Chương 69: Lúc trước có một con mèo

Tần Tử Mặc: “???”

Cả người của nàng ngu ra tại chỗ.

Người này có phải là người của chính đạo không vậy? Tại sao không có trách nhiệm và lòng dũng cảm vậy? Đã là một người đàn ông trưởng thành, vậy mà còn giả vờ rằng tai của mình có vấn đề, không ra tay cứu mình.

Tuy nhiên, ngay trong khoảng khắc mà nàng ngây người ra kia, nàng cũng đã cho mấy tên tu sĩ Ma Môn kia một cơ hội.

“Đuổi kịp ngươi rồi!”

Một giọng nói u ám vang lên từ phía sau, đồng tử của Tần Tử Mặc co rút lại.

“Không ổn.”

Trong giây tiếp theo, nàng bị một lực rất lớn hung hắn đánh vào lưng.

“Phụt!”

Tần Tử Mặc phun ra một ngụm máu một cách kịch liệt, linh lực trong cơ thể lập tức trở nên hỗn loạn, cơ thể cũng giống như một con chim bị gãy cánh, con diều bị đứt dây, lảo đảo sau đó rơi xuống phía dưới.

“Nàng ta đã không còn được nữa rồi, thừa thắng xông lên, gϊếŧ!”

Nhìn thấy mấy tên thuộc Ma Môn lập tức sẽ xông tới chỗ mình, Tần Tử Mặc cắn răng, từ trong tay áo của mình lấy ra một cái ngọc giản.

“Sư phụ, ta không thể báo hiếu cho ngươi, xin hãy tha thứ cho đồ nhi.”

Khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt của nàng đột nhiên trở nên ác liệt và kiên định.

Sau đó, nàng trực tiếp bóp nát ngọc giản trong tay mình.

Ngọc giản vỡ tan, từ trong đó phóng ra vài tia sáng chói lọi tràng ngập sát ý.

Cảm nhận được sát khí ẩn chứa trong ánh sáng kia, con ngươi của đám người thuộc Ma Môn kia đột nhiên co rút lại.

“Không ổn, mau tránh ra! Nàng có bí bảo mật trong tay.”

Mọi người đều muốn chạy thoát, nhưng khoảng cách lại quá gần cho nên không thể tránh được!

Chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị ánh sáng kia nuốt chửng.

Ầm!

Lục Tiêu Nhiên vừa mới đến chỗ kế tiếp, phía trước liền truyền đến một tiếng nổ vang mạnh.

Làm chấn động cả rừng núi, vì sự chấn động này mà bốn phía nổi gió lớn, cỏ cây nghiêng ngã ra ngoài.

Nhìn gió lớn đập vào mặt, Lục Tiêu Nhiên nhún vai.

“May mà ta chạy nhanh.”

Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân là không thể nào, đó là tình tiết cho nhân vật chính chơi mà thôi, làm không cẩn thận, sẽ lại thêm một người lấy thân báo đáp, gia tăng thành viên cho hậu cung nữa.

Như hắn ấy à, cho dù được coi như là anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng về sau người ta cũng thuộc về nhân vật chính, nếu vận khí hắn tốt, người ta còn có thể tặng cho hắn một câu.

“Lục ca ca, ngươi là người tốt.”

Hoặc là…

“Lục ca ca, thật ra ta luôn xem ngươi là ca ca ruột.”

Đầu óc ta vô nước mới đi cứu.

“Ưm, tiếp theo, ta nên tìm một cái hang động trước.”

Thần thức của Lục Tiêu Nhiên vừa quét, liền dễ dàng tìm được một cái hang động, bên trong có hai con gấu đen lớn, đang làm chuyện ấy.

“Vậy ta chọn cái hang này.”

Chớp mắt hắn liền chạy đến phía trên hang động, vỗ tay phát ra tiếng, trên tay tụ lại một đám lửa.

Điều khiển nguyên tố, là ký hiệu của Kham Ly cảnh.

Sau đó, hắn ném quả cầu lửa vào trong hang động.

Rầm!

Chớp mắt trong hang động phát ra một tiếng kêu lớn, ánh sáng đỏ chiếu khắp hang động.

Theo sát sau đó, là hai tiếng vừa phẫn nộ vừa sợ hãi gào thét lên.

Trong lúc hang đang chấn động, thì có hai cái bóng đen lớn lao ra cửa hang với tốc độ cao.

Lục Tiêu Nhiên thì nhân cơ hội này nhảy vào hang động.

“Cho ta ở nhờ một tháng.”

Sau đó, hắn thuận tay liền tung ra một trận pháp tại cửa hang, cho dù hai con gấu đen gào thét như thế nào cũng không cách nào phá vỡ trận pháp được.

Hai con gấu đen làm ầm ĩ suốt hai giờ, cuối cùng mới không cam lòng mà rời đi.

Lục Tiêu Nhiên thì lại bố trí nhiều trận pháp phòng ngừa, hoàn toàn ngăn cách động trong với động ngoài, lại bố trí thêm một trận pháp Tụ Linh mạnh mẽ, lúc này mới bắt đầu tiến hành tu luyện.

Ba ngày sau...

Lục Tiêu Nhiên cuối cùng cũng hoàn toàn hiểu rõ ý cảnh đại viên mãn của Chiến Thần Quyết.

“Phù!”

Hắn thở ra một hơi, ánh mắt càng thêm sáng ngời, trong mắt rõ ràng ẩn chứa dòng điện sấm chớp, tràn ngập uy nghi và đặc biệt mê người.

“Ta đã hoàn toàn hiểu rõ Chiến Thần Quyết, nếu như vậy, hiện tại ta có thể tự mình cùng lúc tu luyện ba loại công pháp Đế giai cực phẩm rồi. Một cái là Thanh Đế Trường Sinh Quyết, một cái là Thái Hư Hỗn Độn bộ, còn một cái vừa mới học được là Chiến Thần Quyết. Việc cùng lúc tu luyện ba loại công pháp, thì không biết, tốc độ tu vi của ta có tăng nhanh không.”

Lục Tiêu Nhiên đang có tâm trạng rất tốt, đang tính chuẩn bị uống một chút đan dược, rồi tiến vào trạng thái nhập định nhằm tăng cao tu vi, thì thần thức tự động quét một cái, thấy ngay cửa hang có người.

“Đây là...?”

Hắn dùng thần thức quét qua, vẫn hơi ngây ra một chút.

Người kia không phải là người lạ, mà chính là nữ tu hắn đã gặp vào đêm mấy hôm trước, Tần Tử Mặc.

“Tại sao nàng lại ở chỗ này?”

Lúc này Tần Tử Mặc rõ ràng là bị trọng thương, không nói đến quần áo tả tơi, trên người còn có rất nhiều vết thương, thậm chí nàng còn hôn mê không tỉnh.

Lục Tiêu Nhiên hơi xoắn xuýt.

Nếu cứ như vậy bỏ mặc đối phương tại cửa hang, lỡ như truy binh đến, rồi phát hiện ra nàng, vậy thì phiền phức hơn rồi.

Suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên Lục Tiêu Nhiên cho bản thân một cái tát.

“Vậy mà cũng phải suy nghĩ sao? Lục Tiêu Nhiên à Lục Tiêu Nhiên, đã đến lúc như thế này, ngươi lại dám do dự.”

Suy nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên lập tức lao ra ngoài hang động, hai tay nắm lấy hai chân của Tần Tử Mặc, giống như là lôi kéo một con lợn chết, kéo nàng đến sơn cốc bên cạnh.

“Phù, như vậy không được, chỉ cần kéo nàng đến vị trí cách xa hang động, thì coi như truy binh có đuổi tới đi nữa, cũng không thể nào phát hiện được hang động của ta.”

Hết chương 69.