Chương 11

Phương Chu lập tức cảm thấy cả người đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh.

Đối với Phương Chu mà nói, lần này đã lấy đi gần nửa cái mạng của cô.

Đây là nguy hiểm cấp độ D sao? Vui đùa cái gì vậy!

Chỉ vài ngày sau “ngày đình trệ”, động thực vật của thế giới cũ biến mất không ít, đặc biệt là thực vật, chúng cơ bản bị diệt sạch, thay vào đó chính là những sinh vật dị hình này. Số lượng chủng loại của bọn chúng nhiều đến nỗi khó có thể tưởng tượng, tạo nên một loại sinh thái khác, tự nhiên có mạnh, có yếu, bởi vậy mới hình thành nên các loại cấp bậc, được xác định rõ trong trò chơi “Cựu Nhật Phế Đô”.

Được phân loại là nguy hiểm cấp độ D như vậy về cơ bản gần như là cấp bậc “Không có nguy hiểm”, lực sát thương có thể so sánh với các loại côn trùng không có độc hoặc là động vật loại nhỏ ở thế giới cũ.

Có thể tùy ý biến hóa hình thái để phát ra công kích, cái này có chỗ nào giống cấp D?

Trong một giây bị ném trên tường kia, đầu óc Phương Chu cấp tốc vận chuyển, cố gắng loát lại ký ức về trò chơi, cô xác định nó vẫn chưa từng xuất hiện trong cốt truyện.

Hoặc là tuyến thời gian hiện tại còn ở vào thời điểm trước khi trò chơi bắt đầu, hoặc đây chính là phần cốt truyện đã được sửa đổi.

Cùng lúc đó, lại một lần, vô số thanh âm mạnh mẽ chui vào trong đầu cô, lúc này đây rõ ràng cực kỳ.

[Gϊếŧ hắn, gϊếŧ hắn, gϊếŧ hắn…… Ngươi đi gϊếŧ hắn……*/-----------]

Phương Chu cầm dao phẫu thuật, chịu đựng đau nhức, dùng một tay kia bắt lấy sinh vật bên hông, dao trong tay chém xuống, lưỡi dao sắc bén làm cho một bộ phận của sinh vật nhuyễn thể này bị trực tiếp cắt ra.

Vị trí bị cô chém trở nên rất quái dị, giống như có từng mảnh nhỏ rơi rụng đầy đất, bộ phận rơi trên mặt đất kia lại tản ra lộn xộn, biến thành những sợi dài mảnh, như là con giun bị chặt đứt ngang người, còn nằm trên mặt đất mà giãy giụa, vặn vẹo thân thể.

Thực nghiệm thể số 256 lập tức thu hồi bộ phận thân thể dị hình đang cuốn lấy cô.

Những âm thanh đó lại biến mất.

Giam cầm trên người biến mất, Phương Chu không do dự lập tức xoay người chạy đi.

Gϊếŧ cô?

Hay là gϊếŧ hắn?

Phương Chu không có cách nào phân rõ thanh âm nỉ non của tuyến mãng trong đầu cô là nói chuyện với cô hay là nói với cắn nuốt giả mà nó ký sinh. Biến hóa trên mặt đất của dị hình bị cô thu vào đáy mắt.

Cảm giác sợ hãi, ghê tởm, buồn nôn ở loại thời điểm như vậy đều tiêu tán gần hết, cô không có thời gian và cả tinh lực cho những suy nghĩ không đâu.

Biểu hiện tin tức về sinh vật dị hình trên người số 256 vẫn chưa biến mất, dòng chữ cấp D vẫn được treo chói lọi ở bên trên, liên tưởng đến đoạn đối thoại bị dừng đột ngột của Chu Quỳnh Chi vừa nãy “Chỉnh thể không phải chỉ có …”, trong đầu Phương Chu nháy mắt cho ra một đáp án.

Câu nói kia có phải là chỉnh thể của sinh vật dị hình này không chỉ có một con?

Tựa như trong thế giới cũ cũng có một số ít loại côn trùng và động vật sống quần cư, tiến hành phân công hợp tác cướp lấy tài nguyên, khắc phục được sự nhỏ yếu của thân thể. Dị hình sinh vật có trí tuệ cấp cao có khả năng sẽ nghĩ ra được.

Chuyện này cũng có thể giải thích vì sao biểu hiện cấp bậc là cấp D nhưng lại có lực công kích không phù hợp với đánh giá về cấp bậc như vậy.

Giống những loại động vật quần cư như sói, linh cẩu, … sỡ dĩ bọn chúng cường đại đó là bởi vì chúng nó luôn gắn liền với chữ “đàn”.

Từ trạng thái của những “sợi” rơi xuống mặt đất có thể thấy được số lượng của chúng hẳn là vô cùng khổng lồ, hơn nữa có thể tùy ý biến hóa hình thái.

Phương Chu vẫn cảm thấy có điểm đáng ngờ, Chu Quỳnh Chi bọn họ không biết chúng nó là sinh vật quần cư nên không thể phán đoán được năng lực của chúng, điều đó chứng tỏ trong thời gian ở đây, chúng nó đã che giấu được.

Vì sao chúng nó phải che dấu?

Hàng chữ trên người cô còn chưa biến mất, dòng đầu tiên là dễ nhận thấy nhất.

【Thân phận thứ nhất: *** ( hấp thu một con sinh vật dị hình có thể kích hoạt ) 】

【Năng lực ( chưa kích hoạt ): *****】

Phương Chu cho rằng đây chính là cơ hội quan trọng có thể thay đổi vận mệnh của cô.

Hấp thu như thế nào? Gϊếŧ chết? Làm nó trọng thương?

Không, nếu là như vậy, một nhát dao vừa rồi của cô cũng đã lấy mạng của rất nhiều con.

Hay là cần phải gϊếŧ số 256 trước, sau đó tách dị hình từ trong thân thể hắn ra mới được?

Trong lòng cô ẩn ẩn có chút không thoải mái, cho dù bộ dạng hiện giờ của hắn có ra sao thì cũng không thay đổi được sự thật hắn là nhân loại. Từ thế giới hòa bình pháp trị đột nhiên đi vào thế giới này, muốn tiếp thu mộ bộ quy tắc hoàn toàn khác là chuyện không đơn giản.

Đương nhiên, tình huống hiện tại cũng không cho phép cô suy nghĩ quá nhiều, xem xét ở góc độ nào thì người bị gϊếŧ chết đều là cô.