“Ta khinh! Cứ coi như các ngươi xuống tay với Thiên Ma tông và Thiên Kiếm môn cũng không có khả năng ngăn cản tên ma đầu kia bị phong ấn. Cả Đại Chu này trừ bỏ hai tông môn bọn ta vẫn còn hàng trăm hàng ngàn tông môn khác.”
Hắn không nói lời này thì thôi, vừa nói xong đối phương lại ngửa mặt lên trời cười to, ngày càng ngang ngược.
“Ha ha ha ha… Lão tử nói thật cho ngươi biết, bây giờ không chỉ riêng bọn ta ra tay, đối phó cũng không riêng gì hai tông môn các ngươi. Lúc này ba môn phái lớn của Ma Môn Thánh Tông ta đồng thời ra tay, chính đạo các ngươi có hai ba phần tới được Huyền Vũ Chân tông đã là không tệ.”
Mọi người nghe vậy đều thay đổi sắc mặt.
Nếu lời hắn nói là đúng, vậy bên Huyền Vũ Chân tông đã gặp nguy hiểm.
“Được rồi, Thiên Tàm Huyết độc cũng phát huy vừa đủ, tu vi của các ngươi đều bị ép xuống không ít, vậy bọn ta sẽ đưa các ngươi lên đường. Ra tay.”
Một tiếng ra lệnh, tay sai Vạn Độc môn đồng thời bao vây tấn công.
Sắc mặt đám người Thiên Ma tông chủ nặng nề vô cùng, nhưng bọn họ vẫn hiểu được đạo lý muốn bắt giặt thì bắt vua trước, nhắm thẳng về phía chưởng quầy.
Môn chủ Thiên Kiếm môn giờ phút này cũng buông bỏ ân oán đôi bên, cùng hắn vây công đối phương.
Suy cho cùng hai người đều trúng Thiên Tàm Huyết độc, thực lực bị tiêu hao trong thời gian ngắn, nếu không liên thủ thì khả năng cao sẽ ngã xuống ở đây.
Chiến đấu giữa các Phá Vọng cảnh điên cuồng tới mức nào?
Trong nháy mắt hai bên đối đầu, toàn bộ quán rượu lập tức bị sóng xung kích phá tan nứt toạc ra.
Rồi sau đó, cao thủ hai bên phóng người lên, chiến đấu giữa không trung, đánh nhau như nước sôi lửa bỏng, không phân biệt nổi ai với ai.
Mấy tên thủ hạ yếu kém bị té xỉu lại không được may mắn lắm, lập tức bị người ta thọc xuyên tim ngay tại chỗ.
Lúc này, bên trên khách điếm “hoang tàn” chỉ còn lại Lục Tiêu Nhiên cùng ba vị trưởng lão Linh cảnh của Thiên Kiếm môn.
Về chuyện này, Thiên Ma tông thật ra rất đáng thương, bởi vì cao thủ Thiên Ma tông chỉ có tông chủ, đại trưởng lão lẫn Vương trưởng lão, Thiết trưởng lão tinh thông trận pháp, còn lại đều là mấy đệ tử dưới Linh cảnh.
Đệ tử yếu kém của Thiên Kiếm môn tương đối ít, cho nên hy sinh cũng ít.
Ba người kia điên cuồng vận chuyển linh khí trong cơ thể, vừa giải trừ độc tố, vừa hô lên với Lục Tiêu Nhiên:
“Bằng hữu Thiên Ma tông, hiện tại mọi người bị Ma Môn phục kích, nguy hiểm vô vàn, chúng ta nên bỏ qua hiềm khích trước đây, cùng nhau ra tay, trước tiên chống lại mấy tên tà tu Ma Môn này có được không?”
Gọi xong nhưng không thấy Lục Tiêu Nhiên trả lời.
Mọi người không khỏi đơ ra, vừa nãy bọn họ còn nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên đứng dây, sao không nói gì?
Chẳng lẽ đã bị người ta chém chết?
Xuất phát từ tò mò, ba người quay đầu lại nhìn lướt qua, nháy mắt hóa đá tại chỗ.
Thì ra Lục Tiêu Nhiên đã sớm biến thành một luồng ánh sáng, nhanh chân bay mất.
Nhìn khoảng cách này đoán chừng Lục Tiêu Nhiên đã chạy từ lúc bọn họ còn chưa bắt đầu nói chuyện.
“Cái người này! Còn nói Thiên Kiếm môn ta đây là hạng người không biết nhục, ta thấy Thiên Ma tông các ngươi mới là hạng nhất không biết nhục.”
…
Lục Tiêu Nhiên đã chạy ra rất xa trợn trắng mắt.
“Ngu ngốc, bản thân các ngươi không chạy, trái lại còn trách ta. Chỉ số thông minh của mình không đủ dùng thì đừng có bước chân vào giang hồ được không? Mẹ các ngươi kêu các ngươi về nhà ăn bữa cơm cuối cùng kìa.”
Thật ra với thực lực của Lục Tiêu Nhiên, chắc chắn không cần phải chạy.
Nhưng mà, hắn bên ngoài tuyên truyền tu vi bản thân chỉ có linh cảnh, nếu tu vi thật bị vạch trần trước mặt mọi người nhất định phiền phức lớn.
Trước đây hắn chỉ để lộ năm phần năng lực điêu khắc trận pháp đã bị tông chủ xách lại đây, đi tham gia đại hội trận pháp ở Huyền Vũ Chân tông, nếu lại bày ra thực lực của mình, trời biết còn phiền phức tới cỡ nào?
Cho nên khẳng định phải chạy.
Hơn nữa, để tu vi của mình trông hợp lý, Lục Tiêu Nhiên đến cả Thái Hư Hỗn Độn bộ cũng không dùng, chỉ dùng thân pháp linh cảnh bình thường mà tiến hành chạy trốn.
Còn về tông chủ, hắn cũng không quá lo lắng.
Bản thân tông chủ là tu vi phá vọng cảnh, kể cả khi bị độc dược áp chế cũng có thể phát huy tu vi tới tạo hóa cảnh thập trọng.
Huống chi nơi đó còn có Thiên Kiếm môn chủ, Thiên Ma tông đại trưởng lão, Vương trưởng lão, Thiết trưởng lão cùng với các tông môn trưởng lão khác, vấn đề không lớn.
Chỉ cần bản thân trốn xa một chút rồi lại sử dụng Thái Hư Hỗn Độn bộ, nháy mắt di chuyển đến chỗ an toàn, tất cả vấn đề sẽ được giải quyết hết.
Hoàn hảo.
Nhưng mà, ngay phía sau Lục Tiêu Nhiên đột nhiên có một luồng khí mãnh liệt lao tới.
Luồng khí mãnh liệt này năng lượng mạnh mẽ, tốc độ cực kỳ mau, sức lực siêu lớn! Cho dù là cao thủ tiên cảnh gặp phải một chiêu này, bị bất ngờ không kịp đề phòng cũng phải té nhào.
Thấy năm người sát khí kịch liệt ập tới, giây tiếp theo, sát chiêu chuẩn bị được xuất ra, Lục Tiêu Nhiên đột nhiên duỗi tay phải ra.
“Tạm dừng một chút.”
Năm người khẽ giật mình, dừng lại trước mặt Lục Tiêu Nhiên.
Không phải là do bị uy hϊếp bởi khí thế của Lục Tiêu Nhiên, chẳng qua là ở khoảng cách gần như vậy, Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn không thể trốn thoát.
Hết chương 67.