Chương 22: Người quen gặp nhau

edit by WING

***

Có kinh nghiệm chuyển hóa linh lực ngay từ đầu, Chu Phụng tiếp nhận chuyển hóa linh lực liền thuận tay hơn rất nhiều.

Thậm chí về sau đã hoàn toàn không cần dựa vào Huyết Thiền ngọc bội.

Có thể trực tiếp hấp thu linh khí từ trong thiên địa.

Đến khi linh khí bốn phía mỏng manh thậm chí đã không theo kịp hiệu suất hắn hấp thu.

- Đây có phải là Dẫn Khí cảnh không?

Chu Phụng ngưng tụ linh lực vào tay, tùy ý đánh ra một quyền.

Ngay lập tức, những viên đá bên cạnh liền bị nghiền nát.

Sau khi phụ thêm linh lực, uy lực này quả thực là đáng sợ.

Nếu lúc trước, chỉ dựa vào cơ thể mà muốn đánh một hòn đá thành hình dạng hoàn toàn nghiền nát.

Không thể dễ dàng như bây giờ.

Không có linh lực bổ sung, điều này quả thực là thay đổi từ không đến có.

Trách không được đệ tử ngoại môn căn bản không có giá trị bồi dưỡng.

Đệ tử nội môn như vậy đủ để solo mấy chục đệ tử ngoại môn, chênh lệch giữa có và không có linh lực thật sự là có chút lớn.

Hiện tại Chu Phụng chỉ cần trở về Truyền Công điện ở ngoại môn, đem tin tức mình Dẫn Khí thành công nói cho trưởng lão của Truyền Công điện.

Là có thể trực tiếp tiến vào nội môn, hơn nữa còn tự động trở thành đệ tử nội môn.

Nghĩ tới đây, hắn ngay lập tức thu hồi tất cả mọi thứ vào túi trữ vật.

Sống ở ngoài dã ngoại lâu như vậy, hắn sắp mốc meo luôn rồi!

......

Ngoại môn!

Viện số 7 nơi Chu Phụng từng ở trước đó, hiện tại đã trống rỗng.

Không! Phải nói rằng một chút ít người còn lại đều đã chết.

- Có một đệ tử ngoại môn chọc đến người của nội môn! Có người từ nội môn xuống đang trả thù!

- Cái gì? Bên nội môn, có người xuống rồi?

- Chuyện gì xảy ra?

- ......

Nghe nói phía trên nội môn có người xuống rồi, không ít đệ tử ngoại môn có chút chết lặng là đệ tử ngoại môn trước tiên chạy tới góp vui.

Dù sao có người của nội môn xuống, đây chính là một chuyện kỳ lạ.

Hơn nữa còn là người ngoại môn chọc phải người nội môn, cái này càng thêm kỳ lạ.

Chuyện khó gặp như vậy, đương nhiên là không thể bỏ qua.

Phải biết rằng ngoại môn này vô cùng nhàm chán, ngày thường căn bản không có hoạt động giải trí.

Cũng chỉ có lúc có người mới nhập môn mới hơi chút vui vẻ.

Bây giờ đệ tử ngoại môn và người nội môn sinh ra xung đột, cảnh tượng hiếm thấy như vậy đương nhiên hấp dẫn không ít người.

Không ít người chạy tới viện số 7 là nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Một người gầy như một cây gậy tre đang đứng ở giữa tiểu viện, xung quanh là rất nhiều thi thể nằm ngổn ngang.

Và những thi thể này còn rất mới mẻ, đủ để chứng minh rằng những người này vừa chết.

- Đại khai sát giới?

- Bình thường! Dù sao cũng là nội môn xuống! Không gϊếŧ mấy người mới là không bình thường!

- Cũng đúng!

- ......

Đối mặt với một cảnh khủng khϊếp như vậy, những người nhìn xung quanh không ai sợ hãi.

Bởi vì những người đến đây vây xem trên cơ bản đều là mấy tên giảo hoạt, loại tình huống như này bọn hắn đã gặp qua không ít.

Một chút người mới nhập môn không bao lâu, căn bản cũng không có tới vây xem.

Đó là bởi vì những người đó vẫn còn có một tia hy vọng, mong đợi mình có thể Dẫn Khí thành công tiến vào nội môn.

Nhưng đối với mấy tên giảo hoạt này, họ đã không còn hy vọng.

Đối với những người này, có thể sống thêm một ngày thì hay một ngày.

Dù sao, không phải tất cả mọi người đều có một tinh thần bất khuất.

Ngoại môn này tuyệt vọng và tàn nhẫn như vậy, có nỗ lực tu hành, đương nhiên cũng có nằm chờ chết.

- Chuyện gì đang xảy ra? Rất nhiều người?

Lúc này, Chu Phụng là đi ra ngoài tiểu viện, phát hiện lại có nhiều người vây quanh nơi này.

Đây thật đúng là kỳ quan!

Phải biết rằng ngày thường hắn căn bản không thấy qua nhiều người tụ tập cùng một chỗ như vậy.

Ngoại trừ lần trước nhận Huyết Đan.

Bình thường tất cả mọi người đều im lặng không nói, lặng lẽ làm việc.

Loại cảnh mọi người tụ tập lại với nhau như vậy là cực hiếm.

Sau đó, Chu Phụng thấy một người đàn ông đứng trong sân.

- Vâng? Có động tĩnh?

Nguyên bản Hùng Đảm đã có chút không biết nên làm cái gì bây giờ rồi, nhưng đột nhiên phát hiện Khí Vị cổ có phản ứng.

Thì ra, sau khi Triệu Vũ phát hiện Triệu Tuấn mất liên lạc.

Lập tức phái người xuống điều tra nguyên nhân.

Dù sao Triệu Tuấn ngoại trừ mang theo không ít tài nguyên ra, còn có một cái túi trữ vật.

Bất cứ cái gì khác đều có thể tạm thời không nói tới, nhưng túi trữ vật phải lấy lại được.

Mà thật trùng hợp chính là, người Triệu Vũ phái xuống này lại chính là Hùng Đảm lúc trước từng có xung đột với Chu Phụng.

Hùng Đảm vốn kiêu ngạo, sau khi Dẫn Khí thành công, trực tiếp rời khỏi ngoại môn, vào nội môn.

Hơn nữa trước tiên liền bái nhập môn hạ của một trưởng lão.

Ban đầu, dựa trên dự đoán của Hùng Đảm, chính mình nên được phong quang vô hạn.

Nhưng một ngày sau khi bước vào nội môn, hắn đã bị đánh đập.

Khi ở ngoại môn, Hùng Đảm nghĩ rằng khi bái vào môn hạ của trưởng lão là một chuyện rất đáng mừng.

Nhưng trên thực tế không phải như vậy, bởi vì tất cả đệ tử nội môn đều phải bái vào môn hạ của một trưởng lão.

Sau khi Hùng Đảm bái nhập môn hạ của trưởng lão kia, thậm chí ngay cả trưởng lão kia cũng chưa từng thấy qua.

Sau đó rơi vào một cuộc cạnh tranh khủng khϊếp.

Phải biết rằng, cạnh tranh trong nội môn so với ngoại môn càng khủng bố hơn vô số lần.

Hùng Đảm ở tuổi hai mươi lăm Đoán Thể cửu trọng và thành công Dẫn Khí.

Như vậy mà đặt trong nội môn, hoàn toàn có thể được xem là tầng thứ dưới cùng.

Về phương diện chiến đấu cũng hoàn toàn không sánh bằng những thiên tài kia.

Điều này dẫn đến Hùng Đảm hoàn toàn không cướp được bao nhiêu tài nguyên, cuối cùng thậm chí bị ép bán thân đầu nhập vào Triệu Vũ, mới miễn cưỡng đạt được tài nguyên duy trì tu hành.

Phải biết rằng, trước đây Hùng Đảm là một tráng hán cường tráng.

Hiện tại vừa nhìn đã biến thành một cây gậy trúc vô cùng gầy gò, nguyên nhân chính là hắn đã không nuôi nổi Thị Huyết Cổ.

Cho nên khi Hùng Đảm nhận được nhiệm vụ xuống núi điều tra Triệu Tuấn mất tích, nội tâm lập tức cao hứng vô cùng.

Miễn là hoàn thành thành công nhiệm vụ, hắn có thể nhận được rất nhiều tài nguyên.

Đồng thời còn có thể đến ngoại môn thu thập một chút tài nguyên.

Mà đây cũng là nguyên nhân trực tiếp khiến toàn bộ người trong viện số 7 chết, chính là Hùng Đảm muốn thu thập tài nguyên tu hành.

Mặc dù chỉ là mấy quả Huyết Đan, Hùng Đảm cũng không muốn buông tha.

Bởi vì sau khi tiến vào Dẫn Khí cảnh, nhu cầu của Thị Huyết Cổ quá lớn, không chỉ cần huyết khí, còn có linh lực.

Vốn Hùng Đảm đã có chút phiền não rồi, Khí Vị Cổ này thế mà lại không có một chút phản ứng nào.

Khí Vị Cổ này là một loại cổ trùng Triệu Vũ cho Hùng Đảm.

Loại cổ trùng này có chức năng phân biệt, ghi lại mùi, chỉ cần trong vòng mười mét gặp phải mùi đã ghi lại, liền có thể có phản ứng.

Trước khi Triệu Vũ giao túi trữ vật cho Triệu Tuấn, đã dùng Khí Vị Cổ ghi lại mùi của túi trữ vật.

Nhiệm vụ chủ yếu của Hùng Đảm khi xuống ngoại môn chính là dựa vào Khí Vị Cổ tìm kiếm túi trữ vật.

Thứ hai là tìm người mưu hại Triệu Tuấn.

Chỉ thấy, Hùng Đảm căn cứ theo Khí Vị Cổ chỉ thị, liếc mắt một cái nhìn về phía vị trí Chu Phụng.

- Là hắn!? Vậy mà thật sự là tiểu tử này!

Tuy rằng lúc này Chu Phụng đầu bù tóc rối, ăn mặc rách nát tả tơi, nhưng Hùng Đảm vẫn lập tức nhận ra.

Bởi vì đó là lần đầu tiên hắn gặp phải cái gai như vậy, vừa mới nhập môn đã đối nghịch với hắn.

Nếu như không phải lúc đó hắn bận rộn khơi mào, hơn nữa có chỗ không cho phép, hắn tuyệt đối phải vặn đầu của Chu Phụng xuống.

- Chính là ngươi gϊếŧ tên phế vật Triệu Tuấn kia sao? Giao túi trữ vật ra!

Trên mặt của Hùng Đảm lộ ra một tia hung tợn, khóe miệng trực tiếp nhếch ra, bày ra bộ dáng ăn chắc hướng Chu Phụng.

Lần này không giống như trước đây, bây giờ Hùng Đảm đã đột phá đến Dẫn Khí cảnh.

Đối mặt với Chu Phụng vẫn còn là Đoán Thể cảnh cũng không phải là ăn chắc!

Hơn nữa lá gan của tiểu tử này thật đúng là không nhỏ, dám động đến người của Triệu Vũ công tử, còn đem túi trữ vật trực tiếp mang theo trên người.

Không biết là trong túi trữ vật có còn chút đồ nào không?

Chu Phụng không biết là, giờ phút này Hùng Đảm đã có chủ ý với đồ vật bên trong túi trữ vật.