Chương 36: Tiểu Linh Tiên Thăm Dò Thẩm Tiên Sư

Từng khối khoáng thạch không ngừng được mở ra, từng người có duyên một hưng phấn đến nước mắt giàn giụa.

Cuối cùng Tiểu Linh Tiên cũng tin tưởng, nàng vẫn luôn giả bộ trâu bò còn Thẩm Thiên thì... là trâu bò thật sự!

Thế là dần dần nàng đã bị đám người có duyên đông đảo tẩy não.

Không nhịn được gia nhập Tiên Sư giáo!

Dù sao những lời “theo tiên sư mua linh khoáng, năm sau tiên phủ tựa như biển lớn” thực sự vô cùng có sức hút.

...

"Cô muốn làm gì?"

Đối mặt với nghi vấn của Thẩm Thiên, Tiểu Linh Tiên không trả lời.

Nàng lấy lòng nói: "Thẩm ca ca có mệt không? Có muốn Linh nhi xoa vai bóp chân cho huynh hay không?"

Sau đó Tiểu Linh Tiên cứ như vậy ngồi xổm xuống trước mặt Thẩm Thiên, tiếp theo đó... nhẹ nhàng xoa bóp chân cho Thẩm Thiên!

Thật là thoải mái!

Thẩm Thiên cảm thấy tay nghề của nàng không thua kém Quế công công bao nhiêu.

Có điều, nếu cảnh tượng này bị người hâm mộ của nàng thấy thì sợ rằng nhiều người sẽ đau lòng lắm!

"Thế nào, Thẩm ca ca, độ mạnh này được chứ?"

Thiếu nữ ngẩng đầu lên, nụ cười xán lạn trên mặt giống như hàng nghìn bông hoa đua nở.

Chẳng qua trong mắt Thẩm Thiên thì lại cảm thấy không đúng lắm.

Hắn rũ mắt nhìn Tiểu Linh Tiên: "Cô có ý đồ gì?"

Ban ngày vừa chửi mình khốn kiếp, hiện tại gọi một tiếng “Thẩm ca ca”, còn chủ động bóp vai đấm chân nữa.

Cô gái này ra vẻ lấy lòng, nhất định có dụng ý khác!

Quả nhiên nụ cười trên mặt nàng càng thêm rực rỡ hơn khi nghe Thẩm Thiên hỏi.

Nàng nhìn Thẩm Thiên, cung kính quỳ gối: "Mong Thẩm ca ca nhận Linh nhi làm đồ đệ!"

...

Gì?!

Cô nói gì?

Thẩm Thiên bối rối: "Nhận cô làm đồ đệ?"

"Đúng vậy!"

Tiểu Linh Tiên ngẩng đầu nhìn Thẩm Thiên, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đầy chân thành.

"Linh nhi rất nghiêm túc! Xin Thẩm ca ca nhận Linh nhi làm đồ đệ, dạy Linh nhi thuật tìm linh đoạn mạch."

Chết rồi!

Một mỹ nữ xinh đẹp quỳ gối trước mặt ngươi mong ngươi thu nhận.

Ngươi có thể nhịn được sao?

Đã là một người đàn ông bình thường thì không ai nhịn được!

Nhưng Thẩm Thiên vẫn nhịn được.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Hắn có biết làm sao tìm linh đoạn mạch đâu?

Nhận cô nàng này thì dạy gì đây?

Đến lúc đó không phải lộ tẩy hay sao!

"Ta từ chối."

"Vì sao?" Tiểu Linh Tiên tủi thân "Lẽ nào Linh nhi xấu xí, làm Thẩm ca ca chướng mắt sao?"

Lúc này mắt Tiểu Linh Tiên rưng rưng làm người ta thấy thương, không đành lòng từ chối.

Thẩm Thiên cố nhịn dời mắt đi, bất đắc dĩ nói: "Linh nhi cô nương, ta và cô không có duyên!"

Tiểu Linh Tiên đáng thương nói: "Thẩm ca ca, Linh nhi cầu duyên!"

Ta không chịu nổi!

Thẩm Thiên vội vàng nhắm mắt lại: "Linh nhi cô nương cần gì phải làm vậy."

"Cô lớn lên xinh đẹp như vậy, nhất định có đại sư linh mạch khác đồng ý thu nhận làm đồ đệ, cần gì phải cầu xin bần đạo?"

Nhìn Thẩm Thiên nhắm mắt không nhìn mình, mắt Tiểu Linh nhi lộ ý cười.

Nàng bĩu môi, miệng lẩm bẩm: "Trong Vạn Linh Viên nào có đại sư linh mạch nào lợi hại hơn Thẩm ca ca?"

"Hơn nữa đám lão già kia toàn háo sắc, Linh nhi không thích."

Thẩm Thiên dở khóc dở cười: "Linh nhi cô nương không sợ bần đạo cũng vậy sao?"

Nhìn Thẩm Thiên hai mắt nhắm chặt, Tiểu Linh Tiên không nhịn được nở nụ cười.

"Hi hi, làm gì có kẻ háo sắc nào đẹp trai như Thẩm ca ca. Nếu thật thì Linh nhi cũng nhận."

Thẩm Thiên: "..."

"Hơn nữa, thoạt nhìn Thẩm ca ca là người đàng hoàng thành thật, khẳng định là người tốt, sẽ không bắt nạt Linh nhi như các sư phụ có tiếng khác, đúng không sư phụ?"

Thẩm Thiên bối rối!

Thoạt nhìn đàng hoàng thành thật?

Đây là bị gắn danh nghĩa người tốt hả?

Đùa giỡn, bản điện hạ rõ ràng là hải vương!

Là vua súng có kinh nghiệm tình trường và từng quen vô số người trong giới chơi bời!

Người đàng hoàng thành thật không phải là tính cách của ta.

Thẩm Thiên hừ nói: "Cô nương đi đi! Bần đạo sẽ không nhận cô làm đồ đệ!"

"Không nghe, không nghe!"

"Sư phụ, hôm nay Linh nhi theo người mở đá một ngày trời, mệt mỏi quá ạ!"

Tiểu Linh Tiên không quan tâm Thẩm Thiên nói gì, thản nhiên đi tới bên giường Thẩm Thiên.

"Linh nhi chiếm cái giường này, không cho phép sư phụ làm bậy nha!"

"Linh nhi ngủ trước đây, sư phụ ngủ ngon!"

Dứt lời, Tiểu Linh Tiên bình thản đắp chăn rồi ngủ.

Nàng cứ vậy mà ngủ rồi!!

Nhìn Tiểu Linh Tiên trên giường hai mắt khép hờ, Thẩm Thiên tức giận rồi.

Nha đầu kia lại không để ý tới hắn, hơn nữa còn leo lên giường hắn ngủ?

Đây đúng là sự khinh thường lớn nhất với người đàn ông cặn bã!

Quả thực vô cùng sỉ nhục!

...

Được rồi, Thẩm Thiên chấp nhận cho nàng sỉ nhục!

"Cho dù cô có chiếm giường của bần đạo, bần đạo cũng tuyệt đối không nhận cô làm đồ đệ!"

Bản điện hạ không phải là kẻ háo sắc vừa thấy mỹ nữ thì đần ra, suy nghĩ bằng nửa người dưới.

Thẩm Thiên hừ lạnh một tiếng, ôm một cái chăn khác từ trong ngăn kéo rồi đi ra khỏi phòng.

Muốn dùng sắc đẹp cám dỗ hắn, không có cửa đâu!

Thẩm Thiên không biết một giây tiếp theo sau khi bản thân đi ra khỏi phòng.

Thiếu nữ vốn đang căng thẳng trong chăn đột nhiên thả lỏng.

Nàng buông tay phải đang nắm lọ thuốc mê nhỏ, chậm rãi mở mắt bày ra nụ cười tươi vừa xinh đẹp vừa xảo quyệt.

"Quả nhiên ta không nhìn lầm, sư phụ đúng thật là người tốt!"

"Hừ, chờ xem! Bản cô nương nhất định sẽ khiến huynh nhận ta làm đồ đệ!"

"Nhất định!!!"

...

Ở phía bên kia, sau khi Thẩm Thiên rời khỏi phòng khách thì gặp phải lão thái giám đang lộ vẻ nuối tiếc.

"Điện hạ ơi điện hạ, cơ hội tốt như vậy mà tại sao người lại bỏ qua nó!"

Gương mặt Quế công công vô cùng đau đớn: "Ngài đã 16 tuổi, cho dù không nạp phi thì cũng nên học một ít thú vui chứ!"

Thẩm Thiên: "..."

Hiển nhiên chuyện Tiểu Linh Tiên yên lặng lẻn vào phòng Thẩm Thiên nhất định có Quế công công ngầm cho phép.

Nếu không, với tu vi cảnh giới Luyện Khí tầng bảy của Quế công công thì tuyệt đối có thể ngăn được Tiểu Linh Tiên.

Điều làm Thẩm Thiên bất đắc dĩ là Quế công công muốn để hắn phi nước đại!

Cho nên ông cố ý giả vờ không phát hiện, mặc cho Tiểu Linh Tiên trêu chọc Thẩm Thiên.

Nghĩ tới đây, nội tâm của Thẩm Thiên sụp đổ.

Người tu tiên đều có tư tưởng cởi mở như vậy sao?

Rốt cuộc là ta xuyên qua hay các người chuyển kiếp vậy?

Tại sao cảm giác phong cách hoàn toàn không đúng thế!

“Cô nương này trông không đơn giản đâu, tốt nhất là nên đề phòng một chút.”

Thẩm Thiên nói: “Đúng rồi, sao Quế bá vẫn chưa nghỉ ngơi?”

Quế công công cười nói: “Lão nô ngồi điều tức cũng vậy thôi, còn có thể bảo vệ Điện hạ, đề phòng có người quấy rối.”

Thẩm Thiên như có điều suy nghĩ: “Quế bá, vậy một vạn Linh Thạch kia người và Tần Cao mỗi người lấy một ngàn viên để tu luyện đi!”

Quế công công vội vàng nói: “Như vậy sao được...”

Nên biết, một ngàn Linh Thạch đã có thể coi là một khoản tiền lớn rồi!

Chừng đó đã đủ cho người bình thường tu luyện đến Trúc Cơ kỳ!

Thẩm Thiên khoát tay: “Chỉ khi mọi người trở nên mạnh hơn thì mới có thể bảo vệ tốt bổn Điện hạ, cho nên đừng từ chối!”

Quế công công thấy Thẩm Thiên không có biểu hiện gì đáng ngờ nên đành bất đắc dĩ gật đầu: “Vâng, điện hạ.”

Nói xong, Thẩm Thiên nhìn thấy rõ những vầng sáng màu đỏ trên đỉnh đầu Quế công công lại đậm hơn một chút.