Chương 21: Bàn Về Sự Phát Triển Của Đại Tần

Trần Viễn nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm trạng của bản thân, cười rồi nói: “ Ngươi nói mọi người đến thì đến thôi, tại sao còn cần mang theo quà, rương? Chỉ cần đặt sang bên trên kia là được rồi.”

Vương Bôn gật đầu đồng ý, sau đó trực tiếp đặt chiếc rương vào trong một góc.

Lúc này Tần Thủy Hoàng mới cười nói: “ Tiên sinh, người có còn thuốc lá đó không? Mấy ngày nay không được hút thuốc ắt hẳn rất khó chịu.”

Trần Viễn lúc này nói chuyện có phần ngang ngược: “ Hiện tại vẫn còn thuốc hút, hút xì gà lẽ nào không sảng khoái hả? Đến đây đến đây, cho mọi người thử một chút đồ mới. Tướng quân mau đem xì gà của ta lại đây.”

Người ta cũng đã tặng hơn sáu trăm lượng vàng, nếu như bản thân còn keo kiệt, thì thật sự không còn gì để nói.

Trước kia khi các bạn học của Trần Viễn trong lúc đi du học, đã mang cho anh ta một ít xì gà. Trước đây anh ta còn không nỡ hút, nhưng giờ bản thân đã là người giàu. Hút một điếu xì gà thì đã làm sao?

Chẳng mấy chốc trong tay mỗi người đã có một điếu xì gà đen đặc , nhìn thấy trước mặt là điếu thuốc to lớn hơn nữa có chút lạ mặt, Tần Thủy Hoàng ba người bọn họ trong nháy mắt liền yêu thích .

Như này mới là đàn ông hút thuốc chứ.

“ Mọi người cùng hút đi, không cần ngại. Đây là đồ ta mang từ bên ngoài về đấy.”

“ Trước tiên mọi người phải cắt đầu này của điếu xì, sau đó châm lửa là có thể hút ngay được rồi. Loại đồ này vừa to lớn lại vừa sảng khoái. Thời gian vẫn còn rất dài. Nhưng phải nhớ kỹ rằng, loại xì gà này không được hít nhiều vào trong phổi, chỉ là khói bốc đủ chậm, đại trượng phu thực sự vẫn nên hút xì gà này thì sẽ tốt hơn.”

Trần Viễn giải thích cho họ một cách vui vẻ, rất nhanh mọi người đều đã hiểu được. Thực ra thì loại xì gà này so với các loại thuốc lá khác không mấy khác biệt, chỉ là hình dáng có chút to lớn hơn mà thôi.

Tần Thủy Hoàng rất thích loại xì gà này.

“ Tuyệt , thứ này rất tốt. Như này mới hợp với phong độ của bề trên.” Tần Thủy Hoàng lần đầu cười to nói.

“ Tuy rằng hút thuốc cũng tốt, nhưng vẫn có chút không nhã nhặn.”

“ Khói thuốc này đủ lớn, không tệ không tệ. Trẫm rất thích, khói bốc cũng rất chậm.”

Tần Thủy Hoàng càng hút càng thích, không dứt loại xì gà này được.

Ngay cả Liên Vương Trách và cả Phù Tô cũng đều thích vô cùng.

Đàn ông cũng cần có chút sở thích. Mặc dù giữa họ có cách ngàn năm lịch sử đi chăng nữa, thế nhưng đặc điểm của đàn ông vẫn sẽ không thay đổi, nhất thời ai cũng là người bạn hút thuốc.

Trần Viễn nhìn những điếu thuốc trước mặt cười ha hả rồi nói: “ Được rồi, mọi người cùng ăn cơm nào, tối hôm nay món chúng ta ăn chính là lẩu.”



“ Lẩu? Là thứ gì?” Tần Thủy Hoàng ngay lập tức hỏi, hai mắt phát sáng.

Trần Viễn lười giải thích với bọn họ, nhiều phiền phức, trực tiếp đem nồi lẩu của mình đem ra.

Anh ta không dùng lò vi sóng để nấu mà đặc biệt dùng nồi đồng đốt than. Loại nồi đồng này có khả năng dẫn nhiệt rất mạnh, thức ăn chín sẽ ngon hơn, đặc biệt thích hợp với món thịt cừu.

Nồi đồng đặt trên bàn, có thể cho thêm rất nhiều hoa quả và loại thịt vào. Một nồi lẩu được hình thành như vậy.

“ Cách ăn là như thế này, thật là thú vị. Bằng cách này thịt có thể chín rồi.”

“ Cách ăn này đơn giản vô cùng, chỉ có điều không biết mùi vị sẽ thế nào.”

“ Phụ hoành người xem, thiết kế của nồi đồng này cũng rất hợp lí. Bên dưới có thể đặt một đống lửa than, sau đó dùng thịt sống nướng chín, sau khi trở về cung nghệ nhân có thể làm mô phỏng lại.”

Ba người thấy thích thú. Lúc này mùi thơm cũng đã toả ra, ngửi mùi thôi thì cũng biết được đây chắc chắn là món vô cùng ngon.

Trước đây đồ ăn của Trần Viễn chế biến phức tạp, cho dù rất thích nhưng sau khi trở về Đại Tần bọn họ không có cách nào mô phỏng lại được.

Nhưng lần này thì không giống vậy, nồi lẩu này xem ra đơn giản, khi về có thể cho nghệ nhân làm vài cái. Như vậy không phải lúc nào cũng có thể nếm được món ngon sao?

Nghĩ đến, Tần Thủy Hoàng cùng ba người bọn họ lập tức trở nên vui vẻ.

Trần Viễn khóc không được cười cũng không xong nhìn bọn họ, đến mức như vậy không? Không phải chỉ là một nồi lẩu thôi mà : “Được rồi, bắt đầu ăn thôi, ngươi muốn ăn gì thì tự chần, muốn uống gì thì uống.”

Nói xong bản thân tự cầm đũa thưởng thức, nồi lẩu này nước lèo được nấu từ xương ống to, mùi vị vô cùng ngon. Cho thêm vài lát thịt cừu là dậy mùi thơm ngay lập tức.

Tần Thủy Hoàng bọn họ cũng ăn thử vài miếng như Trần Viễn, đột nhiên hai mắt bắt đầu sáng lên.

“Rất ngon, thật sự rất ngon.”

“ Trẫm chưa bao giờ ăn thứ gì ngon như vậy trong đời.”

“ Phụ hoàng, người ăn thêm rau đi ạ, tiên sinh nói rồi, người nên ít ăn những thứ như thịt lại.”

“ Nói dóc, muốn ăn thịt của trẫm thì có.”



Mọi người càng ăn càng vui, một miếng rau một ngụm rượu, quả là không hổ là mỹ vị.

Vương Bôn mặt tràn đầy xúc động nói: “ Đã tròn bảy ngày rồi, kể từ lần trước thưởng thức món ăn của tiên sinh, đến bây giờ bổn cung đã rất lâu rồi chưa ăn được thứ gì xuất sắc như thế này.”

“ Bảy ngày”

Lúc này, Trần Viễn mới chú ý tới những gì Vương Bôn nói, quả nhiên bọn họ bên kia đã trôi qua bảy ngày, như vậy bên này bản thân chỉ trôi qua một ngày.

Nói cách khác tốc đọ thời gian ở đây khác với Đại Tần, có lẽ là một bằng bảy.

“Cái này thật tốt!”

Trong mắt Trần Viễn lóe lên tia sáng, rồi cùng bọn họ nói chuyện phiếm.

Tần Thủy Hoàng cùng Phù Tô đã nói chuyện với Trần Viễn về những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, cộng thêm việc Vương Bôn nói chen vào, rất nhanh Trần Viễn đã hiểu ra tình hình của họ.

Trước hết, Tần Thủy Hoàng đã chặt đầu Từ Phúc và Triệu Cao, thậm chí còn gϊếŧ rất nhiều nho sĩ, điều này đã gây ra tình trạng hỗn loạn lớn ở Đại Tần, sau lưng phải chịu chỉ trích của nhiều người, gọi Tần Thủy Hoàng là bạo quân.

Nhưng với việc thuận theo ba hành động này , dân chúng đã nhận được những lợi ích thiết thực, lời đàm tiếu cũng dần yếu đi.

Đại Tần bây giờ đang tích cực chuẩn bị cho cuộc chiến Hung Nô, sẵn sàng khai chiến bất cứ lúc nào.

Khoai tây cũng đã bắt đầu được trồng thử nghiệm, hơn mười nghìn củ khoai tây được gieo trồng trên ba trăm mẫu đất màu mỡ, các binh sĩ đang theo dõi hiện trường và hàng trăm nông dân đang chăm sóc chúng.

Trong hai hoặc ba tháng tới, những củ khoai tây này có thể sẽ trưởng thành.

Khi đó, tinh thần của bách tính dần ổn định, Tần Thủy Hoàng càng có thể tấn công được Hung Nô. Việc chúng bị đuổi ra khỏi Hà Sáo chỉ còn là vấn đề thời gian.

“Trong những ngày qua, những người thợ thủ công đã chế tạo xe chở nước. Phụ hoàng cũng đã ra lệnh cho các quận ở khắp nơi bắt đầu chế tạo với quy mô lớn, đến lúc đó sẽ mang lại lợi ích cho bách tính ở Đại Tần.”

“Sau khi có xe chở nước, trong năm tới phải là năm được mùa, bách tính mới được nghỉ ngơi trong một thời gian. ”

“ Còn việc sản xuất loại giấy này thì còn có chút khó khăn, thợ thủ công sau khi thử rất nhiều lần vẫn chưa thành công, vẫn là mong tiên sinh chỉ dạy.”

Phù Tô xoay người đứng dậy cung kính nói với Trần Viễn.

Trần Viễn tất nhiên sẽ không tiếc công dạy bảo, anh ấy đang suy nghĩ về cách thay đổi Đại Tần như nào mới thu được lợi ích lớn hơn.