Liên tiếp điểm kinh nghiệm tăng vọt vang lên bên tai Diệp Phi.
"Chúc mừng ký chủ, Lạc Vi Vũ đối với ngài ấn tượng rất tốt, tổng cộng đạt được 360 điểm kinh nghiệm."
Hệ thống nhắc nhở truyền đến.
Diệp Phi rất hài lòng
Trước đó Diệp Phi cùng hệ thống thông qua vấn đề kinh nghiệm.
Hệ thống cho ra điểm kinh nghiệm nhiều ít, là căn cứ vào độ khó khăn mà định ra.
Nói cách khác, giống như đối với Tô Khinh Trúc nữ tử có chứng ghét nam nhân, độ khó khăn lớn, điểm kinh nghiệm càng cao.
Lúc này Diệp Phi đã đoán được hảo cảm mà Lạc Vi Vũ dành cho mình , nhìn nàng hai gò má ửng hồng, khuôn mặt đỏ bừng bừng là biết liền.
Lạc Vi Vũ trán cụp xuống, nhỏ giọng, ngượng ngùng: "Diệp tiên sinh, xin đa tạ."
"Đừng khách khí." Diệp Phi mỉm cười, mà nói: "Vậy bồn hoa lan này để ở đây đi, coi như nhờ cô nương giúp ta chăm sóc mấy ngày, trong mấy ngày đó ta mỗi ngày tới châm cứu giúp cô nương."
Có bồn hoa lan này, Diệp Phi cùng Lạc Vi Vũ khoảng cách rút ngắn không ít.
Muốn theo đuổi một cô nương, nếu như người đó nuôi một con mèo, con chó hoặc là một chậu hoa, đúng là sẽ dễ dàng kiếm đề tài để làm thân.
Mà hai người đều nuôi sủng vật, hoa cỏ, càng có một cảm giác đặc biệt.
"Được." Lạc Vi Vũ rất vui vẻ đáp ứng.
"Vậy ta đi trước, đây là điện thoại ta, có việc cô nương có thể gọi cho ta." Diệp Phi đưa cho Lạc Vi Vũ một tấm danh thϊếp.
Lạc Vi Vũ hai tay tiếp nhận, cẩn thận từng li từng tí cất kỹ, giống như thả bảo bối cất giữ trong ngực.
Diệp Phi chào hỏi Lạc Vi Vũ, liền rời đi.
Lạc Vi Vũ ngồi lên xe lăn, nhìn theo bóng lưng Diệp Phi rời đi, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng.
. . .
Diệp Phi ngồi bên trong Porsche 911, một đường phi nhanh về biệt thự tư nhân.
"Ký chủ, ngươi thật sự cao tay, Lạc Vi Vũ đối với ngươi thiện cảm rất cao a, vẻn vẹn một ngày độ thiện cảm tăng mạnh!" Hệ thống có chút ít hưng phấn.
Diệp Phi mỉm cười.
Hắn lần này đối với Lạc Vi Vũ có thể nói là chuẩn bị hết sức tỉ mỉ, thấy Lạc Vi Vũ thích nhất hoa lan bèn nương vào đó mà tạo thiện cảm, rút ngắn khoảng cách.
Nhờ sở thích hết sức thanh tao của nàng, lại thêm có mấy tên côn đồ trợ công, Diệp Phi xuất hiện quả giống như Chân Mệnh Thiên Tử, khiến cho Lạc Vi Vũ nhanh chóng cảm mến.
Quả thực là trời giúp ta.
"Lạc Vi Vũ là cô nương tốt, không chỉ lạc quan như ánh sáng mặt trời, tính cách ôn nhu điềm tĩnh, kiểu nữ hài này cũng không nhiều." Diệp Phi cảm khái nói.
Nếu như nói Tô Khinh Trúc là băng, thì Lạc Vi Vũ này chính là ánh sáng mặt trời.
Hai loại phong cách hoàn toàn khác biệt, nhưng lại đồng dạng mỹ lệ.
Hệ thống bát quái mà nói: "Ký chủ, không lẽ ngươi tâm động?"
"Liên quan gì đến ngươi." Diệp Phi.
". . . Ký chủ, thái độ này của ngươi...,." Hệ thống cùng Diệp Phi mấy ngày nay ở chung, Diệp Phi phát hiện hệ thống kỳ thực cũng rất quan tâm.
Hệ thống giọng nữ lại nói: "Ký chủ, thời gian nam chính Trần Lạc đến Yến Kinh càng ngày càng gần, thời gian còn lại của ngươi cũng không nhiều."
Diệp Phi ân một tiếng, chợt nhớ tới cái gì, nói: " ta hiện tại đã chặt đứt liên hệ của Trần Lạc cùng Tô gia, Trần Lạc còn có thể qua Tô gia sao?"
Trong tiểu thuyết Trần Lạc lúc đầu xuất hiện tại Tô gia, là bởi vì Tô Hiếu Khôn bị bệnh liệt giường, hắn tiến đến bái kiến.
Mà hiện giờ, chứng bệnh của Tô Hiếu Khôn đã được Diệp Phi chữa trị xong, thân thể cũng dần dần khôi phục, Trần Lạc cho dù đến Tô gia, cũng là dã tràng xe cát.
Hệ thống nói: "Khó mà nói trước được điều gì, tuy bị ký chủ phá hư nội dung cốt truyện, nhưng Trần Lạc dù sao cũng là nhân vật chính, hắn có hào quang của nhân vật chính. Trừ phi chủ ký phá hư nội dung đủ lớn, nếu không rất khó cải biến."
Diệp Phi rất hiểu.
Nói trắng ra Trần Lạc cũng là tại có hào quang nhân vật chính.
Diệp Phi hơi hơi híp mắt, hắn đang suy tư như thế nào mới có thể hố Trần Lạc, chiếm cứ thế chủ động.
. . .
Hôm sau, Diệp Phi liên hệ một chuyên gia Y khoa chỉnh hình nổi danh nhất Yến Kinh.
Diệp Phi thanh toán một khoản thù lao không nhỏ, để tên y khoa này phẫu thuật chỉnh hình cho đôi chân Lạc Vi Vũ.
Tên chuyên gia y khoa này vừa nghe đến được Diệp gia công tử mời, vui vẻ đáp ứng, song phương ước định một tuần lễ sau vì Lạc Vi Vũ thự hiện phẫu thuật.
Giải quyết xong chuyện này, Diệp Phi theo thường lệ qua thăm viếng Tô Hiếu Khôn.
Diệp Phi qua biệt thự Tô gia, điều trị thân thể cho Tô Hiếu Khôn.
Tô Hiếu Khôn tuy bệnh tình tạm thời ổn định lại, nhưng bệnh suy tim là vấn đề rất nghiêm trọng, Diệp Phi sau khi châm cứu cho Tô Hiếu Khôn, cũng giúp điều trị thân thể.
Tô Hiếu Khôn khí sắc không tệ, cười cười cùng Diệp Phi, thỉnh thoảng phiếm vài câu, còn Tô Khinh Trúc thì từ đầu đến cuối là cùng đi bên cạnh, nhưng mặt lạnh không nói lấy một lời nào.
Diệp Phi vì Tô Hiếu Khôn châm cứu xong, nhân tiện nói: "Lão gia tử, hôm nay châm cứu kết thúc. Ta còn có chút việc nhỏ, vậy ta trước cáo từ."
"Tốt, Tiểu Phi đi thong thả." Tô Hiếu Khôn hòa ái mà cười cười.
Diệp Phi còn có việc?
Tô Khinh Trúc một mực trầm mặc
Diệp Phi rời đi Tô gia, ngồi lên chiếc kia Bentley Mulsanne.
Tô Khinh Trúc không biết tính sao, nàng ma xui quỷ khiến nhìn thấy Diệp Phi rời đi, sau đó từ Tô gia trong ga-ra mở ra một cỗ Xe Mercedes đen, lặng lẽ đi theo đằng sau xe Diệp Phi.
Tô Khinh Trúc muốn xem Diệp Phi rốt cục đang làm gì.
Bởi vậy nàng không dùng chiếc Maserati màu hồng hay dùng, mà lựa chọn chiếc Mercedes này đi theo Diệp Phi.
Tô Khinh Trúc cũng không biết tâm tính mình bị cái gì, ma xui quỷ khiến nàng lựa chọn theo dõi Diệp Phi.
Tô Khinh Trúc một đường đi theo Diệp Phi đến Dương Tử Nhai. . .