Biệt thự Tô gia.
Biệt thự Tô gia là điển hình cho phong cách lâm viên Giang Nam, Đình Đài Lâu Các, cầu nhỏ nước chảy, tú mỹ yên tĩnh.
Đến biệt thự Tô gia, người hầu Tô gia vội vàng chào đón, dẫn đường Diệp Phi, đưa Diệp Phi đến đại sảnh.
Ở đại sảnh ngồi đợi, chỉ chốc lát sau, liền nhìn thấy Tô Khinh Trúc đỡ lấy một vị lão giả đi tới.
Lão giả này khoảng bảy mươi tuổi, tóc bạc trắng, sắc mặt uy nghiêm, tay chống gậy, tinh thần nhìn có vẻ không được tốt.
Lão già trước mắt này chính là chủ sự Tô gia, Tô Hiếu Khôn- Tô lão gia .
Tô Hiếu Khôn nhìn thấy Diệp Phi, nói: "Tiểu Phi tới."
"Tô gia gia người vẫn tốt chứ." Diệp Phi chủ động tiến đến chào hỏi.
Tô, Diệp hai nhà giao hảo qua lại, Diệp Phi cùng Tô Hiếu Khôn quan hệ cũng không tệ.
Tô Hiếu Khôn cũng rất thích người trẻ tuổi này, hắn đối với Diệp Phi rất tốt nên mới cật lực tác hợp Diệp Phi cùng Tô Khinh Trúc.
Diệp Phi từ nhỏ đến lớn, tài học lẫn nhân phẩm đều là ưu tú, xuất sắc hơn người, tuyệt đối xứng với Tô Khinh Trúc.
Hai người chẳng khác nào một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, chỉ tiếc Tô Khinh Trúc nàng. . .
Tô Hiếu Khôn cảm thấy thật tiếc, chào hỏi Diệp Phi,nói: "Nhanh ngồi xuống, người đâu tới dâng trà."
"Vâng."
Nữ hầu bên cạnh bưng lên Vũ Di Sơn đại hồng trà, nhất thời hương trà ngan ngát tỏa ra bốn phía.
Diệp Phi một bên thưởng thức trà, một bên chủ động cùng Tô Hiếu Khôn nói chuyện phiếm để vấn an.
Tô Hiếu Khôn đối Diệp Phi quả thực không tệ, trong truyệ đã từng nhiều lần giữ Diệp Phi lại.
Cũng bởi vậy, Diệp Phi đối vị trường bối này có một sự kính trọng.
Về phần Tô Khinh Trúc. . .
Tô Khinh Trúc đều cùng hắn không nói một câu, trừ lúc vừa gặp mặt có gật đầu chào hỏi bên ngoài, sau đó liền im lặng.
Sự nhiệt tình của Diệp Phi khiến Tô Khinh Trúc không thích.
Tô Khinh Trúc hôm nay mặc một chiếc áo màu trắng, lộ vẻ xinh đẹp, lạnh lùng, nửa người dưới thì mặc váy ngắn, trên eo đeo một chiếc thắt lưng nhỏ, làm nổi bật lên tư thái yểu điệu.
Trang phục như thế, phối hợp với dung nhan thanh lệ vô song của nàng, mặc kệ đi đến nơi nào, ắt đều tỏa sáng , nhưng Diệp Phi lại làm như không thấy.
"Lão gia tử, hôm nay con là cố ý tới, con biết ngài có ý tác hợp con cùng Tô tiểu thư, đáng tiếc con cùng Tô tiểu thư không thích hợp." Trải qua hàn huyên, Diệp Phi đi thẳng vào vấn đề.
Tô Hiếu Khôn đại khái cũng đoán được ý đồ của Diệp Phi.
Nghe vậy, Tô Hiếu Khôn nhìn lại cháu gái nhà mình, lại nhìn Diệp Phi, thở dài một tiếng, nói: "Ta già rồi, sức khỏe cũng yếu dần, chỉ hy vọng có người đáng tin có thể chiếu cố Khinh Trúc. Đáng tiếc , đáng tiếc. . ."
Tô Hiếu Khôn thổn thức không thôi.
Hiển nhiên, Tô Hiếu Khôn vẫn hi vọng Diệp Phi cùng với Tô Khinh Trúc thành sự.
Diệp Phi thành khẩn nói: "Chuyện tình cảm không miễn cưỡng được, trước kia là con không hiểu chuyện. Hi vọng lão gia tử không làm khó Tô tiểu thư, con cùng nàng hiện tại chỉ là bạn bè bình thường."
"Thôi được." Tô Hiếu Khôn thở dài: "Là ta lão gìa này vẽ vời cho thêm chuyện, về sau ta cũng mặc kệ chuyện của người trẻ tuổi giao cho người trẻ tuổi quyết định."
Bạn bè bình thường sao?
Tô Khinh Trúc nghe vậy, hàm răng cắn chặt môi dưới, ánh mắt phức tạp.
Diệp Phi quả nhiên đến Tô gia.
Hắn chủ động làm sáng tỏ quan hệ giữa bọn họ, còn nói gia gia không cần khó xử nàng, sau cùng nói một câu bọn họ chỉ là bạn bè bình thường.
Diệp Phi nói xong lời này, Tô Khinh Trúc trầm mặc không nói.
Có thể đoán được, Diệp Phi sau khi nói xong lời nói này, gia gia tuyệt đối sẽ không làm khó nàng.
Tô Khinh Trúc tự do.
Việc này khiến Tô Khinh Trúc như trút được gánh nặng,nhưng trong lòng cũng có chút xáo trộn.Biểu hiện mấy ngày nay của Diệp Phi, tựa như biến thành một người khác, đối vơi nàng không còn nhiệt tình như trước.
Diệp Phi lúc này đứng dậy, nói: "Tô gia gia, vậy con trước hết cáo từ."
Từ đầu đến cuối, Diệp Phi đều không cùng Tô Khinh Trúc chủ động nói câu nào.
Tô Hiếu Khôn đứng dậy đưa tiễn, nói: "Tiểu Phi, việc đã đến nước này. Hi vọng sau này hai nhà chúng ta vẫn là thân mật vô gian."
Diệp Phi nói: "Ngài yên tâm, chuyện này tuyệt sẽ không ảnh hưởng tới mối quan hệ của hai nhà chúng ta."
"Ai, vậy là tốt rồi." Tô Hiếu Khôn chống gậy đứng dậy, còn muốn nói nữa, lúc này lại cảm giác mắt tối sầm lại, hô hấp khó khăn, toàn thân không còn chút sức lực nào.
Mắt hắn tối sầm lại, trực tiếp ngã về phía sau!
"Gia gia!" Tô Khinh Trúc kinh hô một tiếng, thần sắc hoảng hốt.
Tô Hiếu Khôn sức khỏe một mựt không tốt, bước đi cơ đều muốn trụ ngoặt.
Mà giờ khắc này, Tô Hiếu Khôn ở trước mặt Diệp Phi, Tô Khinh Trúc ngã xuống!
May mắn Diệp Phi phản ứng rất nhanh, trực tiếp đưa tay nâng Tô Hiếu Khôn.
"Tô lão gia tử?" Diệp Phi nâng Tô Hiếu Khôn, đồng thời tâm lý nói thầm một tiếng: Đến!
Diệp Phi đến Tô gia trước đó, liền dự liệu được tình huống này.
Kỳ thực hôm nay Diệp Phi đến có hai cái mục đích.
Cái mục đích thứ nhất, đương nhiên là cùng Tô Hiếu Khôn làm sáng việc của hắn cùng Tô Khinh Trúc.
Còn mục đích thứ hai, ngay tại lúc này!
Diệp Phi nhớ rất kỹ trong truyện, Trần Lạc lúc đầu đăng tràng cũng là tại Tô gia!
Sư phụ Trần Lạc cùng Tô Hiếu Khôn là bạn cũ, bởi vậy Trần Lạc đi vào Yến Kinh chuyện thứ nhất cũng là tìm Tô Hiếu Khôn.
Trùng hợp lúc này Tô Hiếu Khôn bị bệnh ở giường, và Trần Lạc có cơ hội phát huy khả năng, Trần Lạc chữa tốt cho Tô Hiếu Khôn, từ trên xuống dưới, nhà họ Tô cảm kích vô cùng.
Trần Lạc cũng nhận được cảm kích của Tô Khinh Trúc, có thể tiếp cận Tô Khinh Trúc, ở bên hồ cùng ngắm trăng, cộng thêm một số thủ đoạn mới khiến cho Tô Khinh Trúc si mê.
Ở trong truyện lúc Trần Lạc đến Tô gia, Tô Hiếu Khôn đã bệnh nặng bốn ngày.
Cũng bởi vậy Diệp Phi căn cứ thời gian suy đoán, Tô Hiếu Khôn vào hôm nay bị bệnh.
Cho nên hắn mới chọn hôm nay tới Tô gia.
Kết quả thật bị hắn gặp được!
Vừa vặn mượn cơ hội này, hắn phải dùng 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》 y thuật chữa cho Tô Hiếu Khôn.
Kể từ đó, hắn chẳng những có thể đạt được cảm kích từ trên xuống dưới của nhà họ Tô, càng có thể chặt đứt quan hệ Trần Lạc cùng Tô Khinh Trúc!