Lúc này, Vương Hạo Nhiên cũng xuất hiện trong tầm nhìn của Sở Bạch và Hứa Mộ Nhan.
"Này, Hứa Mộ Nhan, hai người đang nói chuyện gì thế?" Vương Hạo Nhiên giả vờ như tình cờ gặp mặt.
"Không phải Sở Bạch muốn bồi thường tiền thuốc men sao? Ta hỏi anh ta có cần giúp đỡ không. Dù sao nguyên do để xảy ra chuyện này, cũng có một phần do ta." Thiện cảm của Hứa Mộ Nhan dành cho Vương Hạo Nhiên khá tốt, bởi vậy nên cũng không giấu diếm trả lời.
"Chuyện này à, ta cũng có thể giúp." Vương Hạo Nhiên nói.
"Không cần, ngươi đừng có giả bộ." Sở Bạch lạnh lùng nói.
"Sao lại nói vậy, Vương Hạo Nhiên cũng là có ý tốt." Hứa Mộ Nhan cau mày nói với sở Bạch.
"Có vẻ như ngươi đã hiểu lầm ta rất sâu." Vương Hạo Nhiên thở dài, chậm rãi hỏi:
"Ngươi cho rằng đám người Phạm Kiếm chặn đường là vì ta quá mức ghen tị với ngươi và Hứa Mộ Nhan thân thiết nên mới bảo họ dạy dỗ ngươi sao?"
"Chẳng lẽ không phải?" Sở Bạch hỏi ngược lại.
"Haha." Vương Hạo Nhiên không khỏi mỉm cười:
"Ta muốn hỏi ngươi một chút, ngươi hơn được ta ở điểm nào, ngoại hình? Học hành? Hay gia cảnh?"
"Nếu hai chúng ta cùng theo đuổi Hứa Mộ Nhan, ngươi nghĩ mình có cửa không? Ngươi lấy đâu ra tự tin rằng ta phải đố kị với ngươi? "
"Ngươi..." Sở Bạch nghẹn ngào không nói nên lời bởi vì Vương Hạo Nhiên nói đều là sự thật.
"Nhìn ngươi thế này, hẳn là đã cảm thấy những gì ta nói là đúng, nếu đã vậy, tại sao ta phải gây sự với ngươi?" Vương Hạo Nhiên hỏi.
Sở Bạch đỏ bừng mặt, không nói ra được lời phản bác nào .
[ Đinh, kí chủ đã thành công đả kích sự tự tin của nhân vật chính Sở Bạch, điểm hào quang nhân vật chính của Sở Bạch bị -10, điểm hào quang phản phái của ký chủ +10. ]
Cái này cũng được hả?
Thông báo nhắc nhở đột ngột của hệ thống khiến Vương Hạo Nhiên thoáng vui vẻ.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn tổn thương Sở Bạch chút thôi, nhưng không ngờ lại có được thu hoạch ngoài ý muốn.
Sắc mặt Sở Bạch rất khó coi.
Vương Hạo Nhiên nhất thời không thèm để ý tới hắn, đứng bên cạnh nhìn Hứa Mộ Nhan.
Hứa Mộ Nhan vì lời nói của hắn mà thần sắc trở nên khác thường.
"Hứa Mộ Nhan, vừa rồi ta chỉ đưa ra một giả thiết thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều, lúc trước ta đã nói với ngươi rồi. Chưa đầy 100 ngày nữa sẽ đến kỳ thi tuyển sinh Cao khảo Phổ thông (Đại Học), ta chỉ muốn tập trung học, không còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện yêu đương lúc này.
Hơn nữa, ngươi không phải là hoa khôi học đường duy nhất của trường chúng ta, cho dù muốn nói chuyện yêu đương, ta cũng sẽ không tìm người cùng lớp, dù gì thỏ cũng không ăn cỏ gần hang. Quan trọng hơn là ta thật sự không có loại cảm giác đó với ngươi!"
Vương Hạo Nhiên không muốn Hứa Mộ Nhan xa lánh mình nên đã nói dối, cố gắng ổn định Hứa Mộ Nhan.
Hắn có hào quang phản phái, nói dối được coi là thiên phú của bản thân, lừa được một cô gái 18 tuổi chẳng qua là một chuyện đơn giản.
Hứa Mộ Nhan nghe xong không chút hoài nghi.
Chỉ là Hứa Mộ Nhan không nói lời nào nhìn Vương Hạo Nhiên chu môi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
[ Đinh, kí chủ khiến Hứa Mộ Nhan - một trong những nữ chính ăn giấm chua (ghen), đạt được 200 điểm phản phái, hào quang nhân vật chính của Sở Bạch -10, và hào quang phản phái ký chủ +10. ]
Lại có tin nhắn nhắc nhở đột ngột từ hệ thống.
Vương Hạo Nhiên lại trở nên vui vẻ.
Hắn không ngờ rằng lời nói của mình lại có hiệu quả như vậy.
Hứa Mộ Nhan lại ghen?
Nhưng nghĩ lại thì cũng cực kỳ hợp lý.
Cô ấy xinh đẹp như vậy, nhưng tên đần này nói trước mặt cô rằng con gái lớp khác thơm hơn.
Tất nhiên Hứa Mộ Nhan ghen.
Nhưng loại ghen tuông này không phải vì cô ấy thích Vương Hạo Nhiên.
Đó hoàn toàn là phản ứng tự nhiên của nữ sinh.
Con gái, bản chất họ là rất thích so sánh với nhau.
Chuyến đi này thu hoạch không nhỏ.
Vương Hạo Nhiên nhanh chóng kiểm tra bảng thuộc tính của mình.
[ Kí chủ: Vương Hạo Nhiên ]
[ Giá trị chiến lực: 89 ]
[ Giá trị mị lực: 268 ]
[ Hào quang phản phái: 149 ]
[ Điểm phản phái: 300 ]
[ Kỹ năng: Không ]
Hắn nhớ rõ hào quang phản phái của hắn ban đầu có 99 điểm, trong thời gian ngắn tăng thêm 50 điểm, tốc độ không tệ.
Tâm tình Vương Hạo Nhiên như hoa nở .
...
Giờ nghỉ trưa.
Trong các lớp học.
Có những học sinh mệt mỏi nằm nghỉ trên bàn học.
Có nhóm hai ba người thì thầm với nhau.
Tất nhiên, vẫn có những học sinh học hành chăm chỉ.
Nhưng một số đang giả bộ.
Ví dụ như Sở Bạch.
Trong tay hắn cầm sách, nhưng lại lơ đễnh, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn về phía Hứa Mộ Nhan.
Giờ phút này, Hứa Mộ Nhan đang chú tâm làm bài.
Sở Bạch không muốn làm phiền, đợi một hồi lâu, Hứa Mộ Nhan mới đặt bút xuống, hình như đã làm xong, đang có thời gian rảnh.
Sở Bạch nhanh chóng đứng dậy, giả bộ đến hỏi đề, nhân cơ hội rút ngắn khoảng cách giữa hai người lại với nhau.
Nhưng ngay sau khi mông hắn vừa rời khỏi ghế, hắn lại phải tức giận ngồi xuống lần nữa.
"Vương Hạo Nhiên, tên chết tiệt!" Sở Bạch nghiến chặt răng, trong lòng oán hận mắng.
Bên kia.
"À, bạn này, có thể đổi chỗ không?" Vương Hạo Nhiên bước đến bên cạnh nữ sinh cùng bàn của Hứa Mộ Nhan và hỏi như thường lệ.
Lý do dùng từ "bạn này" không phải Vương Hạo Nhiên không lịch sự, mà là hắn không nhớ tên của nữ bạn cùng bàn với Hứa Mộ Nhan, mà chỉ biết tên nàng hình như là Ôn gì gì đó.
Nhân vật phản diện của cốt truyện gốc "Vương Hạo Nhiên" ban đầu được thiết lập là: Ngoại trừ Hứa Mộ Nhan, nữ sinh khác đều không để vào mắt.
Không biết tên bạn cùng bàn của Hứa Mộ Nhan cũng là chuyện bình thường.
Vì vậy, sau khi Vương Hạo Nhiên xuyên qua thu nhận ký ức, tự nhiên sẽ không biết tên bạn cùng bàn của Hứa Mộ Nhan.
Nhưng thành thật mà nói, bạn cùng bàn của Hứa Mộ Nhan thực sự xinh đẹp, cô ấy cũng là mỹ nữ.
Nếu chấm theo thang 100 điểm để so sánh thì Hứa Mộ Nhan được 95 điểm, bạn nữ cùng bàn có thể tính 90 điểm đi!
Nghe thấy giọng nói của Vương Hạo Nhiên, cô gái ngồi học cùng bàn hơi ngẩng đầu lên và nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú.