Chương 4

Phía sau một người phụ nữ đuổi theo, là người vừa mới nhắc bọn họ cẩn thận, cô ấy ngồi xổm xuống, tiêm thuốc vào sau cổ cái “người” ngã dưới chân Phương Chu.

“Thuốc có hiệu lực chậm, suýt nữa để hắn chạy mất.” Cô ấy thở phào một hơi, chỉ huy những người phía sau tiến đến, tiếp theo cô nhìn về phía Caesar, nổi giận nói: “Anh không có mắt sao? Cảnh giác của đội trưởng đội Tiền Phong chỉ có như vậy? Nếu không cẩn thận đυ.ng vào cô ấy ——”

Nói tới đây nữ nhân mịt mờ nhìn thoáng qua Phương Chu, cuối cùng ngừng lại, không nói tiếp.

Phương Chu hiểu được ý tứ của đối phương, thân thể này của cô nói là búp bê sứ cũng không quá, bị đυ.ng một chút không chừng sẽ dẫn tới hậu quả nghiêm trọng gì đó.

Người đàn ông tóc đỏ bị mắng lại có vẻ vô tội mà buông tay: “Phía sau tôi cũng không có mắt.”

Phương Chu biết hắn cố ý,từ ánh mắt đầu tiên nhìn người đàn ông này cô đã nhận ra được cảm giác chán ghét từ trên người hắn tản ra so với tất cả người qua đường đều nồng đậm hơn nhiều.

Caesar nhìn thoáng qua người dị biến kia, trong miệng cảm thán: “Chậc chậc chậc, thật thảm nha, cắn nuốt giả vô dụng nhất cũng chỉ ở thời điểm sắp tử vong mới có thể phát huy được tác dụng nhất định.”

“À đúng rồi, không dọa đến cô chứ, ‘ chị gái ’? Hẳn là cô lần đầu tiên nhìn thấy loại hình ảnh như vậy đi? Hy vọng đến lúc đó quan chỉ huy sẽ không trách tội tôi……”

Lúc này Phương Chu không có thời gian phản ứng hắn, bởi vì cô thấy trên người cái tên bị nâng đi kia chầm chậm hiện ra mấy hàng chữ, chỉ có ba hàng ngắn ngủi.

【Nhân vật: Cắn nuốt giả】

【Mức độ hư hao thân thể: 99% ( được cướp lấy )】

【Dị hình cộng sinh: Tuyến mãng】

Đó là cái gì? Còn những thanh âm vừa nãy lại là cái gì?

Tin tức mới hiện lên trước mắt cô, cảm giác ghê tởm và bài xích của dạ dày còn chưa hết, thân thể vẫn đau đớn khó nhịn như cũ, giữ được lý trí đã là cực hạn của cô.

Những dòng chữ hiện lên trên “người” kia giống như bảng thông tin về tiểu quái trong trò chơi, cô bất động thanh sắc mà nhìn nhìn những người khác ở đây.

Cho dù là nghiên cứu viên đang nâng người nọ rời đi, hay là Caesar đứng bên cạnh, trên người họ cũng không có biển hiện những tin tức tương tự.

Ở giai đoạn nội trắc Phương Chu từng chơi thử, cũng không có xuất hiện loại nhân vật như “Cắn nuốt giả” này.

Ở trong trò chơi này, nhân loại được phân chia làm hai loại, có được năng lực là “Siêu việt giả” và người thường không có năng lực, còn có sinh vật dị hình không thuộc về nhân loại.

“Cắn nuốt giả là cái gì?” Cô dứt khoát dò hỏi Caesar.

Ngoài dự đoán, Caesar liếc cô một cái, không có mở miệng châm chọc, khẽ hừ một tiếng giải thích: “Một ít người thường vọng tưởng có được lực lượng của siêu việt giả sẽ lựa chọn cộng sinh với sinh vật dị hình, thu hoạch lực lượng của bọn chúng trong thời gian ngắn, sau đó đều không có ngoại lệ mà từ từ bị mất lý trí, bị dị hình cắn nuốt, biến thành quái vật.”

Nghe có vẻ không tốt đẹp gì.

Phương Chu còn muốn hỏi tiếp, nhưng mới đến, nhiều lời sai hiều, nên cô ngừng lại ở đây.

Kết hợp lời Caesar nói vừa rồi “Chỉ có lúc sắp chết mới có thể phát huy tác dụng”, cô có thể suy đoán được đại khái, bọn họ hẳn là có thể thu hoạch được một ít tin tức hoặc là tác dụng gì đó về sinh vật dị hình từ những trên người cắn nuốt giả dung hợp với dị hình.

Mà cô thế nhưng có thể nhìn thấy tin tức của dị hình kí sinh trên thân thể người kia.

Không đợi Phương Chu suy nghĩ rõ ràng về mối liên hệ giữa những việc này, một hình ảnh đột nhiên xâm nhập vào trong đầu cô.

Chỉ một lúc sau, hình ảnh mơ hồ trong đầu cô dần dần trở nên rõ ràng.

Đó là một cái giao diện diễn đàn, những hàng chữ sắp xếp dày đặc làm cho người ta nhất thời không tìm thấy được trọng điểm, khi giao diện đã rõ ràng hơn, một tiêu đề được viết hoa in đậm ở chính giữa dễ gây chú ý nhất, mà khi nhìn thấy làm cho Phương Chu trong lòng căng thẳng.

Chỉ thấy phía trên viết ——

【Chủ đề: Tin mừng, cốt truyện công trắc của《 Cựu Nhật Phế Đô 》đã thay đổi, nhân vật kéo chân sau Phương Chu có lẽ sẽ bị lãnh cơm hộp sớm hơn!】