Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Trở Thành Tuỳ Tùng Của Nữ Nhân Vật Phản Diện

Chương 20: Quyển 1 - Tôn Chỉ Của Lục Phiến Môn, Tuyệt Đối Phục Tùng Mệnh Lệnh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhan Giới, tên đầy đủ là Nhan Như Ngọc, một trong bốn đại danh bộ, xếp hạng thứ mười hai Thanh Vân Bảng, tổ trưởng Canh tổ, con trai trưởng của Hà Đông Nhan thị.

Đúng, không phải đích nữ.. Mà là con trai.

Nhớ chuyện xưa, ai còn không phải là phong thái trọc công tử nhẹ nhàng đâu?

Đã từng là Nhan công tử Nhan gia, ôn tồn lễ độ, mười lăm tuổi ra khỏi cửa, một trận thành danh ngay ở kinh thành.

Ai ngờ, hắn một lần vô tình gặp Diệt Tuyệt, đã xác định nàng đời này là nữ nhân của mình.

Mọi người đều biết, thực chất trong lòng Diệt Tuyệt rất căm hận nam nhân, vậy làm sao bây giờ?

Nhan công tử vì muốn gần nàng, nghĩ ra biện pháp yêu nghiệt —— Thay đổi cách ăn mặc thành thiếu nữ tuyệt đẹp!

Một khắc kia, khi hắn mặc áo yếm vào, giống như tìm được chính mình, triệt để đi vào một con đường không có lối về.

Từ đây, hắn cũng không còn ngưỡng mộ Diệt Tuyệt, ngược lại xem nàng như tỷ muội.

- Cốt nhục nữ nhân chúng ta như được làm bằng nước, nam nhân đều là làm từ bùn, nhìn thấy bọn hắn liền có cảm giác cả người bị vấy bẩn.

Nhan Giới một mặt ghét bỏ, nhéo nhéo cánh mũi ngọc tinh xảo, sau khi nhìn qua nữ nhân phía trước nói.

Bộ khoái mới vào không dám hiển lộ tức giận, chỉ có thể vụиɠ ŧяộʍ chửi thầm trong bộ dáng cúi đầu nâng mông.

Tây Môn Ẩm Nguyệt liếc xéo lấy hắn, nhưng khi nhìn đến gương mặt xinh đẹp kia lại hoà hoãn lại, ôn nhu nói:

- Giới tỷ tỷ, tìm ta có chuyện gì?

Nhan Giới vặn vẹo vòng eo đi đến gần, cười duyên nói:

- Có nhiệm vụ, một tên nô gia không ứng phó qua nổi, cầu muội muội giúp đỡ.

Nghe vậy, sắc mặt của Tây Môn Ẩm Nguyệt trở nên nghiêm túc.

Câu nói này từ trong một trong bốn đại danh bộ chân chính nói ra, vậy nhiệm vụ này vô cùng khó giải quyết.

Trong mắt nàng lộ ra hưng phấn, thúc giục:

- Mau nói!

Nhan Giới ra hiệu đừng kích động, sau khi hắn chạm vào cổ tay trắng tinh, trong vòng ngọc trong suốt bay ra một quyển trục.

Tất cả bộ khoái đều là mặt mũi tràn đầy hâm mộ, đây chính là trữ vật bảo bối trân quý!

Tây Môn Ẩm Nguyệt mở ra hồ sơ, chăm chú đọc.

Một hồi lâu, nàng nhẹ nhàng gật đầu:



- Hai người chúng ta liên thủ, vấn đề không lớn...

Tiếng nói dừng lại một chút.

Tây Môn Ẩm Nguyệt đột nhiên khẽ động khóe môi, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm trêu tức.

...

Bên trong căn phòng.

- Đến tột cùng đây là cái gì...?

Bị giới hạn kiến thức, Từ Bắc Vọng nghiên cứu nửa canh giờ, vẫn như cũ không có nắm được thông tin nào của nghiên mực ảo diệu.

Đang lúc hắn bực bội lúc.

- Từ Bắc Vọng!

Âm thanh cường ngạnh quen thuộc truyền vào, nương theo tiếng bước chân một nhanh một chậm.

Từ Bắc Vọng nhanh chóng nhét nghiên mực vào ngăn kéo, sau đó, sắc mặt của hắn thản nhiên đi ra ngoài.

- Nhan đại mỹ nhân ghé thăm căn phòng đơn sơ, kẻ hèn này cảm thấy thật vinh hạnh ba đời.

Hắn nhìn thấy hai người, liền mở miệng mỉm cười.

Gương mặt xinh đẹp của Nhan Giới lộ ra tia thẹn thùng, trong đôi mắt biết nói chuyện sáng lên lấp lánh.

Hợp kim titan sáng mù mắt chó ta... Từ Bắc Vọng không đành lòng nhìn thẳng, cố gắng dời đi ánh mắt.

Tây Môn Ẩm Nguyệt ngóc lên cái cằm, đưa ra hồ sơ:

- Xem trước một chút.

Từ Bắc Vọng thong dong tiếp nhận hồ sơ.

Vụ án này là một con lợn bước lên con đường nghịch tập.

Nửa tháng trước, thôn dân cắt cỏ cho heo ăn, có lẽ heo con đã vô tình ăn vào linh thảo biến dị, ban đêm đột nhiên xông ra chuồng heo, ăn hết cả nhà chủ nhân nó.

Ngay sau khi, toàn bộ thôn bị tàn sát hầu như không còn ai, cảnh hoàng tàn khắp nơi, Heo Yeie biến mất vô tung vô ảnh.

Hôm qua, một đám giang hồ du hiệp chết thảm ở Mang Sơn, chỉ có một người trở về từ cõi chết, tiến về Lục Phiến Môn báo án.

Lục Phiến Môn tìm đến hội họa sư, vẽ lại kẻ gây án từ người kia, xác định kẻ gây án kia chính là heo con biến dị đã ẩn nấp.

Sau khi xem xong, không đợi Từ Bắc Vọng đặt câu hỏi, Diệt Tuyệt gọn gàng dứt khoát nói:

- Ngươi là tinh anh Canh tổ, bản tổ trưởng có trách nhiệm bồi dưỡng ngươi.



- Cho nên nhiệm vụ này, sẽ do ngươi chỉ huy, ở một bên trợ giúp bản tổ trưởng trừ yêu.

Lời của nàng vừa rơi xuống, khiến cho Nhan Giới kinh ngạc.

Âm thanh của hắn ngăn lại nói:

- Muội muội không thể, kia là Heo Yêu chuẩn Lục giai!

Ánh mắt của Từ Bắc Vọng ngưng tụ thành hai cây châm sắc bén.

Tây Môn Ẩm Nguyệt lạnh lẽo nhìn Nhan Giới, lớn quát lên:

- Có ta ở đây, bảo đảm hắn bình yên vô sự, đây là chuyện của Canh tổ, ngươi muốn nhúng tay?

Bị nàng nghiêm khắc răn dạy, Nhan Giới lập tức nước mắt óng ánh, ủy khuất nghẹn ngào.

Kỳ thật trong lòng của hắn hiểu rõ, Tây Môn muội muội tuyệt đối muốn dùng chuyện công báo thù riêng, nhưng làm khuê mật, hắn đương nhiên phải đứng bên phía muội muội.

- Không đi.

Từ Bắc Vọng một ngụm từ chối.

- Đây là nhiệm vụ!

Tây Môn Ẩm Nguyệt rõ ràng.

Từ Bắc Vọng nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt hắn dừng như hóa thành thực chất:

- Ta không có tư cách chấp hành nhiệm vụ như thế.

Tây Môn Ẩm Nguyệt không sợ đối mặt, hùng hổ dọa người:

- Không trải qua gặp trắc trở làm sao trưởng thành? Đừng phụ lòng tốt của bản tổ trưởng.

Dường như nhìn ra suy nghĩ của Từ Bắc Vọng, nàng không nhẹ không nặng hừ một tiếng:

- Tôn chỉ của Lục Phiến Môn, tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh.

Từ Bắc Vọng biểu cảm sắc mặt lạnh lùng, nhưng rất nhanh hắn khống chế lại lửa giận.

Tây Môn Ẩm Nguyệt lần nữa nhìn hắn, ngóc lên cái cổ tuyết trắng, giống như một chú thiên nga con kiêu ngạo.

- Nếu như ngươi đối với quyết sách của ta có bất kỳ chỗ nào không hài lòng, hoan nghênh vượt cấp tìm chỉ huy sứ.

- Hoặc nói cho Từ thị lang, đúng, cũng có thể tố khổ với quý phi nương nương.

Nàng trực tiếp rõ nói, trong giọng nói tràn ngập mỉa mai.
« Chương TrướcChương Tiếp »