Đột nhiên quận chúa Tú Anh nhớ ra: "Đại huynh, huynh có thể xem được những chuyện xảy ra trước đó mà, muội không nói dối là Hắc Du muốn gϊếŧ muội."
Đúng là Ma tôn có thể xem được quá khứ của một người không những vậy hắn còn có thể cho người khác xem lại những diễn biến xung quanh vừa mới xảy ra trước đó. Ma tôn nhìn quận chúa rồi nhắm mắt lại, đúng như những gì quận chúa đã nói. Tên Hắc Du này chết cũng xứng đáng. Để đa tạ ơn cứu mạng của Đế tôn, Ma tôn cho đám binh ma lui, đến lúc này quận chúa Tú Anh mới thở phào nhẹ nhõm. Ma tôn lấy làm vinh hạnh khi được gặp Đế tôn, hắn hẹn lần sau gặp sẽ nói chuyện nhiều hơn sau đó cùng quận chúa và những thuộc hạ quay về Ma giới.
"Muội biết Đế tôn đã lâu chưa?" Ma tôn ngồi chễm chệ trên chiếc ghế Ma vương ở trong Ma điện.
Quận chúa cũng là tình cờ nhận được sự giúp đỡ của Đế tôn cho nên từ đó mới kết làm bằng hữu, hai bên đã giao kèo chỉ cần nước sông không phạm nước giếng thì Đế tôn và quận chúa Tú Anh mãi mãi là bạn tốt của nhau. Ma tôn gật gù, anh còn căn dặn quận chúa khi nào Đế tôn đến chơi thì báo cho hắn biết một tiếng để hắn cùng ra nói chuyện. Quận chúa lấy làm lạ, trước giờ Ma tôn không hề thích ngao du bắt chuyện với người ngoài đặc biệt là người của Thiên giới sao lần này lại có hứng thú muốn trò chuyện với kẻ thù không đợi trời chung thế kia. Nếu muốn nói chuyện chẳng phải trực tiếp đến Trường An điện giống bình thường cô vẫn hay đến đó để đàm đạo với Đế tôn, người của Ma giới không phải thường hay làm thế à. Nhưng mà nghĩ lại cũng kỳ, đó giờ ít ai thấy Ma tôn với Đế tôn nói chuyện với nhau lắm, trải qua biết bao nhiêu đời đa số họ đều nói chuyện khi gặp nhau trên chiến trường. Biết đâu lần này Ma tôn muốn ngưng chiến tranh thì sao, như quận chúa Tú Anh vẫn luôn ngưỡng mộ Chiến thần đời trước và tuân theo di lệnh của người.
Sở Hoàng là tiên đồng của Đế tôn, mỗi lần Đế tôn trở về, anh là người luôn ra đón cho nên điều đó cũng khá là bình thường. Lần này có thêm Trình Đan luôn chầu chực sẵn, cô lo lắng đến mức thái quá trở nên nóng vội khi gặp Đế tôn. Nhưng Đế tôn chẳng màn gì đến sự xuất hiện của cô nàng mà vừa về đến đã lo đi bàn chuyện với Sở Hoàng. Về đến Trường An điện, tháo được bộ giáp xuống đúng là thoải mái vô cùng.
"Ma tôn thật sự lộng hành như vậy hay sao? Nghe nói người bảo vệ cho quận chúa Tú Anh nhưng lại bị hắn nghi ngờ là có âm mưu sát hại muội muội của hắn?" Sở Hoàng hỏi.
Đế tôn cũng vừa mới biết Ma tôn có thuật quay ngược thời gian, đúng là sức mạnh của hắn không hề tầm thường một chút nào. Năm đó Huyền Khương là pháp khí mạnh nhất Tam giới nhưng cũng không hẳn là nỗi lo của hắn, Đế tôn nhận ra Ma tôn biết khá rõ về đặc tính của Huyền Khương, đặc biệt còn có thể áp chế nó. Sở Hoàng thắc mắc không lẽ không còn cách nào có thể gϊếŧ Ma tôn hoặc phong ấn Ma tôn hay sao? Để hắn trở thành kẻ mạnh nhất chắc chắn trong Tam giới sẽ không thể nào sống yên bình.
Đế tôn không hiểu tại sao năm đó tất cả về với hồng hoang bởi trận pháp diệt thế của quận chúa An Minh ấy vậy mà Ma tôn vẫn còn sống cho đến bây giờ. Không chỉ có Ma tôn sống sót đâu mà ngay cả Đế tôn cũng may mắn sống sót sau trận pháp đó khi chính mẹ ruột của anh là người muốn đem anh cùng mình hy sinh nhưng cha của anh lại dùng hết sức mạnh của mình để cứu anh. Tuy nói trứng ngọc là nơi đã sinh ra Đế tôn, Đế tôn từ nhỏ không cha không mẹ, do trời đất sinh ra nhưng đâu ai biết được quận chúa Tú Anh là mẹ ruột của anh và Ma tôn hiện tại chính là Lăng Phong năm đó, là cha ruột của anh. Chuyện này chắc có mỗi Chấn Vương điện hạ là người nắm rõ nhất và còn có Tẫn Minh ở cung Ti Mệnh nhưng đây là thiên cơ, bất khả lộ, khi nào biết tự ắt sẽ biết.
Mỗi lần nhắc lại chuyện năm đó, Chấn Vương luôn cảm thấy đau lòng. Quận chúa An Minh tuy nhỏ tuổi hơn các sư huynh nhưng làm chuyện gì cũng thấu đáo, cũng suy nghĩ cho người khác. Năm đó cô đã một mình chiến đấu, chắc trong lòng cô đã định trước là sẽ sử dụng trận pháp để kết thúc tất cả cho nên chỉ cần một mình mình là đủ rồi. Các đệ tử của Thiên An Môn chẳng hay một tin gì cả, nhờ đó mà họ vẫn sống sót cho đến bây giờ. Tâm nguyện của sư phụ là muốn tất cả đệ tử có thể giúp đỡ nhân giới ngày một tốt hơn, tránh xa những thiện ác bất phân của Thiên giới và Ma giới để không phải chịu bất cứ sự mất mát đau thương nào. Chính vì nghĩ cho nhân giới, quận chúa đành giao phó lại cho các sư huynh. Tượng của quận chúa An Minh được đặt trong khuôn viên của Trường An điện, Trường An điện vốn trước đây là An Hoa điện, nơi ở của quận chúa. Mọi người chỉ nghĩ được như thế nhưng mục đích chính là để người được gần với con trai của mình hơn.
Đế tôn suy nghĩ không biết mình có nên học cách vận hành trận pháp đó hay không, Sở Hoàng liền xua tay lắc đầu: "Người đừng làm vậy, phụ thân của thần nói những người luyện trận pháp đó chẳng ai sống sót hết." Đúng vậy, bởi vì một khi khởi động trận pháp thì người khởi động phải hiến tế đi nguyên thần của mình.
Đế tôn suy ngẫm: "Ta không tham sống sợ chết nhưng mà chỉ sợ sức mạnh của nó quá lớn khiến mọi người cũng vì nó mà đi theo." Ý anh là trận pháp sẽ một lần nữa biến tất cả trở thành tro bụi.
Đúng lúc Trình Đan mang trà vào: "Người đừng luyện trận pháp đó, chúng ta từ từ nghĩ cách chắc chắn sẽ có cách tiêu diệt Ma tôn mà."
"Cô nghe được những gì rồi?" Đế tôn cau mày.
Trình Đan liền quỳ xuống xin Đế tôn tha tội nhưng thật sự cô không có ý gì khác hết, chỉ là cô lo lắng cho Đế tôn mà thôi. Trình Đan cầu xin Đế tôn cho mình được đi theo anh để luyện tập, nâng cao linh lực, cô nhất định sẽ chăm chỉ, cống hiến hết mình cùng Đế tôn bảo vệ Thiên giới. Nghe cũng cảm động đó nhưng Đế tôn không cần, anh chỉ cần cô an phận làm một cung nữ là được rồi, đừng đi gây sự thì hơn. Nhắc đến gây sự mới nhớ, Đế tôn hỏi Sở Hoàng Trích Tâm đâu sao không thấy cô ấy.
Cũng nhắc đến Trích Tâm, Trình Đan mới tỵ nạnh, sao Trích Tâm được đích thân Đế tôn chỉ dạy pháp thuật lại còn giúp cô ấy lịch kiếp thăng tiên. Cùng là tỷ muội với nhau sao Đế tôn lại phân biệt đối xử như thế trong khi nhìn vào ai cũng thấy Trình Đan hơn hẳn muội muội của mình.
Thế Đế tôn liền hỏi: "Cô có biết tại sao Mộc Trà bị đuổi khỏi Từ Vân điện không?"
Trong lòng Trình Đan nghĩ chắc chắn là do gây sự với cô gái được sự ưu ái của Thiên cung cho nên mới bị Đế tôn phạt. Nhìn ánh mắt và cử chỉ của Đế tôn hôm đó không cần đoán ai cũng nhận ra là Đế tôn đang ra mặt để bảo vệ cho Trích Tâm.
Nhưng trước mặt anh lúc này cô lại dùng những lời hoa mỹ: "Thần nghĩ do Mộc Trà cô nương cố tình gây sự ở cung Dư Đan."
Tuy Mộc Trà rất mạnh nhưng tâm ý không tốt, Đế tôn chỉ rõ Trình Đan cũng đang sắp sửa giống như vậy. Đúng là bề ngoài nhìn kiểu gì cô cũng hơn em của mình rất nhiều nhưng tâm hồn chắc chắn cô thua xa Trích Tâm. Đế tôn chỉ dạy cho người thật sự muốn học còn tâm ý của Trình Đan không phải là anh nhận không ra cho nên cô không cần ở đây chối cãi. Đế tôn nhất quyết không dạy là không dạy.