Chương 2: Cày đồ trong gương!

Cái gọi là hình chiếu gương, chỉnh là đem bất cứ sinh vật nào Phong Vân đã gặp qua chiếu hình vào thế giới trong gương, không giới hạn chủng tộc, bất luận sinh tử.

Mà ở trong thế giới gương, hình chiếu sinh vật tiến vào, Phong Vân có thể cùng họ tiến hành chiến đấu, sau khi chiến thắng, là có thể từ trên người những sinh vật này đạt được vật phẩm, bao gồm công pháp, vũ khí, võ kỹ, đạo cụ, vân vân.

“Hệ thống đánh quái rơi đồ sao?’

Dầu gì kiếp trước Phong Vân cũng là một gamer hardcore, ngay lập tức sẽ biết ngón tay vàng của mình là cái gì.

Nghĩ tới đây, hắn đã không thể chờ đợi, nhưng mà ở trong trường học hiển nhiên là không thể thử, ngộ nhỡ gây ra động tĩnh gì, vậy coi như toàn bộ xong đời.

Mãi mới chờ đến sau khi tan học, Phong Vân lập tức lên xe đưa đón.

Theo thế kỷ mới đến, hết thảy đồ vật ở xã hội cũ cơ bản đều bị thay thế, trong đó bao gồm những xe hơi xe tải, nhưng mà sau khi nguyên lực sinh ra, lại nghiên cứu ra được phương pháp lấy nguyên lực thay thế nhiên liệu.

Lúc này mới khôi phục sử dụng xe hơi xe tải trở lại, về phần những phương diện khác, cũng là như vậy.

Nửa giờ sau.

Phong Vân đứng trước một tòa viện lớn cũ kỹ, hai bên treo một tấm bảng “Viện mộ côi Thự Quang” đã rất cũ nát.

Nơi này, chính là ‘Nhà’ của hắn sau khi chuyển kiếp.

“Phong Vân, em tan học về rồi.”

Vào lúc này, thanh âm của một thiếu nữ truyền tới.

Phong Vân ngẩng đầu nhìn lại, đây là một thiếu nữ mặc quần jean cùng áo khoác da màu đen, nhìn bề ngoài đại khái chừng mười lăm mười sáu tuổi, có mái tóc dài đen nhánh, các bộ phận thân thể khá là nở nang, đường cong sắc nét.

“Tiểu Lan tỷ, chị cũng về sớm quá a.”

Thiếu nữ tên là Phong Tiểu Lan, giống như Phong Vân, cũng là thành viên của viện mồ côi này, do Viện trưởng họ Phong, cho nên những cô nhi này đều cùng một họ với viện trưởng.

“Ừm, trường học hôm nay tan học sớm, cho nên chị đã về lâu rồi, hôm nay là ngày lên lớp đầu tiên của em, cảm giác thế nào?”

Phong Tiểu Lan cười hì hì nhìn Phong Vân nói.

Cùng với Phong Vân ở học viện võ đạo Hải Lam bất đồng, Phong Tiểu Lan chỉ là học tập tại trường học bình thường, nàng không có ý tưởng muốn trở thành võ giả giống như Phong Vân, chỉ là đơn thuần muốn tốt nghiệp, đi vào xã hội, tìm công việc, cố gắng kiếm tiền mà thôi.

Đây cũng là ý tưởng thường thấy trong các gia đình bình thường, muốn trở thành võ giả quá khó khăn, giai đoạn đầu cần phải đầu nhập số tiền rất lớn, gia đình bình thường căn bản không cách nào bỏ ra nổi, hơn nữa dù cho hao tốn nhiều tiền đầu tư như vậy, cũng không nhất định có 100% có thể trở thành võ giả.

Vẫn tồn tại xác suất thất bại nhất định, nguy hiểm cùng đầu tư khó thành công trở thành nguyên nhân trực tiếp khiến cho vô số người bình thường chùn bước.

Đương nhiên, một khi thành công, chỗ tốt đạt được cũng rất to lớn, trở thành võ giả, chẳng những có thể hưởng thụ trợ cấp mỗi tháng, địa vị thân phận cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất, cùng một đạo lý với cá chép vượt long môn.

“Tạm được.”

Phong Vân gật đầu một cái, rồi sau đó chạy về gian phòng của mình, “Em đi trước ôn lại nội dung học tập hôm nay, chút nữa ăn cơm gọi em nha, Tiểu Lan tỷ.”

Vừa nói, người liền mất dạng.

Phong Tiểu Lan cười một tiếng, xoay người rời đi.

...

Trong căn phòng đơn sơ.

Phong Vân không kịp chờ đợi, triệu hoán ‘Hình chiếu gương’ trong đầu.

“Quét!”

Sau một khắc, hắn liền cảm giác mình giống như đi vào một cái không gian nhỏ đóng kín, chỉ có lớn khoảng vài chục trượng, chung quanh có sương mù vô tận lượn lờ, nhìn không quá rõ.

“Ông!”

Một ánh hào quang bỗng nhiên xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ ra một bóng người.

Người khoác chiến giáp, mặt mũi lãnh khốc, lưng đeo trường kiếm!

Đúng là ‘Lâm Cường’ trước kia nhìn thấy.

【 hình chiếu người 】: Lâm Cường

【 tuổi tác 】: 19 tuổi

【 tu vi 】: Sơ cấp võ giả

【 rơi xuống 】: Nhất giai công pháp 《 Quy Xà Đoán Thể Thuật 》, Nhất giai võ kỹ 《 Trảm Kiếm Quyết 》, Nhất giai Kim Hệ công pháp 《 Duệ Kim Quyết 》, hợp kim chiến kiếm một thanh, hợp kim chiến giáp một bộ, nhất phẩm đan dược Huyết Khí Đan một lọ, nhất phẩm đan dược Kim Lực Đan một lọ, cấp thấp Kim Hệ thiên phú, dã ngoại sinh tồn, kinh nghiệm thực chiến, quần áo bình thường.

Phong Vân quét mắt nhìn qua những tin tức giới thiệu này, không khỏi tặc lưỡi hít hà, không hổ là xuất thân đại gia tộc, những thứ trên người tên này tùy tiện lấy ra một món đều đủ để cho người chạy theo như vịt.

Theo hắn biết, một môn công pháp nhất giai có giá trên thị trường khoảng ba chục ngàn đồng, võ kỹ cũng không kém, mà đan dược thì càng đắt, thấp nhất cũng phải ba chục ngàn.

“Duệ Kim Quyết, lại còn có công pháp thuộc tính! ?”

Phong Vân lập tức hít một hơi khí lạnh, hắn từng nghe qua, võ giả cũng chia làm hai loại, một là võ giả bình thường, một loại là võ giả thuộc tính, người sau thực lực cùng địa vị so với người trước cao hơn nhiều lắm.

Nếu như nói võ giả bình thường là một trăm người mới có thể ra một vị mà nói, vậy thì trong trăm vị võ giả, mới có thể xuất hiện một vị võ giả thuộc tính.

Cái gọi là võ giả thuộc tính, chính là trời sinh sẵn có bất luận một loại thuộc tính nào bên trong mười loại ‘Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Quang Minh, Hắc Ám’.

Mà công pháp thuộc tính, là dành cho võ giả thuộc tính tu hành, mỗi một môn công pháp thuộc tính, giá cả đều là gấp khoảng bốn lần công pháp cùng phẩm giai.

Nói cách khác, cái môn 《 Duệ Kim Quyết 》 này, giá thị trường khoảng 120 ngàn.

“Thiên phú Kim hệ cấp thấp, không nghĩ tới cái tên Lâm Cường này còn là một võ giả thuộc tính, khó trách mới 19 tuổi đã đạt đến võ giả...”

Phong Vân lẩm bẩm.

Võ giả thuộc tính có thể hấp thu thiên địa nguyên khí cùng loại với thuộc tính của mình, dẫn trước võ giả bình thường một mảng lớn, ưu thế quá rõ ràng.

Phong Vân đang muốn chọn chiến đấu cùng Lâm Cường, nhưng bỗng nhiên hắn có chút do dự.

“Cái tên Lâm Cường này cho dù là hình chiếu, cũng có tu vi võ giả, một người bình thường không có bất kỳ thực lực như ta làm sao có thể đánh thắng được hắn!”

Sợ rằng Lâm Cường chỉ cần một quyền là có thể đánh bể hắn, cái này còn làm sao chơi.

Ngay tại lúc Phong Vân cảm thấy bị đùa nghịch, bỗng nhiên một đạo tin tức hiện ra trong đầu.

“Có thể điều chỉnh thực lực người trong hình chiếu, đồ vật rơi xuống không thay đổi, chẳng qua xác suất đồ vật rơi xuống sẽ phát sinh biến hóa tương ứng, càng thiết lập thực lực người trong hình chiếu càng thấp, xác suất rơi đồ cũng càng thấp.”

Ừm?

Ánh mắt Phong Vân sáng lên, có thể điều chỉnh thực lực người hình chiếu, cái ‘Gương hình chiếu’ này vẫn thật là nhân tính hóa, không tệ, không tệ.

Về phần xác suất rơi xuống sẽ thay đổi, nhưng cái này so với nhàn rỗi chỉ nhìn mà không làm gì được mạnh mẽ hơn rất nhiều.

“Thiết lập —— Lâm Cường, thực lực —— người bình thường!”

“Có bắt đầu chiến đấu hay không?”

【 Có, không 】

“Có thể bắt đầu.”

Phong Vân nhìn tin tức hiện lên trước mắt, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng.

“Bắt đầu chiến đấu!”

Đinh!

【 mời lựa chọn hoàn cảnh tác chiến! 】

【trước mắt có thể lựa chọn cảnh tượng rừng rậm, con sông, sa mạc, dung nham 】

“Rừng rậm đi!”

Quét!

Sau khi một trận ánh sáng mãnh liệt bùng lên, Phong Vân liền cảm giác trước mắt mơ hồ, sau một khắc, cảnh tượng biến đổi lớn.