Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 308: Bản nguyên của Lão quy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong nháy mắt, thời gian trôi qua mấy ngày

“Thì ra chỉ là một con rùa…”

“Tốn cả buổi ta còn tưởng nó là Huyền Vũ.”

Trong toà cổ điện rộng lớn, sắc mặt Cố Trường Ca thản nhiên, nhưng lại có một chút ghét bỏ nói.

Trong tay hắn cầm một mặt dây chuyền bạch ngọc, trên mặt hiện lên ánh sáng rực rỡ, xuất hiện một hình dạng của một con rùa.

Con rùa này cả người trắng tinh, giống như ngọc thạch vậy, lộ ra ánh sáng trong suốt, thậm chí còn có một hương thơm kỳ lạ.

Loại hương thơm này người khác sẽ ngửi không thấy.

Nhưng Cố Trường Ca thân là truyền nhân của Thôn Tiên Ma Công lại có thể cảm giác được. Bởi vì khí tức này…..chính là hương thơm của thần hồn.

Thần hồn của con rùa này, hoặc có lẽ không phải là Huyền Vũ, mà là một loại tiên dược đặc biệt nào đó.

“Cố Trường Ca, ngươi đừng hòng làm nhục lão phu, muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ, làm gì tùy thích.”

“Nói ra một chữ sợ, thà lão phu tự phá vỡ chân linh!”

Con rùa hiện lên trên mặt dây chuyền lúc này ngược lại rất kiên cường.

Nó tận mắt nhìn thấy bí mật của Cố Trường Ca.

Dựa theo tính cách của Cố Trường Ca mà nói, tiếp theo nhất định sẽ không bỏ qua cho nó.

Lúc này, tám chín phần sẽ thông qua các thủ đoạn uy hϊếp hù dọa để ép nó nói ra một số cơ mật về Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.

Sau đó, lại dùng các loại thủ đoạn ép nó khuất phục.

Đối với tất cả những điều này, Lão Quy đã nhìn thông suốt, nó chẳng xa lạ gì với thủ đoạn của Cố Trường Ca.

Vì vậy lúc này biểu hiện của lão Quy vô cùng kiên cường.

Trong ánh mắt nhỏ như hạt đậu xanh, là biểu cảm chính khí nghiêm nghị, không chịu khuất phục.

Mặc dù tính cách Diệp Lăng có nhiều khuyết điểm, nhưng chung quy hắn vẫn là một người lương thiện.

Còn ác nhân như Cố Trường Ca, ma khí ngập trời, sao có thể khiến nó thuần phục? Đến lúc đó nối giáo cho giặc, hãm hại thiên hạ thiên sinh chính là chuyện đại bất nghĩa.

Điều này đối lập với đạo của nó.

Nếu đối mặt với một đại ma đầu như Cố Trường Ca, một lòng muốn tạm bợ hơi tàn sống qua ngày, như vậy thiên hạ đại nghĩa, còn do ai bảo vệ?

“Cái gì gọi là làm nhục ngươi, nói ngươi là con rùa chính là làm nhục ngươi sao?”

Nghe thấy thế, Cố Trường Ca cười nhạt, biểu cảm như nhìn một tên ngốc.

“Hay là sống quá lâu rồi, đến bản thân là cái gì cũng quên mất chăng?”

Cố Trường Ca tự nhận khả năng gây thúc chuốc oán của bản thân đã đủ rồi, chỉ là một con rùa đen, trước mặt hắn còn dám trang bức?

“Cố Trường Ca, ngươi thực sự khinh người quá đáng”

Quả nhiên không sai, những lời này của Cố Trường Ca trực tiếp khiến sắc mặt Lão Quy trở nên xanh mét, nhịn không được hét lớn phản bác.

Nó mặc dù gọi là Lão Quy nhưng không có nghĩa nó thực sự là con rùa đen.

Chỉ là Luân Hồi Cổ Thiên Tôn đặt cho nó một cái tên mà thôi.

Rùa đen?

Đây chính là điểm đau của nó, lúc Diệp Lăng còn sống, đều không dám gọi nó như vậy.

Nhưng hiện tại bị Cố Trường Ca không chút cố kỵ nói ra.

Nếu không phải không thể phản kháng, lúc này nó thực sự muốn trực tiếp liều mạng với Cố Trường Ca.

“Khinh người quá đáng? Bộ không thể dùng từ nào mới mẻ hơn sao?”

Cố Trường Ca lắc đầu, tùy ý nói.

Trong con ngươi Cố Trường Ca hình như có hai màu đen trắng đang lưu chuyển, có lúc mơ hồ có lúc rõ ràng, xuất hiện trong hư không.

“Luân Hồi quy tắc.”

Lão Quy nhịn không được hoảng sợ.

Thần hồn của nó trở nên ngày càng mơ hồ, thật sự giống như bị hóa thành khói xanh dưới ánh sáng trong con ngươi đó.

Không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi, Cố Trường Ca đã khống chế tốt lực lượng Luân Hồi, vượt xa rất nhiều so với Diệp Lăng.

Tên này thật sự quả khủng bố….không, từ khủng bố này đã khó lòng hình dung cảm nhận của nó đối với Cố Trường Ca.

"Nói ra lai lịch của ngươi cho ta xem, nếu như ta cảm thấy hứng thú, nói không chừng sẽ chừa đường sống cho ngươi."

Sau đó, Cố Trường Ca mở miệng nói.

Trong khoảng thời gian này xem như tương đối rảnh rỗi, cho nên mới có thời gian xử lý chuyện của Lão Quy này.

Thân là vật tồn tại cấp lão gia gia được Diệp Lăng mang theo bên người, có điều tác dụng của nó, cũng không được lớn như lão gia gia.

Nhiều nhất chỉ có thể được cho là người dẫn đường khí vận mà thôi.

“Ngươi nằm mơ! Cố Trường Ca, lão phu tuyệt đối sẽ không thuần phục ngươi, trở thành kẻ nối giáo cho giặc…..”

Nghe Cố Trường Ca nói câu ấy, biểu cảm của Lão Quy nhất thời hiểu rõ, cười lạnh nói.

Nó đã sớm đoán được Cố Trường Ca giữ lại nó là có dự định khác.

Dù sao nó cũng là sinh linh đi theo Luân Hồi Cổ Thiên Tôn,biết được rất nhiều bí mật Tiên Cổ.

Cố Trường Ca nếu không ngu ngốc sẽ biết được, lưu nó lại sẽ có tác dụng lớn hơn nhiều so với việc gϊếŧ nó.

"Vấn đề này, ta kỳ thực không muốn nói lại lần thứ hai, ngươi nghĩ bản thân mình quá quan trọng rồi."

Nghe vậy, Cố Trường Ca cười nhạo một tiếng.

Cái con rùa đen này thật sự nghĩ bản thân rất quan trọng? Thật sự cho rằng bản thân mình sẽ đi theo mấy con đường cũ của các nhân vật phản diện khác.

Vù!

Đại đạo phù văn màu đen khẽ ẩn hiện, hóa thành một đại đạo Bảo Bình.

Ầm ầm một tiếng!

Trong hư không, một luồng ánh sáng màu đen rũ xuống, trực tiếp bao phủ lấy Lão Quy.

“A….”

Ngay tức khắc nó phát ra tiếng gào thét, sự quỷ dị của đại đạo Bảo Bình, đối với việc thâm nhập thần hồn, khó lòng mà chống đỡ.

Cố Trường Ca căn bản không có hứng thú muốn biết Luân Hồi Cổ Thiên Tôn có bao nhiêu bí mật.

Cái hắn hứng thú chính là Lão Quy khiến hắn cảm nhận được hương thơm mê người.

Tư vị thần hồn tuyệt hảo đã lâu chưa gặp.

Trên thần hồn Thần Vương đoạt xác trọng sinh cũng là loại khí tức này, Cố Trường Ca đoán rằng đây chính là nguyên nhân lây nhiễm khí vận.

Bất quá nó không nói, thì cũng chẳng có việc gì.

Loại việc này chẳng quan trọng.

“Cố Trường Ca ngươi thật sự muốn gϊếŧ ta….” Lão Quy phát ra tiếng kêu la thảm thiết, thật sự không dám tin, Cố Trường Ca vậy mà lại tính đối phó với nó.

“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”

Hai con mắt Cố Trường Ca híp lại nói.

Không hề lưu tình.

Trong Đại Đạo Bảo Bình, truyền đến sức mạnh thôn phệ khủng bố, khi Lão Quy tuyệt vọng, hóa thành một phù văn đen huyền, đem nó bao phủ vào bên trong.

“Hóa ra đây đúng là một gốc tiên dược thật, chỉ là bị người ta chia làm ba phần, nó là một trong ba gốc cây đó.”

Dược tính khổng lồ tràn đầy tứ chi bách hài, giống như một mảng ngân hà cuồn cuộn bao la.

Tiên ý cuộn trào mãnh liệt, làm cho trong cung điện nhất thời giống như tiên cảnh.

May mà mỗi một tế bào của Cố Trường Ca, đều lộ ra Bảo Bình màu đen.

Cả sáu mươi vạn tế bào đều đang run rẩy, đem cỗ dược lực này hấp thu vào.

Đồng thời trong não hải xuất hiện một số tin tức, điều này làm cho Cố Trường Ca giật mình.

Đúng lúc giai đoạn này đang tích tụ để chuẩn bị đột phá, hắn rất tự nhiên đột phá tới Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Khoảng cách tới Chuẩn Thánh cảnh chỉ còn thiếu một bước.
« Chương TrướcChương Tiếp »