Chương 57: Phát hiện ra tân đại lục

edit by WING

***

- Quả nhiên nghĩ vẫn có chút đơn giản!

Chu Phụng cau mày, cố gắng vận chuyển Thôn Ma Công, muốn bình phục linh lực trong cơ thể.

Kỳ thật, ý nghĩ lúc trước của hắn là có thể thông qua không ngừng thôn phệ Thôn Ma Cổ.

Mạnh mẽ đột phá đến Linh Đài cảnh, nhưng lúc này mới cắn nuốt mấy người, thân thể của hắn cũng có chút không chịu nổi.

Buộc phải bỏ ý tưởng này dường như không hoạt động này.

Lượng lớn linh lực như vậy, căn bản không thể dung hợp cùng một chỗ.

Ngoại trừ có chút linh lực bạo loạn ra, huyết khí toàn thân hắn cũng bắt đầu tạo phản.

Chỉ thấy làn da của hắn trở nên đỏ, một lượng lớn nhiệt liên tục phát ra.

- Thôn Ma Cổ! Ngươi đang làm gì vậy! Làm việc nhanh lên! Sau đó phản bộ!

Chu Phụng nhịn không được bắt đầu nói chuyện với Thôn Ma Cổ trong cơ thể.

Bình thường giống như ma cà rồng, bây giờ khi cần lại giả chết.

Đây có lẽ nó là con Thôn Ma Cổ duy nhất bị thúc giục như vậy.

Dù sao trước đó, trên Khổ Trúc Phong chưa từng có ai lớn mật như Chu Phụng.

Căn bản không quan tâm đến suy nghĩ của người khác, cũng không kiêng dè các loại hậu quả khác.

Cho dù là đại sư huynh Vương Minh thì cũng sẽ không không cự tuyệt bất cứ ai như vậy.

Bởi vì cảnh giới càng thấp, linh lực này lại càng hỗn loạn.

Đem linh lực chất lượng thấp như vậy nhét vào trong cơ thể, hoàn toàn chính là tự mình kiếm chuyện.

Đây cũng là vì sao, đại sư huynh cũng không có động thủ với Chu Phụng ngay từ đầu.

Mà cung cấp các tài nguyên khác nhau để cho cảnh giới của hắn tăng lên, nuôi dưỡng chất béo trong tay.

Tốt nhất chính là thôn phệ Ngưng Khí cửu trọng chuẩn bị chú tạo linh đài.

Bởi vì Ngưng Khí cửu trọng chuẩn bị chú tạo linh đài, chứng tỏ linh lực trong cơ thể đã vô cùng tinh thuần.

Nuốt chửng, ngay cả có tác dụng phụ cũng là nhỏ nhất.

Như Chu Phụng không cự tuyệt bất cứ ai, cuối cùng chỉ có thể gϊếŧ chết chính mình.

Nhưng đây đã là cách tốt nhất Chu Phụng nghĩ đến.

Muốn nhanh chóng tăng lên thực lực của hắn, ngoại trừ thôn phệ Thôn Ma Cổ ra, không có phương pháp nào nhanh hơn.

So với trước đây, linh lực trong cơ thể hắn trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Cái khác trước không nói, chỉ riêng số tiền này đã lớn như vậy.

Ma ảnh hắn lợi dụng Thôn Ma chiến pháp ngưng tụ ra cũng cực kỳ ngưng thật.

Thôn Ma Cổ trong cơ thể Chu Phụng phảng phất là nghe được lời của hắn.

Trực tiếp bắt đầu điên cuồng hấp thu những linh lực lộn xộn.

- Không tệ!

Lượng lớn linh lực cùng huyết khí hỗn tạp bị Thôn Ma Cổ hấp thu, hắn cảm giác thân thể thoải mái không ít.

Hắn đã có thể tìm kiếm một mục tiêu mới.

Dù sao trên Khổ Trúc Phong này cũng không có một người bình thường nào, hiện tại để cho hắn đến chấm dứt tất cả đi!

Vì vậy, Chu Phụng tiếp tục kế hoạch săn bắn của mình.

Chỉ trong một đêm, Khổ Trúc Phong ước chừng có hơn mười đệ tử bị hắn cắn nuốt.

Toàn bộ những đệ tử này đều dưới Ngưng Khí Cảnh, còn lại trên cơ bản đều là Ngưng Khí Cảnh.

Mắt thấy trời sắp sáng rồi, Chu Phụng không tiếp tục nữa.

Còn hai ngày nữa, hai ngày này là đủ rồi.

Mặt trời từ từ mọc lên, Ánh sáng mặt trời từ từ chiếu vào Khổ Trúc Phong.

Chẳng qua lúc này đây, Khổ Trúc Phong có vẻ đặc biệt cô quạnh.

Mấy người ngày thường hoạt động trên đỉnh núi không có tung tích, mấy người từ trong phòng đi ra cảm giác được một tia quỷ dị.

- Chuyện gì xảy ra? Chất dinh dưỡng của ta đâu? Sao hôm nay không ra ngoài?

- Chuyện gì xảy ra tối qua?

- Làm sao ta lại có một dự cảm xấu....

- .....

Đệ tử còn lại của Khổ Trúc Phong, trong đầu hiện lên vô số nghi vấn.

Nhưng không ai mở miệng hỏi người khác, ngược lại, họ vẫn còn rất cảnh giác với nhau.

Đối với những gì đã xảy ra đêm qua, ai cũng không rõ ràng.

Có lẽ bọn họ căn bản sẽ không nghĩ tới, trên Khổ Trúc Phong này có một tên điên như vậy, dự tính bưng một nồi nguyên toàn bộ Khổ Trúc Phong.

Ngoại trừ đại sư huynh không biết bế quan ở đâu, ý nghĩ của Chu Phụng đúng là gϊếŧ chết tất cả mọi người.

Đối với hậu quả sẽ xảy ra, hắn không thể quản được.

Theo một ngày mới đến, Tam Cổ môn vẫn vận chuyển như thường lệ.

Không có ai tới Khổ Trúc Phong, Bởi vì tại rất nhiều tông môn đệ tử xem ra, Khổ Trúc Phong chính là địa phương để một đám người điên ngốc.

Không cần phải đến đây.

Bản thân Khổ Trúc Phong cũng không có quản lý, không có chấp sự sư trưởng.

Chỉ duy có một nhóm các đệ tử điên bị ảnh hưởng bởi sự thèm ăn.

Không ai quan tâm nơi này, vì vậy những người khác trong tông môn không biết những gì đã xảy ra ở đây.

Ngược lại trong nội môn, bây giờ bắt đầu lưu truyền sự tích về Chu Phụng.

Dù sao cũng ở đại hội diễn võ trước đó, hắn coi như là hung hăng lộ mặt.

Tiếng ồn bên ngoài, bây giờ Chu Phụng một mực phớt lờ.

Giờ phút này hắn đang toàn tâm toàn ý vận hành Thôn Ma Công.

Vừa rồi, Thôn Ma Cổ trong cơ thể bắt đầu phản bộ!

Trong cơ thể hắn, một luồng linh lực và huyết khí tinh khiết hơn đồng thời phản bộ từ vị trí của trái tim.

Những linh lực và huyết khí tinh thuần này sau khi bị phản bộ đi ra, thế nhưng lại đánh nhau cùng linh lực trong cơ thể Chu Phụng.

Một bên cực kỳ tinh thuần, một bên hỗn tạp không chịu nổi.

Hai loại đều là linh lực của hắn đánh nhau.

Kết quả của đánh nhau đương nhiên là thân thể Chu Phụng gặp nạn.

Từng tia máu chảy ra từ miệng và mũi của hắn.

- Phốc!!

Một ngụm nghịch huyết phun ra từ miệng.

Đây là kết quả sau khi hai luồng huyết khí va chạm.

Chu Phụng trăm triệu lần không nghĩ tới, sau khi Thôn Ma Cổ phản bộ lại phát sinh loại chuyện này.

May mắn duy nhất là khi hắn bị thương, Thể Chất Tự Lành bị động cũng được kích hoạt.

Hiện tại đang chậm rãi khôi phục tổn thương nhỏ trong cơ thể.

- Kích hoạt Lão Bì bị động?

Hơn nữa Lão Bì bị động cũng được kích hoạt?

Chu Phụng có chút không xác định, thương thế trước đó do linh lực xung đột cùng huyết khí tạo thành, sau khi khôi phục dường như kích phát Lão Bì bị động.

Kỳ thật đối với Lão Bì bị động, hắn đã sớm động não lệch lạc.

Bởi vì bị động này mô tả là mỗi lần bị thương, sau đó khôi phục thương tích, lực phòng thủ sẽ +1.

Lúc trước Chu Phụng bởi vì tình cảnh của bản thân không tính là quá tốt.

Tùy tiện bị thương, rất có thể sẽ mất đi năng lực tự bảo vệ, ngay cả mạng nhỏ cũng mất đi.

Bằng không, hắn đã có ý định không ngừng tự làm hại mình để khôi phục lại vết thương, xoát bị động, để cho lực phòng thủ của hắn không ngừng tăng lên.

Và sau này bởi vì liên tục có bị động mới, thu hút sự chú ý của hắn.

Lập tức quên mất chuyện này, cho đến khi vừa rồi hắn nhận ra năng lực chịu đựng của thân thể mình dường như trở nên mạnh hơn một chút.

Vì vậy mới nhớ rằng dường như có một bị động như vậy.

- Dường như thực sự kích hoạt!

Chu Phụng lại kiểm tra một lần nữa, Lão Bì bị động này dường như thật sự kích hoạt.

Khoảnh khắc này, hắn dường như đã khám phá ra một lục địa mới, sau đó một tia điên rồ lóe lên trên khuôn mặt.

Cũng không cố gắng khống chế xung đột linh lực trong cơ thể, mà là cầm lấy một viên thuốc.

Những viên thuốc này là dùng để chữa thương, là tìm được từ trong túi trữ vật của Tôn sư huynh lúc trước.

Điều trị chấn thương, nội thương và giải độc, tất cả mọi thứ.

Chu Phụng lập tức uống xuống toàn bộ, dùng một thành ngữ để hình dung chính là ăn tươi nuốt sống, chính là để đẩy nhanh việc khép lại thương thế.

Hắn muốn không ngừng xoát bị động, bởi vì hắn phát hiện nếu có thể không ngừng làm mới cái Lão Bì bị động này.

Dường như có thể giải quyết vấn đề xung đột linh lực? Và còn có thể làm cho cơ thể của hắn mạnh mẽ hơn.