Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 76: Khống phân cuồng ma

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hết lần này đến lần khác người ta cứ tự mang quầng sáng ngu ngốc, có lẽ sư phụ hắn sớm muộn gì cũng bị hắn lừa về làm thϊếp.

Lúc này, mọi người đều đã bắt đầu bố trí trận pháp.

Tiêu Bắc kia cũng đã bắt đầu ra tay, điêu khắc trận pháp.

Lục Tiêu Nhiên dùng thần thức cố ý quét mắt nhìn, phải nói thật là tên này thật sự có bản lĩnh.

Trận pháp hắn điêu khắc, thực lực đã đạt đến năm phần trình độ của mình bây giờ.

Chẳng qua, nghe giọng điệu của tiểu tử này, hắn dường như là một vị Đại Đế chuyển thế.

Xem ra Đại Đế như hắn cũng chẳng ra làm sao, bởi vì trận pháp điêu khắc chú trọng kĩ thuật chứ không phải là tu vi, cho nên, cho dù hiện tại hắn đã không phải là Đại Đế nữa, kĩ thuật điêu khắc trận pháp cũng sẽ không giảm đi một chút nào.

Nhưng ngay vào lúc này, trong tai Lục Tiêu Nhiên đột nhiên vang lên một giọng nữ thanh thuý của Vượng Tài.

“Ting! Phát hiện được khí vận chi tử, gϊếŧ chết khí vận chi tử có thể bùng nổ nhiều gói quà và cướp đoạt khí vận, thăng cấp hệ thống, tăng thêm phần thưởng cung cấp sau này.”

Nghe thấy giọng nói này, Lục Tiêu Nhiên khẽ giật mình.

“Gϊếŧ chết khí vận chi tử còn có thể có được gói quà lớn ư?”

“Đúng vậy.”

Lục Tiêu Nhiên im lặng trong chốc lát.

“Hiện tại ta có nên một chưởng đập chết hắn không?”

“Khí vận chi tử, vận may vô cùng lớn, không lấy thực lực luận anh hùng. Nếu như kiểm soát không tốt, có thể sẽ khiến chủ nhân gặp phải phản phệ.”

“...”

Lục Tiêu Nhiên nhất thời không nói nên lời.

“Được, ta vẫn là giải quyết chuyện tỉ thí hôm nay xong trước đã.”

Nói xong, thần thức của hắn quét qua toàn trường một lượt, trong nháy mắt đã nắm rõ thực lực của tất cả mọi người.

“Lấy hạng thứ mấy đây? Hừm...”

Lục Tiêu Nhiên bắt đầu suy ngẫm.

Hiện tại Thiên Kiếm môn đang là hạng thứ tám mươi, nhưng Ngô Phong Vân có lẽ vẫn còn để lại đường lui, hôm nay chắc chắn vẫn muốn gϊếŧ chết người chiếm spotlight là mình, ước chừng sẽ cố gắng tiến đến khoảng thứ hạng bảy mươi.

Mà Lục Tiêu Nhiên lại không muốn chiếm spotlight.

“Vậy thì lấy hạng ba mươi đi, không phải mạnh cũng chẳng phải yếu, thành tích bình thường, vừa có thể khiến Tông chủ bọn họ vui mừng, cũng không đến nỗi khiến người khác phải chú ý đến ta.”

Nghĩ đến đây, Lục Tiêu Nhiên liền bắt đầu điều chỉnh lực ra tay của mình, bắt đầu điêu khắc tác phẩm trận pháp.

Tại nơi tỉ thí, thỉnh thoảng truyền ra một tiếng rồng thét hổ gào, đó là đại sư trận pháp mấy hạng trước, bởi vì trận pháp càng đến gần sự hoàn mĩ, đều sẽ sản sinh ra một chút sinh lực, cũng dẫn đến không ít tiếng kinh ngạc tán thán của mọi người.

Cả quá trình tỉ thí kéo dài một tiếng đồng hồ, Lục Tiêu Nhiên chỉ mất khoảng hai phút đã hoàn thành, thời gian còn lại đều ngủ gà ngủ gật.

Đợi đến khi tiếng chuông tỉ thí kết thúc vang lên, hắn mới lập tức đi lên nộp bài thi.

“Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi.”

Duỗi lưng một cái, Lục Tiêu Nhiên đi ra khỏi nơi thi đấu cùng với mọi người.

Đám người Tông chủ lập tức đi lên, nhiệt tình quan tâm.

“Tiêu Nhiên, vất vả rồi, thi đấu thế nào rồi?”

Lục Tiêu Nhiên gật gật đầu.

“Cũng tạm ổn.”

“Vậy ngươi có lòng tin không, đứng thứ hạng bao nhiêu?”

“Chuyện này ta khó mà nói trước được, nhưng có lẽ cũng sẽ không phải quá thấp.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt. Kết quả rất nhanh sẽ có, chúng ta đợi một chút, rất nhanh sẽ có thôi.”

“Ừm.”

Lục Tiêu Nhiên mới vừa khẽ ừm một tiếng, bên tai mọi người lại vang lên giọng nói âm dương quái khí của đám người Thiên Kiếm môn.

“Môn chủ, hôm nay ngươi phát huy thế nào?”

“Vẫn ổn, hôm nay tâm trạng của bổn toạ rất tốt, cho nên đã phát huy ra trình độ mạnh nhất.”

“Xùy! Tông chủ, hai lần trước ngươi cũng chỉ mới phát huy có tám phần trình độ, hôm nay phát huy trình độ mạnh nhất, sợ là phải tiến vào thứ hạng trước bảy mươi thôi!”

Đám người Thiên Ma tông vẻ mặt không tốt nhìn chằm chằm mấy người bọn hắn.

“Đắc ý gì chứ? Đợi chút nữa kết quả ra rồi, xem chúng ta làm sao vả mặt các ngươi.”

Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Vừa nói xong đã có hai đệ tử Huyền Võ Chân tông đi ra công bố kết quả thi.

Huyền Võ Chân tông vốn chính là tông môn trận pháp lớn, tuỳ tiện chọn mười lão sư chấm bài, không cần một phút đã có thể xét duyệt xong.

“Đã có kết quả rồi.”

Không biết là ai hét lên một tiếng, mọi người đều nhanh chóng chạy đến, đám người Trần Tông chủ cũng lập tức vây lại.

“Xùy! Hạng thứ nhất quả nhiên vẫn là Đại sư Tiêu! Đại sư Tiêu thật sự là quá mạnh!”

Trong đám người lại vang lên vô số âm thanh ca tụng Tiêu Bắc, nịnh nọt nhiệt tình mãi không dứt.

Sau khi đám người Thiên Kiếm môn thoáng nhìn qua, rất nhanh liền đưa mắt nhìn sang, vị trí bên dưới, ở giữa và bên trên đều không cần nghĩ ngợi, Thiên Kiếm môn bọn họ vẫn chưa có thực lực tiến vào.

“Tông chủ, là thứ hạng sáu mươi chín! Là hạng sáu mươi chín! Ha ha ha...”

Một vị trưởng lão tinh tường đã phát hiện ra thứ hạng của Thiên Kiếm môn bọn họ trước tiên, Ngô Phong Vân nhìn theo phương hướng hắn chỉ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, lập tức trên mặt lộ ra vẻ nụ cười vui vẻ.

Hôm qua hắn luyện tập khổ sở, quả nhiên hôm nay không phí công chút nào.

Như vậy, Thiên Ma tông e là phải bị mình hoàn toàn đè ở dưới người, không có chút năng lực phản kháng nào.

“Nhanh, tìm thử xem vị trí của Thiên Ma tông ở đâu?”

Mọi người lại vội vàng tìm kiếm vị trí của Thiên Ma tông.

“Hạng một trăm không có bọn họ.”

“Hạng một trăm hai mươi cũng không có.”

“Hạng chín mươi cũng không có bọn họ.”

...

Ngay vào lúc mọi người đang mở to mắt tìm kiếm, Ngô Phong Vân đột nhiên cảm thấy vai mình bị người vỗ một cái.

“Hửm?”

Hắn quay đầu lại liếc nhìn, đối diện với khuôn mặt ngoài cười nhưng trong không cười của Trần Tông chủ.

Hết chương 76.
« Chương TrướcChương Tiếp »