Vẻ mặt của Đệ Ngũ Cầm Sương bình tĩnh:
- Ngươi có thể tạo ra giá trị gì cho bản cung?
Từ Bắc Vọng không cần suy nghĩ, âm thanh âm vang có lực:
- Ti chức thề sống chết nguyện trung thành với quý phi nương nương, trung thành là vô giá!
Ánh mắt của Đệ Ngũ Cẩm Sương không có một gợn sóng, lạnh nói:
- Sâu kiến trung thành, có cũng được mà không có cũng không sao.
- Ách.
Tức giận!
Từ Bắc Vọng cảm nhận được bầu không khí càng lúc càng lạnh, vội vàng nói:
- Ti chức dò thăm được một tin tức quan trọng.
- Nói.
Lần này, Đệ Ngũ Cẩm Sương lại cảm thấy khá hứng thú.
Từ Bắc Vọng nghiêm túc nói:
- Nương nương, Thôi Các lão trưởng tử, đã ký kết khế ước với Mị Ma.
Dứt lời, Từ Bắc Vọng như rơi vào hầm băng!
Đại điện bị một cỗ hàn khí thấu xương bao phủ, con mèo mập mạp kia đang nằm ngửa trên bộ ngực sữa cao ngất cũng run lẩy bẩy.
Từ Bắc Vọng khoanh tay kính cẩn, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào sàn nhà bạch ngọc sáng loáng.
Càn triều vừa lập, khai quốc Hoàng đế lo lắng Tể tướng quyền lực quá lớn, sẽ nắm giữ quân quyền, quyết định lấy tội danh mưu phản phế tướng.
Nhưng thế giới võ đạo này có yêu quỷ hoành hành, người kế nhiệm Hoàng đế thực sự không có nhiều sức lực để xử lý chính vụ như thế.
Thế là nội loạn theo thời thế sinh ra, tuy không còn cái danh Tể tướng, nhưng vẫn có quyền lực Tể tướng.
Nội loạn có sáu người tham dự, Thôi Viêm chính là một trong số đó, rất sớm đã nguyện trung thành với Hoàng Quý Phi.
Đại Càn không dễ dàng tha thứ đối với tà ma, Cửu Châu vốn vô cùng thống hận Ma Quật nằm ở Cực Bắc Chi Địa, huống chi Đại Càn hoàng đế còn bị ăn mòn đến nửa chết nửa sống.
Bây giờ ở Đại Càn, chủ đề tà ma đều là cấm kỵ!
Mà trong nội loạn, phụ thần trưởng tử liên kết với yêu ma, thật là tin tức nặng ký rung động cỡ nào?
Về phần Từ Bắc Vọng làm sao biết, hắn đương nhiên mở thị giác Thượng Đế.
Trong sách, điểm này chính là điểm cao trào, để độc giả muốn ngừng mà không được.
【 Nhân vật chính trong lúc vô tình phát hiện ra, sau đó, thông báo với vây cánh của hoàng hậu, tạo nên triều chính sôi trào, nhân vật chính danh chấn thiên hạ, mỹ nhân bảo vật thu hết trong túi, thuận thế lần nữa đánh sưng mặt nhân vật phản diện. 】
【 Cuối cùng, Hoàng Quý Phi cũng không dám ngăn lại miệng của mọi người, Thôi Các Thần bị bị giam giữ trong ngục, nàng mất đi một con cờ quan trọng, đồng thời mất hết thể diện! 】
Vẻ mặt của Đệ Ngũ Cẩm Sương đã khôi phục vẻ lạnh nhạt, đối với một thượng vị giả chỉ nhìn kết quả mà nói, không cần hỏi thăm qua trình.
Nàng chỉ dời ánh mắt dừng lại trên mặt Từ Bắc Vọng.
Từ Bắc Vọng thấy thế biết ý, cất cao giọng nói:
- Tin tức có sai, ti chức tự sát tạ tội!
- Được.
Đệ Ngũ Cẩm Sương đáp lại một chữ đơn giản.
Thân thể Từ Bắc Vọng căng cứng dần dần thả lỏng, lên tiếng hòa hoãn hạ bầu không khí:
- Đối mặt với Mị Ma xinh đẹp yêu kiều, người trẻ tuổi không giữ được lòng mình, cũng rất bình thường.
- Dám liên kết với yêu ma, phải chết!
Giọng của Đệ Ngũ Cẩm Sương lộ ra sự tàn nhẫn, trực tiếp tuyên án tử hình cho trưởng tử Thôi gia.
Nàng nói xong, đạp mấy bước chân ngọc hướng về phía trước:
- Ngươi lập công, muốn cái gì?
Ta muốn ngươi ở bên cạnh ta, ta muốn bồi ngươi trang điểm, đến đêm thổi gió...
Từ Bắc Vọng dứt bỏ suy nghĩ không nên có, mặt hắn lộ vẻ cung kính:
- Một bình nước thuốc Kiên Nhận.
Nước thuốc này rất trân quý, có thể làm cho chiến lực tăng mạnh mấy lần, còn có thể tiếp tục bay liên tục, mấu chốt là không có tác dụng phụ.
Có lẽ nó không có hiệu quả gì đối với Ngũ phẩm cảnh trở lên, nhưng đối với Cửu phẩm như Từ Bắc Vọng mà nói, đó chính là thần dược trân quý!
Không lẽ chỉ có nhân vật chính biết giả heo ăn thịt hổ?
Nhân vật phản diện cũng biết!
- Hoa!
Một tiếng.
Trên nệm hiện ra một cái ấm bạc nhỏ, hai mặt ấm có khắc lấy hoa văn sinh động, tỉ mỉ.
Mặc dù chiếc ấm chật hẹp, hồ nước lại như sương trắng lượn lờ, trong nháy mắt dâng trào ra vô số bình lọ, toả ra mùi thơm ngát dễ chịu.
Từ Bắc Vọng nhìn không đảo mắt, một bình đan dược đủ để cho ngoại giới oanh động.
Đây là phú bà đang khoe khoang?
Hắn cầm lấy Kiên Nhận dược tề thu vào trong tay áo, liền nghe bên tai truyền đến âm thanh:
- Lại thêm một bình.
- Tuân mệnh!
Ngón tay của Từ Bắc Vọng cấp tốc di động, lại chọn lấy bình Phá Cảnh Đan.
Xem ra chính mình phát huy giá trị, ẩn ẩn có xu thế được trọng dụng.
Đệ Ngũ Cẩm Sương cũng không quan tâm đối phương ngang ngạnh, nàng thuận miệng hỏi thăm:
- Có phải gặp phải nguy hiểm, ngươi có thể giải quyết hay không?
Từ Bắc Vọng sững sờ, không nghĩ tới trùm phản diện sẽ còn quan tâm tiểu lâu la, trong lòng hắn là đang thụ sủng nhược kinh.
Hắn thở dài, trên mặt hắn lộ ra vẻ sầu lo:
- Nếu nương nương nguyện ý xuất thủ tương trợ, ti chức cảm động đến rơi nước mắt.
- Phế vật!
Quát lạnh một tiếng, trong mắt Đệ Ngũ Cẩm Sương hiện lên tia hờ hững.
Từ Bắc Vọng tự chuốc nhục nhã, cung kính mở miệng:
- Vậy ti chức xin cáo lui.
...
Đi ra đại điện, cỗ uy áp khiến cho người ta thở không nổi dần biến mất.
Ngoài điện đám người tinh tế dò xét nam tử mặc áo bào trắng, cảm xúc trên mặt bọn hắn khó nén vẻ kinh ngạc.
Từ Bắc Vọng cầm lại lệnh bài, thấp giọng nói:
- Ngư công công, có thể đi qua bên kia một lát hay không?
Lão thái giám ừ một tiếng, hai người dạo bước đến chỗ góc khuất.
- Xin vui lòng nhận cho!
Từ Bắc Vọng đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp móc ra mấy tấm ngân phiếu.
-...
Hàng lông mày trắng của lão thái giám run run.