Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 71: Thì ra là hai người các ngươi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tất nhiên không có người nào động vào nàng là tốt nhất, hắn có thể yên tâm tiếp tục tu luyện nửa tháng còn lại, rồi đến Huyền Võ Chân tông tụ họp với đám người Tông chủ.

Vì vậy, Lục Tiêu Nhiên quay về hang động, tiếp tục tu luyện, thuận tiện liền kiểm tra cấp độ tu luyện của các đệ tử.

Phương Thiên Nguyên lại đột phá được một trọng, đã lên được Sơn Hải cảnh tứ trọng. Cơ Vô Hà không có đột phá, Vân Ly Ca thì đột phá lên Linh cảnh cửu trọng.

Rất tốt, các đệ tử đều hết sức cố gắng, cung cấp điểm kinh nghiệm cho hắn.

Lục Tiêu Nhiên tiện tay liền thu vào hai cái bao lì xì và mở nó ra.

Thiên giai cực phẩm Càn Nguyên đan X800.

Thánh giai trung phẩm kiếm Thái A X1.

Thu hoạch cũng được.

Lục Tiêu Nhiên tiện tay móc ra một viên Càn Nguyên đan, ném vào trong miệng, giống như ăn kẹo đậu phộng vậy, giòn rụm, hắn nuốt hết vào, linh khí của Càn Nguyên bùng nổ như thủy triều, cuồn cuộn không dứt.

Nhân cơ hội này, hắn lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.



Thời gian thấm thoát thoi đưa, thời tiết của mùa cũng thay đổi, đã hết nửa tháng.

Khoảnh khắc mà Lục Tiêu Nhiên mở hai mắt ra, dòng điện sấm sét trong con mắt hắn hóa thành thực chất bắn ra.

Rầm!

Dòng điện sấm sét này ẩn chứa uy lực to lớn, trực tiếp làm vỡ nát mấy cái trận pháp hắn đã bố trí.

Lục Tiêu Nhiên thở ra một hơi, nhìn ánh sáng bên ngoài hang động bắn vào, hắn nhếch khóe miệng, tâm trạng rất dễ chịu.

“Kham Ly cảnh tứ trọng! Không tệ, một tháng bế quan này, đối với ta mà nói, thu hoạch được rất nhiều. Từ Kham Ly cảnh nhất trọng thăng cấp lên Kham Ly cảnh tứ trọng. Các đệ tử ©υиɠ cấp hai mươi phần trăm tu vi của một trọng, còn bản thân ta cũng tu luyện ra tám mươi phần trăm tu vi của một trọng. Với tu vi này, sẽ khá ổn nếu đến Huyền Võ Chân tông.”

Cũng ngay lúc này, Lục Tiêu Nhiên đột nhiên cảm giác được trận pháp của bản thân có biến động.

Hắn khẽ nheo mắt lại.

“Thứ chó gì vậy, ta muốn xem thử, rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Hừ lạnh một tiếng, Lục Tiêu Nhiên giậm một cái dưới chân, cả cơ thể trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, tới lúc hắn xuất hiện lần nữa thì đã tới cửa hang rồi.

Khi Lục Tiêu Nhiên xuất hiện, phía trước đột nhiên phát ra hai tiếng gầm đầy hoảng sợ, sau đó hai thân ảnh lông xù, đen sì xoay người bỏ chạy, với tốc độ còn nhanh hơn thỏ.

Lục Tiêu Nhiên nhếch khóe miệng, không nhịn được co quắp một cách dữ dội.

Hắn không ngờ rằng, người đưa Tần Tử Mặc tới đây chính là hai con gấu đen bị bản thân đuổi ra khỏi hang.

Hai con gấu đen này, chắc không phải là tu luyện thành tinh đâu chứ?

Còn biết đưa mỹ nữ cho mình, chắc là muốn mình trả lại hang động cho hai đứa chúng nó.

Hắn lắc đầu, nhìn lướt qua nền đất, thấy cả người Tần Tử Mặc dính đầy bùn đất, thì im lặng.

Cô gái này xem như mạng cứng, không kém mấy khi so với Khí Vận Chi Tử.

Bị giày vò thành hình dạng này rồi mà vẫn chưa chết, hơn nữa nhìn tốc độ công pháp di chuyển trong cơ thể nàng, e rằng không bao lâu là có thể tỉnh lại.

“Hai chúng ta là bèo nước gặp nhau, nhưng cũng xem như là có duyên đi, lúc đầu ta nên ra tay cứu giúp, thế nhưng con người của ta luôn luôn không gần nữ sắc, cũng không thích cùng nữ nhân khác gặp nhau quá nhiều. Nàng, hãy bảo trọng. Ta còn có việc nên đi trước, nếu nàng có thể sống sót, thì coi như ông trời phù hộ nàng, còn nếu nàng không tỉnh lại, xuống dưới âm tào địa phủ, biến thành du hồn dã quỷ, thì cũng đừng trách ta làm gì. Hẹn gặp lại.”

Dứt lời, Lục Tiêu Nhiên đứng dậy, rồi quay người rời đi.

Ngay tại lúc hắn xoay người, trong nháy mắt đó Tần Tử Mặc đang nằm trên mặt đất, lông mi run lên một cái, chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn lướt qua bóng lưng của hắn..

Thì ra, ngươi không phải là người có ý chí sắt đá, cuối cùng ngươi vẫn cứu ta.

“Cảm…”

Thật đáng tiếc, nàng mới vừa nói ra chữ này, Lục Tiêu Nhiên liền thi triển Thái Hư Hỗn Độn Bộ, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Làm cho Tần Tử Mặc thầm giật mình.

Tốc độ quá nhanh!

Thì ra, thực lực của hắn kinh khủng như thế, nhưng mà tuổi của hắn không chênh lệch bao nhiêu với bản thân nàng?

Chẳng lẽ, hắn là Thánh tử của Thánh địa?

Nhưng mà, không đợi nàng suy nghĩ thêm, thì đã có vài đạo tà khí chậm rãi bay tới từ đằng xa.

Ánh mắt Tần Tử Mặc run lên, nàng lập tức cắn răng, điên cuồng chạy vào trong hang động.

Hiện tại vết thương của nàng còn rất nặng, nếu như bị dư nghiệt của Ma Môn đυ.ng phải, thì chết không có chỗ chôn.

Nhưng mà, khi nàng mới vừa chạy vào trong hang động, thì lập tức dựng đứng lông tơ!

Ngay trong sơn động này, linh khí dính lại với nhau tạo thành sương mù.

Thậm chí, trên vách tường của hang động, sương mù đã ngưng tụ thành chất lỏng.

“Hic~! Đây là... Đây là hang động sao? Đây chính là danh lam thắng cảnh đó! Tên kia, tại sao lại từ bỏ một danh lam thắng cảnh đẹp như vậy?”

Trong lúc nàng còn đang cảm thấy khó hiểu, nàng nhìn xuống mặt đất, lại cảm thấy da đầu tê dại thêm một lần nữa.

Bên trên mặt đất, một trận pháp cực kỳ tinh xảo được khắc trên đó, nàng tự nhận bản thân có thể tạo ra một trận pháp có trình độ cao, vì trong toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Đại Chu, nàng cũng được coi là số một số hai.

Thế nhưng vào lúc này đây, nhìn thấy trận pháp này, nàng liền thua một cách tâm phục khẩu phục.

Bản lĩnh điêu khắc của trận pháp này, thậm chí so với sư tôn của nàng còn mạnh hơn!

Mà sư tôn của nàng, chính là đại sư trận pháp số một số hai của toàn bộ Đại Chu đó!

“Linh thạch, linh lực bên trong trận pháp này sắp hết, trận pháp sắp mất đi hiệu lực rồi. Xem ra, chắc chắn là cái tên hồi nãy tạo ra nó, hèn gì hắn vứt bỏ nơi này. Nơi này lúc đầu cũng chỉ là một hang động bình thường, hắn sử dụng trận pháp, chế tạo nó thành một danh lam thắng cảnh. Bản lĩnh như thế, đúng là tạo hóa của ông trời mà.”

Hết chương 71.
« Chương TrướcChương Tiếp »