Chương 68: Thợ Săn Bậc Thầy!

edit by WING

Nguồn: bachngocsach


***

- Gần như là xong rồi!

Chu Phụng nhẹ nhàng nói với Thôn Ma Cổ trong cơ thể.

Từ lúc mới bắt đầu, Thôn Ma Cổ đã hấp thu không biết bao nhiêu linh lực cùng huyết khí.

Tóm lại hắn lợi dụng Bạo Thực bị động tiêu hóa ra linh lực cùng huyết khí đều đến trong bụng Thôn Ma Cổ.

Đáng tiếc hắn còn chưa đột phá tới Linh Đài cảnh.

Nếu đột phá đến Linh Đài cảnh, có thể đem Thôn Ma Cổ trong cơ thể chuyển hóa thành bản mệnh cổ.

Đến lúc đó câu thông liền dễ dàng hơn rất nhiều rồi, thậm chí có thể mệnh lệnh Thôn Ma Cổ.

Không cần giống như bây giờ, cầu xin Thôn Ma Cổ làm việc.

Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn cũng đáp lại.

- Phốc!

Đột nhiên, ngực Chu Phụng dường như bị một cây búa tạ đánh trúng, một ngụm máu bầm trực tiếp phun ra.

Bởi vì cực kỳ đột ngột, chính hắn giật mình.

Sau đó, hắn thấy Liên Tâm Cổ đi kèm với một vết máu bầm tím, phun trực tiếp xuống đất.

- Đây là.... Liên Tâm Cổ? Ra rồi!?

Sau khi nhìn thấy Liên Tâm Cổ được bài tiết ra ngoài cơ thể, hắn rốt cục cũng không nhịn được nữa.

Tinh khí thần phảng phất trong nháy mắt bị rút khô, cả người xụi lơ trên mặt đất.

Loại uy hϊếp sinh tử này, áp lực thật sự quá lớn.

Chỉ là, Không nghĩ tới chính là Thôn Ma Cổ lại thật sự có thể trợ giúp hắn giải quyết uy hϊếp Liên Tâm Cổ!

Hiện tại Tưởng Kinh đã chết rồi! Ngay cả uy hϊếp của Liên Tâm Cổ cũng không có!

Chẳng phải là nói, hiện tại đã không còn thứ gì có thể hạn chế hắn?

Chu Phụng hiện tại có thể lựa chọn không trở về Tam Cổ môn, lựa chọn làm một tán nhân tu hành giả. . Xin hãy đọc truyện tại ( TR UмtгцуeЛ.VN )

Nhưng mà cái giá phải trả là không thể ở lại chỗ này, ít nhất phải rời xa phạm vi thế lực của Tam Cổ môn.

Dù sao Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn cũng không có chân chính nhận chủ, nếu gặp phải người của Tam Cổ môn, vẫn có nguy hiểm nhất định.

Rời xa nơi này, chính mình có lẽ có thể sống yên lặng đến chết già?

- Sống đến già? Không thể!

Nhưng Chu Phụng không muốn chọn con đường này.

Cứ như vậy chạy trốn, cũng quá hèn nhát, hắn còn muốn đột phá đến Linh Đài cảnh, còn muốn trường sinh bất lão!

Xuyên qua thế giới này, hắn không có bất kỳ người thân và bằng hữu của chính mình.

Thay vì sống một mình uất ức, chi bằng theo đuổi trường sinh bất lão trong truyền thuyết.

- Nhất định phải quay về Tam Cổ môn! Chỉ có Tam Cổ môn mới có tài nguyên tu hành và pháp môn tu hành mà ta cần!

Đối với Chu Phụng mà nói, Hiện tại chỉ có Tam Cổ môn mới có thể cho hắn thu hoạch đầy đủ tài nguyên tu hành và pháp môn tu hành.

Nếu hắn muốn đột phá tới Linh Đài cảnh thậm chí càng thêm cảnh giới phía sau.

Sau lưng dựa vào một tông môn, so với một người vùi đầu tu luyện hiệu suất cao hơn không biết bao nhiêu.

Nhưng bây giờ câu hỏi là, làm thế nào để quay trở lại?

Hiện tại bên ngoài hẳn là đều là người của Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn, Ngưng Khí cảnh lấy thực lực của hắn bình thường tự nhiên không cần phải nói.

Nhưng nếu như gặp phải tu sĩ Linh Đài cảnh, như vậy vấn đề liền lớn rồi.

- Chờ đã! Hiện tại hẳn là có thể rút bị động đi!

Gặp chuyện không giải quyết được thì rút bị động trước.

Chu Phụng trước tiên nhìn bảng kỹ năng, phát hiện thanh tiến độ đã vượt quá một nửa.

Sau đó, hắn lấy ra tất cả các linh thạch, bắt đầu hấp thụ linh khí bên trong linh thạch, đẩy nhanh tiến độ của thanh tiến độ.

Tuy rằng giờ này khắc này, hắn hấp thu linh khí đối với thực lực của hắn tăng lên đã không lớn.

Nhưng miễn là tiến độ của thanh tiến độ có thể được đẩy nhanh, nó có giá trị.

Hiện tại linh lực của Chu Phụng đã đạt tới cực hạn, hấp thu linh khí cùng thôn phệ đan dược như thế nào nữa cũng khó có thể đột phá giới hạn trên.

Nói cách khác là nói, thực lực hiện tại của hắn đã hoàn toàn đạt tới giới hạn trên.

Hầu như không có cách nào khác để nâng cấp.

Một lát sau, trong nháy mắt linh thạch thu được từ Tưởng Kinh cùng huynh đệ Vân thị đã bị hút cạn.

Đồng thời, chấn thương của hắn đã phục hồi hơn một nửa.

Vừa rồi vì bài tiết Liên Tâm Cổ, ngực của hắn bị thương nặng, kinh mạch tổn thương vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng dưới sự phối hợp của Trái Tim Bất Khuất và Thể Chất Tự Lành.

Chút thương thế này căn bản không mất bao nhiêu thời gian.

- Cuối cùng đã đầy! Rút ra!

Thấy thanh tiến độ cuối cùng cũng đầy, Chu Phụng lập tức bắt đầu rút ra bị động mới.

Hiện tại cũng chỉ có kỹ năng bị động mới, có thể tiếp tục tăng thực lực của hắn.

- Đang rút ra....

Thợ Săn Bậc Thầy: mỗi ngươi săn một con vật, có thể có được một lớp thợ săn ấn ký.

Mỗi lớp thợ săn ấn ký có thể nâng cao một chút cảm giác.

Thợ Săn Bậc Thầy? Cảm giác?

- Đây là một bị động cần phải từ từ chồng lên?

Chu Phụng nhìn thấy miêu tả bị động mới này, trong lúc nhất thời cũng không dễ phán đoán bị động mới đến tột cùng có mạnh hay không.

Đầu tiên, bị động này thuộc về bị động phát triển, có thể liên tục chồng lên.

Không có giới hạn bao nhiêu lớp được viết ở trên, sau đó, về mặt lý thuyết nên có thể chồng lên vô hạn.

Thứ hai là cảm giác này có chút ích lợi gì? Có thể cảm nhận được kẻ thù dễ dàng hơn?

Nếu dựa theo sự hiểu biết của hắn, thì bị động này chủ yếu hẳn là phụ trợ.

- Mọi loài động vật....

Lúc này hắn tình cờ nhìn thấy một con kiến, sau đó tùy ý vỗ một cái!

Con kiến đó lập tức chết.

Sau đó, có phản hồi trên bảng điều khiển kỹ năng.

- Gϊếŧ thành công các loài mới! Thợ săn ấn ký một lớp!

Cái này!?

Thực sự có thể? Một con kiến xếp chồng một lớp bị động?

Trong mắt Chu Phụng cũng không cảm nhận được biến hóa của tầng thợ săn ấn ký này rõ ràng.

Chính là trực giác của hắn nhạy bén một chút?

Hắn có chút không xác định, nhưng nếu chồng thêm vài tầng thì sao?

Động vật trên thế gian này muôn vàn, chẳng phải là có thể chồng thợ săn ấn ký này lên rất cao?

- Không bằng trước tiên chồng thợ săn ấn ký này? Sau đó tìm cơ hội trở lại Tam Cổ môn!

Trong nháy mắt Chu Phụng cũng có mục tiêu.

Vậy mà cái bị động mới này có thể không ngừng chồng lên nhau, vậy trước tiên xoát bị động một chút.

Sau đó lặng lẽ tìm hiểu một chút tình báo về Tam Cổ môn.

Cứ như vậy quyết định!

.....

Ở phía bên kia, người của Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn đã bắt đầu tìm kiếm tung tích của Chu Phụng và Tưởng Kinh.

- Không nghĩ tới lại còn chạy mất! Uy lực tự bạo của Huyết Văn Cổ thật đúng là không nhỏ!

- Không sao đâu! Tưởng Kinh không thoát khỏi khu vực này! Sớm hay muộn sẽ được tìm thấy!

- Hiện tại điều duy nhất ta lo lắng chính là, Tam Cổ môn phát hiện không đúng trực tiếp để cho nữ nhân điên kia tới đây!

- Đúng vậy! Nữ nhân điên đó....

- Bây giờ có thể kéo liền kéo! Lợi dụng nội đấu của Tam Cổ môn....

Phía trên là hai gã tu sĩ Linh Đài cảnh nói chuyện.

Lúc này, hai người này đã phong tỏa phương viên một trăm dặm.

Vì muốn tìm Tưởng Kinh đào thoát, không cho Tam Cổ môn phát hiện khác thường.

Mà Tam Cổ môn bên kia cũng xác thực nhận ra không thích hợp.

Dù sao cái này đã chết bao nhiêu tu sĩ Linh Đài cảnh rồi, nếu còn chưa nhận ra không thích hợp mới là lạ.

Nhưng vấn đề là, Tam Cổ môn nhận thấy có gì đó không đúng, cũng không có phản ứng trước tiên.

Bởi vì nội bộ Tam Cổ môn cực kỳ bất hòa.

Thậm chí còn cùng là Thị Huyết Cổ nhất mạch, cạnh tranh giữa các ngọn núi cũng rất lớn.

Hiện tại Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn chính là lợi dụng điểm này, Tiêu hao rất nhiều sinh lực của Tam Cổ môn.