Chương 82: Đế Huyết Đan (2)

Bên trong không chỉ có nguồn năng lượng tinh khiết mà còn có thể giúp cho người có thể chất không tốt tẩy tinh phạt tủy. Hơn nữa nó còn ẩn chứa cảm ngộ võ đạo của Đại đế, không những giúp cho võ giả tăng lên tu vi mà còn tăng lên cảnh giới.

Đây chính là nguyên nhân khiến cho Đế Huyết Đan trở thành đan dược đế giai cực phẩm.

Đáng tiếc chính là một người cả đời chỉ được dùng một viên.

Nhưng mà cũng đã rất tốt rồi.

Nếu có thể dùng vô hạn thì thuốc này rất đáng sợ. Nếu mà gia tộc nào có nhiều Đại đế, chỉ cần tìm một tên Đại đế tán tu rồi cưỡng chế lấy tinh huyết của hắn ra luyện chế Đế Huyết Đan để cho con cháu sau này dùng thì thiên hạ này còn không trở nên loạn lạc sao?

Lục Tiêu Nhiên lười nghĩ nhiều, đưa tay lấy ra một viên Đế Huyết Đan.

Nằm trong lòng bàn tay là một viên đan dược màu hoàng kim, bên trên khắc một loạt hoa văn màu tím sậm. Mặc dù chỉ là một viên đan dược nho nhỏ nhưng lại tản ra một khí thế uy nghiêm khổng lồ khiến cho người ta không dám khinh thường.

Phỏng chừng nếu là người có tu vi rất thấp nhìn thấy viên đan dược này cũng không dám tùy tiện ăn nó.

Cũng may là thực lực của Lục Tiêu Nhiên vẫn đủ, hắn trực tiếp nuốt một viên Đế Huyết Đan vào.

Nhưng mà hắn vừa để vào miệng, còn chưa kịp nuốt thì Đế Huyết Đan bỗng nhiên hóa thành một tia sáng màu vàng thoát ra khỏi miệng hắn.

“Mẹ nó, đan dược thành tinh à!”

Lục Tiêu Nhiên há hốc mồm. Hắn không ngờ rằng đan dược còn có ý thức. Quả không hổ là đế đan.

Nhưng mà tiếc là muốn chạy trốn trước mặt Lục Tiêu Nhiên chính là nằm mơ giữa ban ngày.

Hắn xuất ra Thái Hư Hỗn Độn bộ, ngay lập tức đuổi theo Đế Huyết Đan, trực tiếp ném nó vào trong miệng.

Đan dược tan vỡ ngay lập tức, một luồng linh khí khổng lồ đột nhiên tràn vào kinh mạch đan điền của Lục Tiêu Nhiên. Một luồng huyết khí ấm áp rửa sạch thân hình hắn, còn có một sự cảm ngộ võ đạo chưa từng có làm cho cảnh giới thần thức của hắn tăng lên.

Ngay sau đó tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh.

Đột phá!

Kham Ly cảnh Ngũ trọng!

Kham Ly cảnh Lục trọng!

Liên tiếp đột phá hai tiểu cảnh giới mới dừng lại.

Lục Tiêu Nhiên thở ra một hơi, trong lòng dần cảm thấy thoải mái.

Tăng lên tu vi kiểu này quá là sung sướиɠ. Không cần tu luyện mà vẫn có thể đột phá.

Hơn nữa còn không bị ảnh hưởng đến cảnh giới của chính mình, không xảy ra trường hợp vì cảnh giới không đủ mà dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

“Có cái này để cho đám Ly Ca sử dụng thì tu vi bọn họ chẳng phải sẽ tăng lên ngay sao? Nếu thế thì Ly Ca sẽ có thể ra trận chiến đấu với tên Tiêu Bắc kia.”

“Hơn nữa ba người bọn họ ăn đan dược vào, tăng lên tu vi thì tu vi của ta cũng sẽ tăng lên lần thứ hai. Đây không phải tương đương với dùng Đế Huyết Đan trá hình sao?”

“Nói đi cũng phải nói lại, thật sự là không thể ăn hai viên Đế Huyết Đan sao? Ta còn nhiều như vậy, thử thêm một viên xem thế nào!”

Sau khi ăn viên Đế Huyết Đan thứ hai, dòng linh khí mạnh mẽ liền bộc phát ra ngoài.

Thân thể Lục Tiêu Nhiên lại điên cuồng hấp thu lần thứ hai.

Tu vi của hắn lại tăng vọt, nhưng mà tốc độ lại không nhanh như lần đầu tiền nữa, rất nhiều linh khí đều tiêu tán.

Nhưng mà cuối cùng thì Lục Tiêu Nhiên cũng miễn cưỡng đột phá đến Kham Ly cảnh Thất trọng.

“Hóa ra Đế Huyết Đan cũng không phải là chỉ dùng một lần trong đời. Nhưng mà nếu dùng nhiều thì hiệu quả sẽ càng ngày càng kém, thậm chí còn không bằng dùng những đan dược bình thường khác.”

“Đại khái là do sau khi dùng Đế Huyết Đan tẩy tinh phạt tủy thì cơ thể đã cải tạo xong, lại ăn thêm thì cũng chỉ lãng phí đan dược mà thôi.”

Lục Tiêu Nhiên xoa xoa mi tâm.

Sớm biết như thế thì hắn sẽ không ăn viên thứ hai rồi. Nếu để lại cho một tên đồ đệ dùng lần đầu tiên thì hắn chắc chắc sẽ luyện hóa dược lực của Đế Huyết Đan một cách hoàn mỹ.

Sau khi hắn tăng tu vi thì tu vi của mình cũng sẽ tăng theo.

Haiz!

Lỗ nặng rồi.

“Vượng Tài, lần sau ngươi có thể thêm một ít Đế Huyết Đan vào trong phần thưởng không? Hoặc là mấy viên đan dược dùng để gia tăng tu vi giống Đế Huyết Đan cũng được.”

“Không được đâu, chủ nhân. Mấy thứ này đều là ngẫu nhiên, không thể sắp đặt được. Đây là quy tắc của ta.”

“Ta giúp ngươi gϊếŧ thêm một tên Khí Vận Chi Tử nhé!”

“Chủ nhân, ngươi làm khó ta!”

“Hai tên.”

“...”

“Thôi bỏ đi, cũng chẳng thể trông cậy vào ngươi. Nếu ngươi thực sự có khả năng đó thì đã có thể tăng tu vi của ta tới mãn cấp vô địch đại lão rồi.”

“...”

Lục Tiêu Nhiên không quan tâm đến Đế Huyết Đan nữa, bắt đầu tự mình tu luyện.

Mấy ngày tiếp theo, sinh hoạt của hắn cơ bản chính là ra ngoài tham gia một vài trận đấu, giữ vị trí cố định ở hạng ba mươi, rồi sau đó quay lại phòng tu luyện.

Sau mười ngày lặp đi lặp lại như thế, tu vi của hắn lại tăng thêm một trọng, đạt Kham Ly cảnh bát trọng.

Chắc là đám đệ tử của hắn đã cố gắng tu luyện tăng tu vi không ít.

Nhưng mà Lục Tiêu Nhiên cũng không kiêu ngạo, vẫn dùng tâm trạng bình thường để đối đãi.

Sau mười ngày, đại hội trận pháp rốt cuộc cũng kết thúc viên mãn.

Không có gì ngạc nhiên khi Tiêu Bắc, ‘nhất kỵ tuyệt trần”, đã đạt được quán quân thi đấu trận pháp.

Đối với chuyện này, Lục Tiêu Nhiên không có cảm giác gì.

Chủ yếu chính là hắn không muốn nổi tiếng. Nếu không dù cho Tiêu Bắc có thắng nhiều trận đấu trước đó thì tổng điểm cũng không bằng hắn.

Đây mới là thực lực chân chính.

Sau khi kết thúc thi đấu trận pháp chính là lễ trao giải. Mấy cái này Lục Tiêu Nhiên lại càng không có hứng đi xem. Hắn lại tiếp tục ở trong phòng tu luyện.

...

Hết chương 82.