Chương 29: Lên cấp võ giả!



Điểm số là loại tiền duy nhất lưu thông trong trường cao đẳng Tinh Diệu, không thể đổi được bằng tiền tài chỉ có thể lấy được thông qua quy định của nơi này.

Tỷ như top 100 cường bảng, làm nhiệm vụ, sân đấu, phá kỷ lục vân vân...

Cho nên điểm số là thứ quan trọng nhất trong trường cao đẳng Tinh Diệu.

Ở chỗ này nếu như có đủ điểm số cái gì thì cũng có thể mua được.

"Ngược lại trường cao đẳng có độ tự do rất cao, khác hoàn toàn với tưởng tưởng của ta."

Điều này cũng rất hợp tâm ý của hắn, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện khác.

Nhưng mà trong cái trường cao đẳng Tinh Diệu này những giờ học vũ kỹ hoặc là giờ học công pháp Phong Vân đều không có hứng thú, nếu như hắn muốn tu hành một môn võ kỹ trực tiếp hình chiếu lão sư sau đó tuôn ra là xong chuyện.

Một bước trực tiếp đúng chỗ chẳng qua chỉ trong nháy mắt, căn bản không cần phải hao phí những thời gian kia, những điểm số kia, những tinh lực kia.

Cho nên với hắn mà nói sức hấp dẫn của những thứ này cũng không cao.

Duy chỉ có một thứ rất có sức hấp dẫn đối với Phong Vân.

Đó chính là một tòa tháp cao ở khu vực trung tâm trường cao đẳng Tinh Diệu tên là "tháp Thánh Nguyên"

Nghe nói bên trong có Tụ Nguyên Trận có thể mang nguyên lực trong thiên nhiên rộng lớn hội tụ lại, nếu như ở bên trong này tu hành tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều so với ở bên ngoài.

Tháp này tổng cộng có chín tầng mỗi tầng có nồng độ nguyên lực khác nhau, tầng một kém nhất, tầng chín cao nhất.

Mà tu hành ở trong đó, thì cần phải thanh toán điểm số đắt đỏ.

"Tầng thứ nhất tu hành, một giờ cần tận 100 điểm số."

Phong Vân thấy yêu cầu thanh toán, đôi mắt lập lòe, chỉ riêng điều này cũng làm cho hắn trước mắt phải chùn bước.

Cho dù hắn quét sạch 20 học viên trong sân khảo hạch cũng mới được trường cao đẳng Tinh Diệu khen thưởng 200 điểm số mà thôi, có thể tưởng tượng được cái điểm số này khó đạt được đến thế nào.

Nhưng mà đây mới chỉ là tầng thứ nhất, càng đi lên càng cao.

Tầng thứ hai yêu cầu 500 điểm tích lũy trong một giờ, tầng thứ ba 1000 điểm tích lũy một giờ, cứ thế mà suy ra, đến tầng thứ chín thì cần có tất cả 3w điểm tích lũy trong một giờ.

Chi phí như vậy Phong Vân nhìn mà líu cả lưỡi.

"Nhưng mà cái Tụ Nguyên Trận này ngược lại ta cảm thấy rất hứng thú, nếu như có cơ hội có thể học một chút."

Cái thời đại này ngoại trừ võ giả ra còn có ba nghề lớn cũng rất được hoan nghênh một là Luyện Đan Sư, một là Luyện Khí Sư hai cái này không cần phải nói, tuyệt đối cần thiết đối với võ giả.

Tu hành cần đan dược, mà tỷ thí với người, tỷ thí với thú là không thể thiếu binh khí được.

Còn có một nghề được hoan nghênh chính là Trận Pháp Sư.

Trận Pháp Sư này không chỉ có thể bố trí loại trận pháp phụ trợ như trận pháp Tụ Nguyên Trận này mà còn có thể bố trí một chút trận pháp công kích ví dụ như "Tam Tài Kiếm Trận" gì đó.

Có thể nói chỉ cần cho một trận pháp sư thời gian bố trí trận pháp, việc lấy một địch mười hoàn toàn chỉ là chuyện nhỏ.

Ba nghề nghiệp lớn này bất kỳ một nghề nào cũng đều được vô số cường giả truy đuổi nhưng mà điều kiện để trở thành quá hà khắc.

Ví dụ như Luyện Đan Sư yêu cầu trời sinh phải nắm giữ được thiên phú hệ Mộc và thiên phú hệ Hỏa mà Luyện Khí Sư thì cần có thiên phú hệ Hỏa và thiên phú hệ Kim.

Nghề cuối cùng Trận Pháp Sư thì cần thiên phú càng hiếm thấy là thiên phú linh hồn.

Loại thiên phú này gần như là điều kiện nghiêm khắc, làm cho phần lớn mọi người đều bị chặn ngoài cửa, bọn họ chỉ có thể thổn thức than thở, muốn mà không được.

Nhưng mà những điều kiện này đối với Phong Vân mà nói căn bản cũng không coi là điều kiện.

Chỉ cần hắn gặp được bất kỳ một người Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư hay là Trận Pháp Sư nào đưa bọn họ hình chiếu vào trong gương tuôn ra thiên phú của bọn họ chẳng qua chỉ là vẫn đề thời gian mà thôi.

"Trường cao đẳng Tinh Diệu chắc có, đến lúc đó chú ý nhiều một chút."

Học được bất kỳ một cái nghề nào trong đó, không nói đến cái khác ít nhất về mặt tiền tài hắn không cần lo.

Hiện tại hắn còn quá nghèo.

"Trước tiên cứ đạt tới võ giả, cái khác lại nói sau."

Chỉ có đạt tới võ giả thì những thuộc tính thiên phú kia của hắn mới được khai phá, đến lúc đó chiến lực của hắn không thể nghi ngờ sẽ lại tăng vọt lên lần nữa.

Nghĩ tới đây, Phong Vân cũng không thèm quan tâm cái khác một lòng một dạ ở trong sân tu hành, mỗi ngày trừ ăn và đánh hình chiếu ra cũng không có họat động nào khác.

...

Mà ở trong mấy ngày hắn tu hành, chuyện của hắn cũng đều truyền ra khắp trường cao đẳng Tinh Diệu.

"Nghe nói gì không? Lần khảo hạch này, trong bốn đại học viện ngoại thành có một tiểu tử siêu mãnh, một người đã quét sạch toàn bộ 20 học viên trường cao đẳng Tinh Diệu chúng ta được phân đi khảo hạch."

"Những tên kia quá cay gà đi, khó trách lại xếp hạng đội sổ."

"Không phải là bọn họ có vấn đề, ta xem, nhóm phế vật các học viên bốn đại học viện này, bất kỳ cái nào trong 20 học viên cũng đủ để nghiền ép tất cả bọn họ, là người thiếu niên kia quá mạnh mẽ, nghe nói là cái tên Tôn Hi kia cũng bị cho xuống đất ăn tỏi rồi."

"Mẹ nó! Thật hay giả vậy? Tên Tôn Hi kia chính là võ giả, không những thất bại còn là bị gϊếŧ trong nháy mắt sao? Tiểu tử kia tên là gì?"

"Hình như gọi là Phong Vân."

"..."

Trong lúc nhất thời, cái tên Phong Vân này giống như hot search trên blog, truyền ra giữa các học viên của trường cao đẳng Tinh Diệu.

Bọn họ hoặc là hiếu kỳ, hoặc là khinh thường, hoặc là không thèm chú ý đến, hoặc là không phục, tóm lại đều biết trong số tân sinh viên có một người thiếu niên tên là "Phong Vân".

Hắn cũng coi như còn chưa hiện thân đã phát ra một trận hỏa nho nhỏ.

...

Sau mười mấy ngày.

Trong sân.

Phong Vân vẫn kiên trì đánh quyền tu hành như cũ, từng chiêu từng thức đều luyện đến cực hạn, bất kỳ người kén chọn nào nhìn thấy đều không thể tìm ra một điểm tỳ vết nào, còn khuân phép hơn cả sách giáo khoa.

Một giây sau, cả người hắn bỗng nhiên rung lên một cái, khí huyết trong cơ thể vang lên ong ong giống như có trống ở trong cơ thể hắn đang bị đánh lên vậy.

Tiếp đó, một cỗ khí thế bàng bạc lao ra từ trên người hắn, khuấy động không khí xung quanh, thậm chí còn ảnh hưởng đến nhà ở gần đó.

Một ít học viên thay đổi sắc mặt.

"Đây là người nào đang tu hành vậy, gây ra động tĩnh lớn như vậy?"

"Khí thế thật là mạnh, chẳng lẽ là một vị võ giả cao cấp đang tu hành."

"Không biết."

"..."

Trong sân.

Phong Vân thu quyền đứng đó, trên mặt lộ ta hiểu ý cười một tiếng, sau mấy tháng rốt cuộc hắn cũng đạt tới võ giả ở độ tuổi mười bốn.

Cái tuổi này, tốc độ tu hành này, trong cái căn cứ này không thể nói lực áp được 99% người thì ít nhất cũng nghiền ép được phần lớn.

Ý thức đi vào gương, nhìn giao diện bây giờ của mình một cái.

[ Kính chủ ] : Phong Vân

[ Tuổi tác ] : 16 tuổi

[ Cảnh giới ] : Võ giả cấp thấp

[ Công pháp ] : Đoán Thể Thập Bát Thức, Quy Xà Đoán Thể Công, Kim Chung Quyết, Thần Cương Bá Thể Công

[ Võ kỹ ] : Thốn Du Bộ, Trảm Kiếm Quyết, Xuy Hỏa Chưởng, Điểm Tinh Kiếm Quyết, Phân Ảnh Trảm

[ Binh khí ] : Chiến kiếm hợp kim, Chiến giáp hợp kim

[ thiên phú ] : Thiên phú hệ Kim cấp thấp, thiên phú hệ Phong cấp thấp, thiên phú hệ Thủy trung cấp

[ Đạo cụ ] : máu thịt Lam Lân Ngư một số, thuốc viên nhất phẩm Kim Sang Dược một số... ...