Chương 3

Sở dĩ cô có thể nhớ rõ ràng nội dung cốt truyện của trò chơi này là vì nhân vật chị gái này cùng tên với cô, mỗi lần nhìn thấy người chơi phát thϊếp trên diễn đàn trò chơi để mắng nhân vật, cô đều có cảm giác bản thân mình bị mắng.

Người thanh niên gọi cô là chị đúng là tuyến thị giác nhân vật chính thứ nhất “Phương Tuần Giang”, danh hiệu “Joker”.

Bối cảnh của《 Cựu Nhật Phế Đô 》là thế giới công nghệ cao trong tương lai, một hồi tai nạn buông xuống, thảm thực vật bị hủy diệt, sinh linh đồ thán, lượng phóng xạ khó có thể thừa nhận bao trùm toàn bộ địa cầu, mặc dù trình độ khoa học kỹ thuật phát triển cũng không có cách rời khỏi địa cầu.

Các khu an toàn trên toàn thế giới toàn bộ bị áp súc đến đại lục nước C, kèm theo thiên tai là sự xuất hiện của vô số quái vật, một bộ phận nhân loại thức tỉnh dị năng, có năng lực chống lại những quái vật dị hình đó.

Một ngày này ở trong trò chơi nội được gọi là “Ngày đình trệ”.

Theo thời gian trôi qua, mọi vật đều theo quy luật cạnh tranh, người thích ứng được thì sống sót, cùng với hoàn cảnh, gien của nhân loại cũng đã xảy ra biến hóa, trong cơ thể đại đa số người đều sinh ra kháng thể có thể chống cự phóng xạ ở mức độ nhất định, bao gồm cả những đứa trẻ mới sinh.

Mà một số ít nhân loại cũ không thể thích ứng với thế giới mới đã bị đào thải chết đi, thân thể hiện tại của Phương Chu chính là nhân loại cũ, đã sớm nên bị đào thải. Sau khi rời khỏi sự bảo hộ của cơ thể mẹ, thể chất của cô đã thoái hóa thành nhân loại cũ gần như tuyệt tích.

Ở giai đoạn đầu nội trắc, trò chơi này bị mắng rất thảm, ngọn nguồn chính là nhân vật hiện tại này của cô.

Trong nguyên tác trò chơi nội trắc, cô hết lần này đến lần khác dùng thân tình bắt cóc nhân vật chính, mà em trai cô thân là nhân vật chính, vì kéo dài chút hơi tàn này cho cô mà hết lần này đến lần khác đem toàn bộ tài nguyên của nơi ẩn núp giao lên trên để đổi lấy kháng nguyên cao cấp.

Việc làm này đã khiến cho hệ thống chiến lực của toàn bộ nơi ẩn núp bị phân chia tan rã, cho nên thủ hạ cuối cùng không thể chịu đựng được nữa mà sôi nổi phản kháng, phản bội đánh lén nhân vật chính, đuổi hai người ra khỏi nơi ẩn núp.

Mà lữ trình của ngời chơi là bắt đầu từ đây, cần phải mang theo một người chị gái ốm yếu, thành lập thế lực mới một lần nữa.

“Phương Chu” cũng trở thành chướng ngại vật lớn nhất của nhân vật chính, làm tăng thêm cho nhân vật chính không biết bao nhiêu khó khăn trên con đường mạo hiểm, nửa chết nửa sống mà kéo đến một nửa cốt truyện mới bị dị hình cắn nuốt.

Không chỉ có những NPC trong trò chơi hy vọng cô sớm chết đi, người chơi càng là như vậy.

Cốt truyện nội trắc phát ra không bao lâu, em trai đã bị người chơi gọi là “Mất trí đỡ tỷ ma”, nhưng càng bị chán ghét nhiều hơn chính là nhân vật chị gái phế tài luôn dùng thân tình bắt cóc nhân vật chính.

Sau khi sắp xếp lại những tin tức này, trước mắt Phương Chu tức khắc tối sầm.

Thân thể này thật sự yếu ớt tới cực hạn, từ lúc cô xuyên đến thế giới này, không có một cái chớp mắt nào là nhẹ nhàng, sau khi có cảm giác, sự thống khổ trong thân thể càng tăng thêm gấp bội.

Cô kiệt lực áp xuống những ý nghĩ không tốt, đổi góc độ khác mà nghĩ, ít nhất chuyện này còn tốt hơn so với chết trên bàn mổ, ít nhất còn có cơ hội sống sót.

Cũng không biết hiện tại cốt truyện đã tiến triển tới đâu, có phải gần đến đoạn cốt truyện bị đuổi ra ngoài hay không, hy vọng còn thời gian để cho cô suy xét một con đường sống.

“Cẩn thận!!”

Trong khoảnh khắc cô đang suy nghĩ nhập thần, phía sau truyền đến tiếng kêu nôn nóng, lôi cô ra khỏi suy nghĩ.

Một bóng người từ phía sau Phương Chu ngã xuống dưới chân cô, ngay sau đó có thứ gì từ áo choàng của hắn xuyên từ dưới lên, quấn quanh trên cổ tay của cô.

Xúc cảm lạnh lẽo lại dính nhớp làm cho cô giật mình, vô số thanh âm trong nháy mắt dũng mãnh truyền vào trong óc cô, hỗn độn cực độ, làm người ta không thể phân biệt.

Cô cúi đầu nhìn xuống, thân thể nháy mắt tiến vào trạng thái căng chặt cứng đờ.

Đây đã không thể gọi là người.

Những mầm thịt rậm rạm toát ra từ trên da thịt lõα ɭồ của hắn, trải rộng cả khuôn mặt, những mầm thịt đó múa may vươn ra bên ngoài, kiệt lực duỗi về phía Phương Chu.

Cô đột nhiên rút tay về, thoát khỏi sự bao vây của mầm thịt, bắt lấy tay vịn xe lăn, dạ dày như bị trào ngược lên tận yết hầu, toàn bộ những thanh âm kỳ quái cũng tan đi trong chớp mắt.