Chương 16: Cả tông môn đạo tâm sụp đổ

【Chỉ có tông môn pháo hôi này mới thực sự ngốc nghếch, đại sư huynh chết trong tay Ma tộc, toàn bộ tông môn đều khao khát báo thù, không ngừng chiến đấu trong Tiên Ma Đại Chiến... Đến cuối cùng, đổi lại chính là tiên ma ngừng chiến, chẳng ai nhớ tới sự hi sinh của bọn họ.】

【Thậm chí, tông môn pháo hôi cuối cùng tuyển bố chỉ cần gϊếŧ được kẻ đã tàn sát đại sư huynh, báo thù cho đại sư huynh, thì cũng đồng ý hòa giải với Ma tộc. Nhưng thật đáng tiếc, vẫn bị các tiên môn khác cự tuyệt.】

【Vì vậy, tam sư huynh của tông môn pháo hôi bị hắc hóa, trở thành ma đầu của Tu Tiên giới, nhân vật ác độc trong thế giới hòa bình giữa tiên ma.】

Mặc dù từ ngày bái sư, những cảm xúc của đệ tử mới Ôn Lạc đã làm cho toàn bộ Tiềm Tâm Tông dần dần thích nghi và chấp nhận. Tuy nhiên sau khi nhận ra tương lai của tông môn, tất cả mọi người trong Tiềm Tâm Tông vẫn cảm thấy khó lòng chấp nhận.

Ngay lập tức, một số đệ tử mới đang tu hành không chịu nổi đã mở mắt ra, ánh mắt họ đầy vẻ phức tạp khi nhìn về nơi tiếng lòng phát ra.

Ôn Lạc cảm thấy có nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mình, khiến hắn cảm thấy bất an. Lông mày hắn khẽ động, định mở mắt ra.

Nhưng Tông chủ Tiềm Tâm Tông phản ứng nhanh chóng, phát hiện đệ tử mới Ôn Lạc không chú ý đến phía trước, lập tức lên tiếng: “Khụ, Ôn Lạc, nhiều đệ tử đã nhận thấy tư thế ngộ đạo của ngươi không được nghiêm chỉnh, mau chóng chỉnh đốn lại.”

Ôn Lạc vừa mở mắt, liền nghe thấy lời nhắc nhở này.

Với sắc thái nghiêm túc của Tông chủ Tiềm Tâm Tông, Ôn Lạc cảm thấy không giống như là lời nói đùa.

Mặc dù Ôn Lạc cảm thấy tư thế ngồi của mình không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng vẫn điều chỉnh lại tư thế cho phù hợp theo lời nhắc nhở.

Thấy vậy, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Tông chủ Tiềm Tâm Tông cũng thoáng lau trán, cảm thấy căng thẳng đến mức không thể tưởng tượng nổi. Dù đã trải qua nhiều năm tu luyện và đối mặt với không ít hiểm cảnh, nhưng cảm giác căng thẳng lúc này vẫn chưa bao giờ có.

Những người vừa rồi không thể nhịn nổi đã quay đi chỗ khác, toàn thân đều căng thẳng.

Ôn Lạc không nhận thấy sự khác thường nào, sau khi nhận ra ánh mắt nghiêm khắc của Tông chủ Tiềm Tâm Tông, lại nhắm mắt, tiếp tục quá trình ngộ đạo.

Bài giảng ngộ đạo vẫn tiếp tục, nhưng tâm trí của mọi người trong Tiềm Tâm Tông đã sớm phân tán.