Ma tôn mất hết sức mạnh, được quận chúa đưa về Ma điện, thấy bộ dạng sắp chết của hắn, đám yêu ma nháo nhào cả lên. Đột nhiên một bông hoa sen màu tím ở đâu đó bay đến chiếc ghế mà Lăng Phong hay ngồi trước đây, hoa vừa dừng lại là lúc Trích Tâm hiện ra. Cô nàng trông rất quyền lực với bộ y phục màu đen viền xanh dương đậm, trang sức cùng chiếc mão trên đầu lấp lánh ánh tím. Trích Tâm hô to: "Từ bây giờ ta chính là Ma tôn của các ngươi."
Một tên yêu ma trung thành chỉ thẳng mặt Trích Tâm lớn tiếng: "Từ thời của Ma đế chỉ có người có huyết mạch mới được kế thừa ngôi vị Ma tôn, chưa nói đến việc cô không có huyết thống mà còn là phụ nữ nữa, chúng tôi không phục."
Trích Tâm cười, sau đó dùng một tay thi triển pháp thuật bóp cổ hắn từ xa từ từ nhấc bổng cả người hắn lên: "Phụ nữ thì không được sao?" Nói xong cô nghiêng cổ tay một cái, cổ của hắn lập tức bị gãy, thế là hắn toi mạng. Mọi người xung quanh nhìn thì sợ phát khϊếp, tất cả đều quỳ xuống đồng thanh bái kiến Ma tôn.
Quận chúa Tú Anh là người trước giờ cũng không thích chiến tranh, tuy cô rất muốn đấu một trận với Trích Tâm để đòi lại công bằng cho anh trai của mình. Nhưng Trích Tâm làm vậy không phải là không có lý, Lăng Phong từng gây ra rất nhiều chuyện trước đây, bây giờ xem như đã đến lúc trả giá cho những hành động của mình vậy.
Quận chúa Tú Anh cầu xin Ma tôn cho cô được đưa anh trai của mình xuống hạ giới sống như một người bình thường. Làm thần tiên thì có gì sung sướиɠ chứ, làm yêu ma cũng chẳng tốt lành gì. Cuộc sống bình yên, sống qua ngày chờ qua đời là cuộc sống mà trước đây quận chúa An Minh rất muốn tận hưởng, thôi thì bây giờ Lăng Phong cũng đã mất hết linh lực rồi, có khác gì một người phàm đâu. Nếu quận chúa Tú Anh đã muốn vậy thì Trích Tâm không ngăn cản bởi vì cô tôn trọng quận chúa, lúc trước quận chúa cũng đã giúp cô rất nhiều. Trích Tâm đồng ý, cô đích thân đưa cả hai anh em xuống hạ giới: "Đây là núi Nhơn Trạch, phía trên núi trồng rất nhiều loại thảo dược quý, đi xuống khoảng mười phút là tới chân núi sẽ có thị trấn, nếu cần giúp gì cứ đến tìm ta." Trích Tâm biến đi mất để lại một ngôi nhà tranh, bên trong đầy đủ tiện nghi cho họ sống yên ổn đến hết đời. Quận chúa Tú Anh cũng cảm thấy vậy là đủ rồi.
Trích Tâm quay trở về Hoa giới, khi đi vào lãnh địa cô đã trút bỏ bộ y phục màu đen mà quay về với thường phục là chiếc áo choàng màu xanh nhạt trông rất nhẹ nhàng, dễ thương như chính tính cách vốn có trước đây của cô.
Những tiểu hoa tiên truyền miệng nhau Ma tôn đến, Trích Tâm vẫn muốn khi trở về nhà mình vẫn là một Trích Tâm bình thường chứ không muốn mọi người gọi cô là Ma tôn rồi sợ hãi trước sức mạnh khủng khϊếp của cô. Hoa thần từ xa bần thần nhìn Trích Tâm, mấy ngày trước cô vẫn là một cô gái bình thường, linh lực thì không nhiều lại còn bị thương suốt ngày nhõng nhẽo với bà bây giờ lại biến thành một người hoàn toàn khác. Hồng Dịch đứng bên cạnh đỡ Hoa thần lặng lẽ hỏi Trích Tâm: "Chủ nhân sẽ không bỏ rơi Hồng Dịch có đúng không?"
Cô hỏi lại: "Ngươi muốn đi tìm chủ nhân mới rồi à?"
Hồng Dịch lắc đầu, Trích Tâm mới nói tiếp: "Vậy thì cứ ở bên cạnh của ta, ta nhất định sẽ không bạt đãi ngươi đâu."
Hồng Dịch vui mừng đa tạ chủ nhân và chạy lại ôm cô. Trích Tâm cũng rất hạnh phúc vì có anh bầu bạn với mình, cô vẫn không quên đi lại ôm Hoa thần, đa tạ bà vì trong thời gian qua đã chăm sóc cho cô.
Hoa thần thắc mắc: "Con đã gϊếŧ Lăng Phong sao?"
Trích Tâm nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù cô rất muốn gϊếŧ hắn bởi vì hắn đã gây ra quá nhiều tội ác trước đây nhưng dù sao hắn cũng là chồng của quận chúa An Minh và là cha của Đế tôn. Trích Tâm tôn trọng quận chúa Tú Anh nên không thể nào ra tay lấy mạng anh trai của cô ấy trước mặt của cô ấy được. Chi bằng rút hết linh lực biến hắn thành một người phế và thuận theo mong muốn của Tú Anh để hai bọn họ sống quãng đời còn lại ở Hạ giới. Lăng Phong cũng sống không còn lâu nữa, cũng xem như khiến hắn trả giá cho những chuyện hắn đã làm. Hoa thần cũng đồng tình với suy nghĩ của Trích Tâm. Cô nàng đến đây là để từ biệt Hoa thần, cô sẽ sống ở Ma giới, thiết lập lại trật tự ở đó để khi nhắc đến Ma giới, mọi người sẽ không còn ác ý nữa. Ma giới từ nay sẽ không giao lưu với bên ngoài, mọi hoạt động chỉ diễn ra trong nội bộ, ngoài Ma tôn ra thì không ai được phép rời khỏi Ma giới. Mọi người sẽ sống chan hòa với nhau, làm việc để có thức ăn và của cải xây nhà, sinh con đẻ cái, dạy cho chúng những điều tốt đẹp. Ma tôn không cho phép các tiểu yêu đi hút ma khí nữa, tất cả đều phải chuyên tâm tu luyện linh lực.