Chương 70: Lúc trước có một con mèo (2)

Làm xong tất cả, Lục Tiêu Nhiên hiểu ý liền cười một tiếng, xoay người chạy về hang động của bản thân, bắt đầu tiếp tục tu luyện.

Thời gian từ từ trôi, chớp mắt một cái, một tuần đã trôi qua.

Tu vi của Lục Tiêu Nhiên, từ Kham Ly cảnh nhất trọng tăng lên tới hơn 90% của, chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá đến Kham Ly cảnh nhị trọng.

Hắn vui vẻ ra mặt.

Cùng lúc tu luyện Tam đại công pháp Đế giai cực phẩm, đúng là có tốc độ mạnh hơn không ít so với hai đại công pháp.

“Xem ra, chắc là hôm nay ta có thể đột phá đến Kham Ly cảnh nhị trọng. Nhưng mà, việc cùng lúc tu luyện tam đại Đế giai cực phẩm đối với tinh thần của ta đúng là có hơi mệt mỏi. Xem ra, Đế giai cực phẩm mặc dù tốt, nhưng không dễ dàng tu luyện như vậy.”

Thật ra, Lục Tiêu Nhiên cũng coi như là nghịch thiên rồi.

Phải biết rằng ba người đồ đệ của hắn, cũng có tư thế của Đại Đế, có thể cho đến nay vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ được toàn bộ ý cảnh trong công pháp của mỗi người.

Mà hắn, một người cùng lúc tu luyện ba loại công pháp, lại đã sớm tu luyện hết đến đại viên mãn, và dựa vào những công pháp này, hắn đã nhiều lần điên cuồng tăng được tu vi.

Nhưng, ngay vào lúc Lục Tiêu Nhiên đang chuẩn bị lần nữa bước vào tu luyện, thần thức bao phủ bên ngoài lại quét đến bóng dáng của Tần Tử Mặc.

Lục Tiêu Nhiên: “? ? ?”

Đối phương vẫn đang hôn mê như cũ, nhưng công pháp trong cơ thể đã hơi bắt đầu di chuyển, linh khí chậm rãi tụ lại, đồng thời dần dần chữa trị vết thương.

Nhưng vấn đề là, tại sao nàng lại qua đây được?

Hắn di chuyển ra bên ngoài, chau mày lại.

“Công pháp của nàng, vừa mới chuyển động không bao lâu, thần thức còn chưa tỉnh lại, theo lý mà nói, nàng không thể nào có sức lực bò tới đây, chẳng lẽ là ta gặp quỷ?”

Nhưng mà, Lục Tiêu Nhiên quét một vòng chung quanh, cũng không có cảm ứng được bất kỳ dấu vết tồn tại của tu sĩ nào.

“Thôi, lần này ta sẽ ném xa một chút.”

Suy nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên lại nắm lấy hai cái mắt cá chân của Tần Tử Mặc, kéo nàng đi xa giống như kéo một con lợn chết.

Đường núi gập ghềnh, vốn là Tần Tử Mặc vừa mới chữa trị khỏi một chút vết thương, quay qua quay lại, không biết bị va chạm ở đâu mà bị thương lại rồi.

Lần này, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp kéo nàng đến bên sơn cốc bên cạnh của bên cạnh.

Sau khi nhét nàng vào bên trong một bụi cỏ, lúc này Lục Tiêu Nhiên mới phủi tay, di chuyển trở lại hang động, bắt đầu tiếp tục tu luyện.

. . .

Một tuần sau, Lục Tiêu Nhiên lại lần nữa từ trong tư tưởng tỉnh lại, tu vi của hắn đã được đột phá.

Là Kham Ly cảnh tam trọng!

Vốn là tu vi của hắn đã đạt hơn 90% của Kham Ly cảnh nhất trọng, gần như đồng hạng với Kham Ly cảnh nhị trọng, trong một tuần này, tu vi tăng nhanh rất nhiều, lập tức đưa hắn lên Kham Ly cảnh tam trọng.

Lục Tiêu Nhiên giương khóe miệng cười nhẹ.

“Chắc là ba người Ly Ca cũng có đột phá, giúp ta tăng thêm không ít tu vi, nên ta lập tức liền đột phá đến Kham Ly cảnh tam trọng.”

Rất tốt, cảm giác ngồi không hưởng lợi thật tốt.Châm chích không ngừng, cảm giác muốn chơi gái.

Nhưng!

Lục Tiêu Nhiên còn chưa kịp vui vẻ, thì thần thức bao phủ bên ngoài quét một cái, lại lần nữa làm mặt hắn tối sầm lại.

Một giây sau, hắn liền xuất hiện ở bên ngoài hang động.

Thì ra, chính là Tần Tử Mặc lại một lần nữa xuất hiện ở cửa hang của hắn, mặc dù vẫn còn trong hôn mê, thế nhưng công pháp trong cơ thể nàng tự di chuyển, lại chữa trị rất nhiều vết thương.

“Chẳng lẽ trong sơn cốc này, thật sự có quỷ sao? Nhưng mà không đúng, cho dù có quỷ, thì đối mặt với tu vi Kham Ly cảnh của ta, chỉ có thể bị dọa chạy thôi?”

Lục Tiêu Nhiên cau mày, nhưng lại nghĩ không ra tại sao lại như vậy.

Nhưng mà, chuyện quỷ dị như vậy, lại liên tiếp xảy ra nhiều lần, nếu hắn lại làm như không thấy, vậy thì có thể đâm vào khối đậu hũ tìm chết cho rồi.

Hắn nhìn qua bóng dáng yên tĩnh nằm trên mặt đất, trong lòng có phần hiểu được đầu đuôi sự việc như thế nào.

Sau đó, Lục Tiêu Nhiên dùng một tay nắm lấy mắt cá chân của nàng, kéo nàng đến dưới sườn núi.

Lần này, hắn không kéo nàng đến nơi xa, chỉ kéo nàng đến chân sườn núi bên dưới hang động, rồi đào một cái hố, sau đó ném nàng vào trong, vùi đất vào và dùng chân giẫm cho đất bằng phẳng lại, tiếp đó để một tảng đá lớn lên trên.

Việc này hoàn toàn không hại chết nàng, tính mạng của võ giả không có yếu ớt như vậy.

Chờ vết thương của nàng khôi phục một chút và tỉnh táo lại, nàng đương nhiên có thể phá đất xông lên.

Nguyên nhân mà Lục Tiêu Nhiên không gϊếŧ nàng, là bởi vì nàng không có động đến bản thân hắn.

Hắn đúng thật là một người sát phạt quyết đoán, giống như Bạch Cốt Ma tông khi trước, hắn hoàn toàn không tiếc sử dụng Đế giai đại trận, tiêu diệt toàn bộ tông môn của đối phương trong vòng một đêm!

Nhưng mà, đó là do Bạch Cốt Ma tông xúc phạm hắn trước, lại còn biết bí mật của Chỉ Thủy Phong.

Thậm chí còn muốn ra tay với Thiên Ma tông.

Đối với một người bình thường không có gì, lại không biết bí mật của mình, thì Lục Tiêu Nhiên không đến nổi phải gϊếŧ người diệt khẩu, hắn không phải Đại Ma Đầu khát máu, hắn có ranh giới cuối cùng của bản thân.

Làm xong tất cả những việc này, Lục Tiêu Nhiên lại tiện tay phóng ra một trận pháp.

Không phải trận pháp phong ấn, mà chỉ là trận pháp nhận biết.

Nếu có người nào động vào nàng, bản thân hắn đương nhiên sẽ biết rõ.

Hết chương 70.