở ra!"
"Đinh! Trừ độc thành công!"
Phốc!