Chương 46: Khoái Kiếm Lý Khoan!

Trung tâm phố thương mại, nằm ở góc tây nam trong nội thành căn cứ địa Tinh Diệu.

Cũng coi là kiến trúc lớn nhất cho công chúng trừ một vài thế lực lớn như trường cao đẳng Tinh Diệu này.

Gần như mỗi giây mỗi phút đều có võ giả ra vào nơi này, không hề gián đoạn.

Cho dù là đám võ giả đã nương nhờ vào các công ty lớn hoặc các đại gia tộc, có khi cũng tới công hội võ giả.

Nơi này ngoài việc có thể nhận nhiệm vụ, phát nhiệm vụ, cũng sẽ bán ra các loại võ kỹ công pháp. Đương nhiên, đều có lai lịch chính đáng.

Về phần những thứ đồ lai lịch bất chính, đều cần phải mang tới chợ đêm mua bán.

Khi Phong Vân đi tới đây, vừa mới bước vào bên trong, liền nghe thấy tiếng huyên náo ầm ĩ, khiến hắn khẽ nhíu mày. Hắn bẩm sinh yêu thích yên tĩnh, bởi vậy không thích tham gia náo nhiệt.

Bên trong cứ địa Tinh Diệu, nếu bàn về nơi tụ tập đông đảo võ giả nhất, chính là quân doanh và công hội võ giả.

Quân doanh là nơi võ giả bình thường không thể tự tiện đến gần. Công hội võ giả này chính là lựa chọn duy nhất của Phong Vân.

Phong Vân tìm một góc hẻo lánh, lẳng lặng tựa người ở đó, nhìn bề ngoài giống như đang hiếu kỳ quan sát, kỳ thật hắn chụp lại hình chiếu của mỗi một vị võ giả rồi.

【Chủ nhân hình chiếu】: Đinh Tam Túc

【 Tuổi tác 】: 25 tuổi

【 Cảnh giới 】: Võ giả Trung Cấp

【 Rơi xuống 】: Võ kỹ Nhị giai《 Càn Khôn Chưởng 》, võ kỹ Tam giai《 Toàn Phong Thối 》, công pháp Tam giai《 Ma Động Quyết 》. . .

Không đáng giá chút nào.

Phong Vân âm thầm bĩu môi, cũng không muốn phá hình chiếu của người này.

Liên tiếp chiếu hình của mười người, đều là võ giả có giao diện rất bình thường. Nói kém thì cũng không kém, nói tốt cũng không tốt cho lắm. Hắn lựa chọn không thèm để ý.

Vừa lúc đó, Phong Vân bỗng nhiên cảm ứng được thứ gì đó, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.

Chỉ thấy một người trung niên vẻ mặt thoạt nhìn cực kỳ lạnh lùng đi vào, hai tay ôm một thanh chiến kiếm màu đen, toàn thân tản ra khí thế sắc bén.

Không cần phải nói, nhất định là cao thủ dùng kiếm!

"Mau nhìn kìa, là Khoái Kiếm Lý Khoan đó!"

"Nghe nói hắn từng dùng một kiếm chém gϊếŧ hung thú cấp sáu Bạch Lang Vương, kiếm nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi."

"Ối chà. . . Mạnh đến vậy ư?"

Nghe được tiếng nghị luận xung quanh, Phong Vân lập tức vui vẻ, biết "Sinh ý" của mình tới rồi.

Hắn ngóng nhìn rất lâu, nửa giây sau, thành công lấy được hình chiếu của đối phương.

【 Chủ nhân hình chiếu】: Lý Khoan

【 Tuổi tác 】: 25 tuổi

【 Cảnh giới 】: Cao Cấp võ giả

【 Rơi xuống 】: Võ kỹ Nhị giai《 Trảm Kiếm Quyết 》, võ kỹ Tam giai《 Điểm Tinh Kiếm Quyết 》, võ kỹ Tam giai《 Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm 》, Hỏa Hệ thiên phú cấp thấp, Kiếm Đạo thiên phú trung cấp, một thanh tinh kiếm cấp bậc bảo khí hạ phẩm, một bộ tinh chiến giáp cấp bậc bảo khí hạ phẩm, đan dược nhị phẩm Kim Sang Hoàn. . .

Ồ?

Phong Vân nhìn tới dãy đồ rơi xuống kia, sắc mặt hơi lộ vẻ vui mừng. Vậy mà cùng lúc có được Hỏa Hệ thiên phú và Kiếm Đạo thiên phú.

Khó trách có thể dùng một kiếm chém gϊếŧ hung thú cấp sáu.

Phải biết, hung thú cấp sáu trên danh nghĩa tuy rằng có cảnh giới ngang hàng với võ giả cao cấp. Nhưng nếu chân chính đánh nhau, võ giả không thể nào địch lại được.

Cũng chỉ có Lý Khoan, võ giả có được hai loại thuộc tính thiên phú như vậy mới có thể dễ dàng chém gϊếŧ nó đến thế.

Đương nhiên, hiện tại Phong Vân cũng có thể làm được.

Hắn mặc dù chỉ là võ giả trung cấp, nhưng về chiến lực, hắn đã có thể sánh được với võ giả đỉnh phong bình thường.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Phong Vân, Lý Khoan vô ý thức nhìn qua, trong hai mắt có tia nhìn sắc bén quét tới.

Phong Vân không lộ ra động tĩnh gì, trực tiếp đối mặt với hắn, trong mắt cũng có tia sáng lóe lên rồi biến mất.

Đến cuối cùng, ngược lại là Khoái Kiếm Lý Khoan bị tia sáng kia đâm tới, chịu không được mà hơi dời mắt đi.

Khi hắn nhìn qua một lần nữa, lại phát hiện Phong Vân đã sớm không thấy.

"Thiếu niên này. . ."

Sắc mặt lạnh lùng của Lý Khoan lần đầu tiên lộ ra vẻ sững sờ. Với thực lực kiếm đạo của hắn, vậy mà lại rơi xuống hạ phong.

Trên người thiếu niên tuấn mỹ đó, hắn cảm nhận được khí tức kiếm đạo còn nồng đậm so với chính mình. Hơn nữa, lẫn trong khí tức đó còn mang theo một loại sắc bén hung hăng.

Đây là cảm ứng giữa các võ giả có được kiếm đạo thiên phú mà võ giả bình thường tuyệt đối không thể cảm nhận được.

"Xem ra là võ giả giống ta, có được hai loại thiên phú. . ."

Lý Khoan lẩm bẩm trong lòng, cảm giác sắc bén hung hăng kia, hẳn chính là lực lượng của Kim thuộc tính.

Nếu như hắn biết Phong Vân kỳ thật có được năm hệ thuộc tính, không biết cái cằm có thể bị dọa cho rơi xuống hay không...

. . .

"Chuyến này cuối cùng cũng không phí công."

Trên đường trở về, Phong Vân nhìn dãy đồ rơi xuống trên hình chiếu của Lý Khoan, cảm thấy đi tới võ giả công hội ngồi chờ chính là một quyết định cực kì chính xác.

Hỏa hệ thiên phú và Kiếm Đạo thiên phú đều có rồi.

Hỏa hệ thiên phú thì không cần nói, một khi hắn đánh rơi ra rồi dung hợp, lại cộng thêm Mộc hệ thiên phú của Tôn Tiểu Mỹ. Có được hai loại thiên phú này, hắn liền có tư cách trở thành luyện đan sư.

Không nói cái khác, nghề nghiệp luyện đan sư này, có thể kiếm được cực kì nhiều tiền đấy.

Như vậy, hắn có thể kiếm được tiền cực kì nhanh chóng.

Mà đánh rơi ra kiếm đạo thiên phú trung cấp rồi dung hợp lại, kiếm đạo thiên phú trung cấp của hắn cũng có thể đạt tới cao cấp.

"Hy vọng có thể nhanh chóng đánh rơi ra."

Phong Vân tự nhủ.

. . .

Sau khi trở lại ký túc xá.

Phong Vân không nói hai lời liền bắt đầu chiến đấu cùng hình chiếu người ngày hôm nay.

Dựa theo lệ cũ, đương nhiên trước hết đánh “hình chiếu người mới”.

Nhìn Khoái Kiếm Lý Khoan đứng trước mắt, Phong Vân lộ ra nụ cười hèn mọn bỉ ổi. Lần đầu tiên, mệt mỏi chiến đấu như vậy phải đánh ra thứ tốt đó!

【 Hình chiếu người —— Lý Khoan 】

【 Thực lực —— người bình thường 】

【 Mời lựa chọn bối cảnh chiến đấu 】

Lần đầu tiên đương nhiên là người bình thường, lựa chọn xong chiến trường, Phong Vân lập tức xông lên, một quyền liền đánh bại Lý Khoan.

【 Chiến đấu với hình chiếu người Lý Khoan thắng lợi! 】

【 Rơi xuống 】: Một thanh tinh kiếm cấp bậc bảo khí hạ phẩm.

"Hiển hóa ra hay không?"

"Hiển hóa ra."

Phong Vân lập tức nói thầm trong đầu.

Đúng lúc hắn cảm thấy chiến kiếm trong tay không quá thích hợp với hắn. Thanh bảo khí hạ phẩm này rơi ra cực hợp lí.

【 Hiển hóa tinh kiếm cấp bậc bảo khí hạ phẩm. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa hoàn tất! 】

Tinh!

Một tiếng ting vang lên. Trước mắt Phong Vân, một thanh chiến kiếm màu bạc lặng lẽ xuất hiện. Trên thân kiếm khắc hoa văn sao sáng, tản ra ngân quang nhàn nhạt, vô cùng sắc bén.

"Kiếm tốt!"

Phong Vân giơ lên kiếm lên nhìn, khen ngợi tự đáy lòng. Thanh trường kiếm này trên thị trường ít nhất cũng đáng một trăm vạn tệ, được đúc ra từ khoáng thạch nguyên lực và thiên thạch.

Cái gọi là bảo khí, chính là thứ có thể khiến nguyên lực vận chuyển một cách thông thuận, uy lực tăng cao không chỉ một cấp bậc.

"Luyện khí sư cũng là chức nghiệp kiếm ra tiền đấy nhỉ. . ."

Phong Vân tặc lưỡi nói. Hắn rốt cuộc nên lựa chọn làm luyện đan sư, hay là luyện khí sư đây?

Có điều, ngẫm lại, hắn bĩu môi.

Trẻ con mới chọn một ấy. Hắn, Phong Vân, cái gì cũng muốn!