Chương 83: Hóa ra ngươi tên Lục Tiêu Nhiên

Đồng thời trong sáng nay, Huyền Võ Chân Tông cũng nghênh đón một bóng dáng xinh đẹp.

Thân phận của nàng dường như rất cao quý, đi thẳng một đường từ cửa vào mà không có ai dám ngăn cản nàng.

Những người ở đó đều hành lễ với nàng.

Nàng nhanh chóng đi tới đại điện, vẫn một đường thông suốt.

Ngay khi nàng đi vào đại điện, một bóng dáng cực kỳ uy nghiêm nháy mắt đã xuất hiện.

Hắn có khuôn mặt chữ điền, thân cao tám thước, mặc trường bào màu xanh đen với thêu viền kim tuyến, quý khí phi phàm.

Nhìn thấy nàng, gương mặt vốn nghiêm túc kia trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, hắn nở một nụ cười.

“Tử Mặc, rốt cuộc ngươi đã trở lại rồi.”

Tần Tử Mặc chắp tay nói:

“Sư tôn, ta vô dụng, bị dư nghiệt Ma Môn phục kích khiến cho bản thân trọng thương. Ta mãi lo chữa thương, không kịp quay về tông môn. Thỉnh sư tôn thứ tội!”

“Mấy ngày trước ta đã cảm ứng được. Trận pháp ta đưa cho ngươi hộ thân bị nổ tung, ta liền đoán ngươi sẽ không thể kịp thời quay về tông môn, chắc là đã bị Ma Môn tập kích. Nhưng mà ta lại không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.”

“Thật ra lần này suýt chút nữa ta đã không thể còn sống để quay trở về gặp sư tôn. Nhưng mà may mắn ta gặp được một người tốt đã ra tay cứu giúp, vậy nên ta mới may mắn sống sót, chữa trị thương thế và quay về.”

“Vậy sao? Hắn là tu sĩ của môn phái nào? Ngươi có biết tên họ không? Huyền Võ Chân Tông chúng ta nên trịnh trọng cảm tạ ân cứu mạng này của hắn.”

Tần Tử Mặc nghĩ đến gương mặt tuấn tú kia, hai gò má không khỏi ửng đỏ.

“Ta... Ta không biết hắn là ai. Hắn cũng không nhắc đến tên, cũng không có nhắc đến lai lịch của mình. Thật ra, sau khi ta kích nổ Hộ thân đại trận liền lâm vào hôn mê, sau khi tỉnh lại thì đối phương liền rời đi. Có lẽ hắn đã cứu ta, vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc ta cho đến khi linh khí trong cơ thể ta lưu chuyển ổn định.”

“Hóa ra là vậy. Vậy thì sau này nếu có cơ hội gặp được, ngươi lại cảm tạ hắn. Ngươi trở về cũng vừa đúng lúc, đại hội trận pháp đã kết thúc, lễ trao giải sẽ sớm bắt đầu. Ngươi xem qua danh sách này, sau đó cùng ta tiến hành trao giải.”

“Vâng.”

Tần Tử Mặc trả lời một tiếng, nhận lấy danh sách trong tay sư phụ nhìn lướt qua.

Mấy hôm nay nàng đều không có ở đây, có rất nhiều người nàng không biết. Nếu lúc trao giải nàng nhận sai người thì sẽ rất xấu hổ.

Vậy nên trước tiên phải nhìn sơ qua danh sách một chút.

Tông chủ Huyền Võ cực kỳ hưng phấn nói:

“Đại hội trận pháp năm nay kí©h thí©ɧ hơn năm ngoái rất nhiều, xuất hiện một thiên tài trận pháp. Tư chất của hắn rất cao, tài nghệ lại thâm hậu. Thực lực của hắn dường như không kém gì ngươi đâu. Nếu cho hắn thêm một ít thời gian tu luyện thì rất có hy vọng hắn sẽ đuổi kịp trình độ của ta.”

“Vậy sao?”

Tần Tử Mặc nhướng mày kinh ngạc.

Thực lực trận pháp của sư tôn nàng hiểu rõ nhất. Nếu sư tôn đã đánh giá hắn cao như vậy thì chứng tỏ hắn nhất định là có tài năng thực sự.

Nàng nhìn sơ qua, là Tiêu Bắc.

Nhưng mà cũng chỉ lướt qua, sau đó nàng liền lật sang.

Nếu không gặp Lục Tiêu Nhiên, không chính mắt nhìn thấy hắn bày ra Tụ Linh Trận thì có lẽ Tần Tử Mặc sẽ nhìn nhiều thêm vài lần.

Nhưng tiếc là Tần Tử Mặc đã nhìn thấy trận pháp của Lục Tiêu Nhiên rồi, vậy nên sẽ không buồn liếc mắt tới hắn nhiều thêm một cái.

Tần Tử Mặc vừa lật trang, vừa đọc sơ qua, nhanh chóng ghi nhớ tên và bộ dạng của những người này.

Thế nhưng...

Khi nàng lật tới trang ba mươi hai thì bỗng nhiên hô hấp ngưng lại, tim đập liên hồi.

“Là hắn! Thật sự là hắn!”

“Lục Tiêu Nhiên, Thiên Ma tông. Hóa ra ngươi tên Lục Tiêu Nhiên. Tên rất hay, rất giống với cách làm người của ngươi, tiêu sái tự nhiên.”

Tần Tử Mặc nhoẻn miệng cười, sau đó lại có điểm nghi ngờ.

“Tại sao ngươi lại ở vị trí ba mươi hai? Với thực lực của ngươi thì chắc chắn sẽ ở vị trí đầu bảng chứ!”

Thật ra Lục Tiêu Nhiên vốn ở vị trí ba mươi. Nhưng mà trước đó có hai trận đấu với Thiết trưởng lão, hai trận đó đều thua rất thảm nên tính trung bình lại thì tổng điểm của hắn liền bị kéo xuống vị trí ba mươi hai.

Huyền Võ tông chủ nhìn thấy biểu cảm của đồ đệ, hắn không khỏi nghi ngờ.

“Tử Mặc, ngươi đang nhìn cái gì đó?”

Tần Tử Mặc chỉ vào hình ảnh Lục Tiêu Nhiên, nói:

“Sư tôn, thành tích của người này tại sao lại ở vị trí ba mươi hai vậy?”

Huyền Võ tông chủ nhíu mày.

“Thực lực của hắn rất mạnh sao?”

“Rất mạnh!”

Tần Tử Mặc nghiêm túc đáp.

“Ngươi... quen biết hắn sao?”

“Vâng. Không dám giấu sư tôn, hắn chính là ân nhân cứu mạng của ta.”

“Vậy sao?”

“Hắn cứu ta từ trong tay Ma tu, giúp cho ta sống sót. Nhưng mà sau khi cứu ta xong thì hắn liền vội vã rời đi. Ta đoán là tông môn của hắn cũng bị phục kích cho nên mới rời khỏi. Sau khi cứu ta thì hắn liền vội vàng tới đây tham gia đại hội trận pháp.”

“Hóa ra là thế. Nhưng mà chuyện đó và thành tích của hắn thì có liên quan gì với nhau? Mọi người đều là so đấu công bằng mà.”

Tần Tử Mặc lắc đầu.

“Không phải thế. Ta nói thật cho ngươi biết, hắn đã để lại một cái Tụ Linh Trận trong một cái sơn động. Trình độ tạo ra Tụ Linh Trận đó còn cao hơn cả ngươi!”

“Thật chứ?”

Huyền Võ tông chủ nhất thời nheo đồng tử, nhưng rồi hắn lại lắc đầu.

“Không thể nào. Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Nếu như hắn mạnh hơn cả ta thì thiên phú trận pháp của hắn phải cao bao nhiêu? Hơn nữa tại sao hắn lại phải che giấu thực lực của mình?”

“Chuyện này ta cũng không hiểu lắm. Nhưng mà ngươi có thể lấy các trận pháp của hắn đem tới đây nhìn một chút, có lẽ sẽ có manh mối.”

Nghe thế, Huyền Võ tông chủ liền nhanh chóng sai người mang trận pháp của Lục Tiêu Nhiên tới.

Khoảnh khắc vừa mới nhìn thấy trận pháp, hắn liền có cảm giác không tầm thường.

Đó là cảm giác gọi là chuyên gia vừa nhìn liền biết thật giả.

Tạo nghệ trên trận pháp của Huyền Võ tông chủ đương nhiên không phải bàn cãi. Dù sao Huyền Võ Chân Tông cũng lấy trận pháp là chính, dựa vào tu vi mà tạo nghệ trận pháp không đủ thì cũng không thể leo lên tới cái ghế tông chủ này.

Thực lực trận pháp của hắn, nhìn khắp Đại Chu, có thể nói là số một số hai.

Hết chương 83.