Tống lão bản vẻ mặt cầu xin: "Xem ra miếng phôi linh thạch to bên trong là Linh Tinh, định giá khoảng chừng 800 đến 1200 viên linh thạch."
Tiểu Linh Tiên mỉm cười: "Vậy tính là 800 viên linh thạch bán cho Tống chưởng quầy đi!"
Tống chưởng quầy nở vẻ mặt vui cười: “Lão phu sẽ không thu tiền mở đá của tiên tử, tiên tử xin chờ ta đi lấy tiền.”
"Không hổ là Tiểu Linh Tiên, đúng là rộng rãi."
"Tống chưởng quầy, ông cũng thoả mãn rồi chứ! Để Tiểu Linh Tiên chọn, ông còn có thể kiếm được bốn năm trăm viên linh thạch."
"Đúng đấy, chỉ có Tiểu Linh Tiên nhà ta là tốt như vậy. Đổi lại là người khác, nửa viên linh thạch cũng không để ông kiếm đâu!"
"Cái gì mà Tiểu Linh Tiên nhà ngươi? Ngươi nghĩ cái gì ở đây thế!"
"Thế nào, ngươi nhìn gì, muốn đánh nhau phải không?"
…
Bầu không khí trở nên nóng lên mà Tiểu Linh Tiên vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt như trước.
Hình như cho dù trong tay có mấy trăm viên linh thạch cũng đều không có tư cách làm tâm trạng nàng dao động.
Không giống Tiên tử bình thường.
“Tống chưởng quầy buôn bán rất được, lần sau Linh nhi nhất định sẽ quay lại.”
Thấy vẻ mặt đen thui của Tống chưởng quầy, nàng che miệng cười.
“Còn nữa, lần này Tống chưởng quầy nhập về rất nhiều hàng tốt đó nha!”
Tiểu Linh Tiên xoay người, thành thật rời đi: "Linh nhi đã từng thề rằng mỗi ngày chỉ mở một đá, hôm nay sẽ không mở tiếp."
"Các vị đạo hữu nếu có hứng thú thì có thể thử khí vận một chút, không chừng sẽ gặp được cơ duyên lớn!”
Vừa dứt lời, Tiểu Linh Tiên đã biến mất nhanh chóng trong tầm mắt mọi người.
Nàng phất ống tay áo, không mang theo gì cả.
Nghiêng nước nghiêng thành, nhanh nhẹn như tiên.
Đây chính là hình tượng Tiểu Linh Tiên trong lòng mọi người, hoàn mỹ mà không thể xúc phạm.
Mọi người đưa mắt nhìn theo Tiểu Linh Tiên đi khỏi, lưu luyến không rời, cực kỳ giống với dáng vẻ theo đuổi ngôi sao của Thẩm Thiên ở kiếp trước.
Chân thành và si mê.
"Tiểu Linh Tiên đi rồi, tình yêu của ta cũng đi mất."
"Tỉnh lại đi đạo hữu, ngươi không có tình yêu".
"Có phải Tiểu Linh Tiên vừa mới nói trong Thiên Linh Hiên cũng không thiếu cơ duyên không?"
"Tiểu Linh Tiên luyện thành thần kỹ “Phá Mạch Kim Tinh”, có thể nhìn thấu linh khoáng trong thiên hạ, nàng nói trong Thiên Linh Hiên có thứ tốt thì chắc chắn là có."
"Các huynh đệ, cơ hội làm giàu của chúng ta tới rồi!"
"Ta cảm thấy khối khoáng linh thạch đó không tệ, đường cong lả lướt như có vầng sáng bên trong, nhất định là bảo bối lớn."
"Ta thấy khối màu xanh kia mới đúng! Hình dáng kỳ lạ như tiên nữ ôm đàn nói không chừng còn có Thiên tiên tử bên trong."
"Đừng giành, của ta, đều của ta hết!"
...
Toàn bộ các mối làm ăn của Thiên Linh Hiên trong thời gian ngắn đều khá hơn.
Sắc mặt đau lòng của Tống chưởng quầy cũng trở nên dễ coi hơn một chút.
Thẩm Thiên ngơ ngác nhìn theo hướng Tiểu Linh Tiên rời đi, lưu luyến không rời.
Hắn không phải luyến tiếc Tiểu Linh Tiên mà do trong lòng không biết rõ tình huống nên không nỡ.
Trời sinh Thập tam hoàng tử vận suy, hy vọng duy nhất để nghịch thiên cải mệnh là tìm người khí vận lớn để ké cơ duyên.
Hiện tại xuất hiện người không có cách nào kiểm tra cơ duyên, Thẩm Thiên cảm giác cô gái này là biến số.
Mà biến số đối với Thẩm Thiên mà nói không có cảm giác an toàn!
"Thẩm công tử, nếu ngài thật sự thích nàng vậy thì theo đuổi đi!"
"Đúng vậy Thẩm công tử, Tiểu Linh Tiên mới là cô nương thích hợp nhất với ngài, đừng để bản thân mình hối hận!"
Thấy vẻ mặt không nỡ của Thẩm Thiên, cả Quế công công và Tần Cao đều khuyên.
Thẩm Thiên thờ ơ nói: "Ta đường đường là Thập tam hoàng tử nước Đại Viêm làm sao có thể theo dõi một tiểu cô nương!"
Quế công công nhỏ giọng nói: "Thẩm công tử, nô tài mới vừa nhìn thấy có người lén lút theo dõi Tiểu Linh Tiên cô nương, nhìn có vẻ không giống người tốt."
Cái gì!
Có người lén lút theo dõi Tiểu Linh Tiên với ý đồ xấu?
Nghe Quế công công nói, trong nháy mắt, trong lòng Thẩm Thiên tràn đầy kích động.
Kẻ theo dõi vô liêm sỉ bắt cóc tiên tử tuyệt thế với ý đồ xấu, sau đó nam chính anh dũng đi ngang qua cứu giúp, kế tiếp tiên tử cảm động đến rơi nước mắt muốn lấy thân báo đáp.
Đây không phải là kịch bản kinh điển thường thấy nhất trong tiểu thuyết hay sao!
Không ngờ hắn lại gặp được, thật là quá may mắn!
Giờ đã xuất hiện cả kẻ bắt cóc và tiên tử thì nam chính chắc cũng sắp lộ diện rồi, hơn nữa chắc chắn sẽ là người có khí vận lớn.
Chỉ cần nghĩ cách kết giao với người có khí vận lớn, Thẩm Thiên tin chắc mình sẽ nhanh chóng gặp được cơ duyên lớn, cải thiện khí vận.
Hắn chỉ mới nghĩ mà đã cảm thấy mỹ mãn rồi!
...
Quế công công nhìn nụ cười của Thẩm Thiên, nhắc nhở: "Thẩm công tử, nếu không đuổi theo thì không còn kịp nữa rồi."
Thẩm Thiên khôi phục tinh thần vội vàng nói: "Đi, chúng ta đi theo!"
Quế công công từng được Lan phi truyền dạy cho chút công pháp, hơn mười năm khổ công tu luyện, tu vi chỉ đạt đếnh cảnh giới Luyện Khí tầng năm.
Sau khi chuyển sang "Hướng Nhật Ma Điển", tu vi của ông đột nhiên tăng mạnh.
Trong ba ngày ngắn ngủi đã bứt phá đến cảnh giới Luyện Khí tầng bảy.
Phối hợp với bí pháp theo dõi ghi lại trong "Hướng Nhật Ma Điển", ba người nhanh chóng đuổi kịp Tiểu Linh Tiên.
Lúc này Tiểu Linh Tiên đã rời khỏi Vạn Linh Viên và đi tới một hẻm nhỏ hẻo lánh.
Nàng lẳng lặng đứng trong ngõ hẻm, lạnh nhạt nói: "Ra đi!"
Vù!
Bỗng nhiên một bóng người rơi xuống từ không trung chặn trước mặt Tiểu Linh Tiên.
Hắn mỉm cười nói: "Tiểu Linh Tiên, giao đồ đạc cho ta đi!"
Quả nhiên là ăn cướp lường gạt.
Tần Cao là một người gấp gáp, hắn ta nhẹ giọng hỏi: "Điện hạ, chúng ta ra tay hay sao?"
Thẩm Thiên lạnh nhạt nói: "Ngu ngốc.”
"Đúng là ngu ngốc."
Quế công công kéo Tần Cao lại, nhẹ giọng giải thích rõ: "Động não nhiều vào, tên này hiện tại chỉ cướp tiền thôi không có cướp sắc."
"Điện hạ bây giờ nếu ra tay cứu giúp thì nhiều nhất chỉ là câu nói “Đại hiệp, ngươi quả là một người tốt”."
"Nhưng Tiểu Linh Tiên cô nương xinh đẹp như vậy, kẻ cắp này nhất định sẽ nhịn không được mà cướp sắc, đến lúc đó chúng ta sẽ ra tay."
"Anh hùng cứu mỹ nhân, Thập Tam điện hạ khôi ngô tuấn tú có một không hai lo gì mỹ nhân không động lòng?"
"Lão nô nói đúng không, điện hạ?"
Tần Cao nghe lời giải thích của Quế công công không khỏi khâm phục: "Hay! Điện hạ, ngài quả nhiên là cao tay!"
...
Thẩm Thiên liếc mắt, nói linh tinh cái gì đấy!
Nguyên nhân hắn chưa ra tay rất đơn giản - vai nam chính còn chưa xuất hiện mà!
Hắn muốn làm quen với nam chính thần bí có khí vận lớn thì nhất định phải chờ đến khi nam chính xuất hiện anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó mình mới vào hỗ trợ.
Cứ như vậy hoạn nạn có nhau mới có thể trở thành bạn bè tri kỉ, sau đó thuận tiện ké số mệnh.
Nếu bọn Thẩm Thiên ra tay đuổi kẻ bắt cóc này chạy đi ngay lúc này thì nam chính khí vận lớn người ta cũng đâu cần thiết xuất hiện, nam chính bỏ đi luôn thì làm sao bây giờ?
"Từ từ, đợi một chút!"
Ba người Thẩm Thiên nằm trên nóc nhà lặng lẽ quan sát kẻ cướp giật.
...