Chương 101: Lạc Thiên Hình, lão âm cẩu phiên bản cao cấp

"Thôi, dù sao chỉ là một cái trận kỳ, phá thì phá đi!"

Cuối cùng La Khải cũng không muốn nói thêm gì, tranh luận với một tên phá của thì ngươi có thể tranh luận được gì?

"Đây là số mạng của chúng ta!"

"Bây giờ chỉ có một cái trận kỳ, tiểu sư đệ cũng rất quan tâm chúng ta, ngạnh kháng đi!"

Bên cạnh, Trần Hạo Vũ cũng cười khổ an ủi bốn thiên kiêu còn lại và Lãnh Vô Phong, dù sao ngoại trừ ngạnh kháng ra thì bọn họ còn có thể làm sao nữa!

"Đúng rồi, trận kỳ này cho dù phóng thích uy lực mạnh cỡ nào thì chỉ có thể duy trì được mười tiếng."

Nói xong, Diệp Phong lấy toàn bộ chín mươi chín cái trận kỳ Thiên Vũ Kiếm Trận ra, nói: "La Khải trưởng lão, những trận kỳ này giao hết cho ngươi, sau này cho dù mỗi ngày dùng hai cái trận kỳ thì cũng đủ để dùng trong năm mươi ngày."

Hít!

Khi mọi người thấy Diệp Phong lại lấy ra chín mươi chín cái trận kỳ, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh!

Đó chính là trận kỳ cửu phẩm cửu giai, cho dù Trận Pháp Sư đỉnh cấp muốn chế tác một cái trận kỳ đẳng cấp như thế cũng không phải là một chuyện đơn giản, kết quả ngươi lại lấy ra một trăm cái, ngươi bán sỉ hả?

Phá của!

Quá mẹ nó phá của!

Cho dù đã biết Diệp Phong phá của nhưng với một trăm cái trận kỳ đỉnh cấp này, mọi người lại có nhận thức mới về trình độ phá của của Diệp Phong!

"Tông chủ, ngươi mau tới đi, tông môn của Thánh nữ chúng ta không ở được nữa, ngươi mau dẫn bọn ta về đi!"

Khi mọi người còn đang khϊếp sợ với một trăm cái trận kỳ này, Trần Hạo Vũ đã lặng lẽ đi qua một bên lấy ngọc bội truyền âm ra liên hệ Lạc Vô Danh, một trăm cái trận kỳ cửu phẩm cửu giai sát trận, mẹ nó, ai mà gánh cho được!

Bây giờ hắn đã không nghĩ có thể lấy được thứ tốt gì từ trong tay tiểu sư đệ Diệp Phong, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng chạy khỏi nơi này, lần này lấy ra loại trận kỳ sát trận này, có trời mới biết lần sau hắn sẽ lấy cái gì ra để tra tấn bọn họ!

Hả?

Ở xa Tinh Cực Tông, Lạc Vô Danh nghe nói như thế cũng tỏ vẻ không hiểu, không rõ rốt cuộc Trần Hạo Vũ trải qua cái gì, lại bức thiết muốn trở lại Tinh Cực Tông như thế.

"Đại sư huynh, sau này trách nhiệm giám sát những người khác giao cho ngươi."

Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng đi tới bên người Trần Hạo Vũ, trực tiếp đưa hai mươi viên Đốn Ngộ Đan cho hắn.

"Cái này. . ."

Trần Hạo Vũ vẻ mặt giãy dụa nhìn hai mươi viên Đốn Ngộ Đan trong tay, cuối cùng cắn răng trực tiếp cắt đứt liên hệ ngọc bội truyền âm, nhìn Diệp Phong, vỗ ngực bảo đảm: "Tiểu sư đệ, chút chuyện nhỏ này giao cho Đại sư huynh!"

"Còn muốn chạy?"

"Bây giờ tông môn vốn không có mấy người, nếu các ngươi chạy thì đến khi nào ta mới có thể giúp tông môn lớn mạnh!"

Thấy Trần Hạo Vũ không định chạy trốn nữa, Diệp Phong cười đắc ý, nếu không phải Phệ Huyết Đường Lang vừa mới nhắc nhở hắn thì không chừng sẽ để mấy vị sư huynh sư tỷ này trốn thoát!

Một bên khác, ở xa Tinh Cực Tông, Lạc Vô Danh thấy liên hệ ngọc bội truyền âm bỗng nhiên bị chặt đứt, ngẩn ra lẩm bẩm: "Tình huống như thế nào, rốt cuộc ta có nên đón các ngươi về hay không?"

Không được!

Trần Hạo Vũ là đại sư huynh, làm người ổn trọng, nếu như không phải thật sự có chuyện gì thì tuyệt đối không thể nào gửi tin cầu cứu cho hắn, nhưng ở trong tông môn của con gái mình thì chắc chắn sẽ không có nguy hiểm tính mạng.

Nghĩ đến đây, Lạc Vô Danh bay ra sau núi, hắn cảm thấy chuyện này cần phải nói với Đại tổ lão một tiếng, như vậy thì hắn có thể thuận lý thành chương đi Tinh Hồn Tông một chuyến.

Nghĩ tới trước đó ngũ đại tổ lão cho dù làm ăn xin cũng cạnh tranh với nhau, hắn nghĩ lần này mình qua đó, mình có nên học ngũ đại tổ lão một chút không, người khoác áo thủng, cầm chén bể trong tay ngồi xổm ở bên ngoài phòng Diệp Phong ăn xin một đợt!

"Cái gì!"

"Xảy ra chuyện lớn như vậy sao ngươi không nói sớm!"

Nhưng mà khi Lạc Vô Danh đi vào phía sau núi, nói rõ ý đồ đến, nhìn thấy ngũ đại tổ lão lập tức trở về động phủ mình bế quan, sau khi ra ngoài thì đã trang bị đủ áo thủng, chén bể, hắn choáng!

Không chỉ là Lạc Vô Danh choáng, Tất Cương vẫn luôn ở chỗ này cũng choáng!

"Chư vị, các ngươi cũng biết Tất Cương đến tông môn chúng ta đã được một thời gian, hắn muốn gặp Diệp Phong một lần, lần này ngũ đại đệ tử hạch tâm có việc, ta đi xử lý chuyện này thì có thể dẫn hắn đi gặp Diệp Phong luôn, các ngươi không tranh với ta chứ!"

Nhìn tứ đại tổ lão cũng muốn cướp cơ hội này, Lạc Thiên Hình nói ra lý do mình muốn đi.

Hèn hạ!

Vô sỉ!

Không biết xấu hổ!

Lão âm cẩu!

Tứ đại tổ lão nghe nói như thế, trong lòng mắng to!

Vài ngày trước, Tất Cương đã nói sẽ rời đi, ngươi chết sống không cho người ta đi, hóa ra ngươi chờ âm chúng ta!

Ai!

Bên cạnh, Lạc Vô Danh thấy cảnh tượng này, bất đắc dĩ thở dài, trực tiếp quay người rời khỏi sau núi, buồn cười hắn còn nghĩ có thể mượn cơ hội này đi Tinh Hồn Tông một chuyến, nhưng hắn không ngờ được là ngũ đại tổ lão cũng đang chờ cơ hội này!

Một lát sau.

Khi Lạc Thiên Hình dẫn theo nụ cười thắng lợi theo Tất Cương phóng lên tận trời, nhanh chóng bay ra bên ngoài tông môn, phía dưới, tứ đại tổ lão hâm mộ hai mắt phát tím, nếu không phải nhất định phải có người lưu thủ tông môn, để phòng tông môn đối địch đến đây tập kích thì bọn họ hận không thể lập tức đuổi theo.

"Nếu không chúng ta đi tìm Lạc Vô Danh thương lượng một chút, khởi động đại trận hộ tông, như thế chúng ta sẽ không cần lưu thủ chỗ này."

Ngũ tổ lão Sở Vân Sơn có chút không cam lòng, lên tiếng đề nghị.

"Được rồi, lần này tiện nghi đại ca đi!"

"Nếu như không phải lần này Tất Cương tới thì chúng ta vẫn không biết đến sự tồn tại của Thiên Đạo Thành, càng không biết cực phẩm Linh Tinh quan trọng với Thiên Đạo Thành cỡ nào, sau này sẽ còn có cơ hội."