Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 59: Chỉ Thủy Phong toàn là quái vật

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ôi trời, đây không phải là sương mù, đây là linh khí! Bởi vì linh khí tích tụ quá nhiều, thế nên mới hình thành sương mù. Đây chắc là trận pháp mà lão Lục bố trí rồi? Vì tu luyện, hắn cũng thật liều.”

Lý Đạo Nhiên chắp hai tay sau lưng, đi xuống phía dưới núi, vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng:

“Không biết Lão Lục đã nỗ lực tu luyện cả ngày như vậy, là vì điều gì? Chúng ta đều là những người bình thường, biết một ít là được rồi. Chẳng có thiên phú, cho dù ngươi có nỗ lực tu luyện thế nào, cũng chẳng đạt được đến cảnh giới kia.”

Lời vừa nói xong, hắn đã nhìn thấy trong làn sương mờ trắng, có một bóng hình ẩn khuất đang cầm một ngọn thương đứng hiên ngang.

“Hả? Cái bóng người kia, trông có vẻ quen mắt quá, đó không phải là đại đồ đệ của lão Lục, Vân Ly Ca sao?

“Chậc chậc, đã muộn như vậy rồi mà hắn vẫn còn tu luyện ở bên ngoài, quả là rất nghiêm túc. Đồ đệ của Lão Lục cũng giống hắn như đúc.”

Lý Đạo Nhiên khẽ thở dài rồi nhận xét:

“Đứa trẻ Vân Ly Ca này, hình như từng bị đánh đến nỗi kinh mạch đứt đoạn. Cho dù lão Lục đã chữa trị kinh mạch giúp hắn, hắn cũng không thể có được nhiều thành tựu hơn nữa rồi. Tu vi hiện tại của hắn, có thể đột phá được Đoán Thể cảnh nhị trọng, tam trọng đã là giỏi lắm rồi.”

Đúng lúc đang nói, Vân Ly Ca bỗng mở mắt, hai luồng tia điện toé ra, bắn thẳng vào một gốc cây lớn cách đó không xa.

Theo sát phía sau, thương cũng phóng ra như rồng.

“Hự——!”

Vân Ly Ca hét lên một tiếng lớn, múa ngọn thương dài trong tay, một luồng ánh sáng như những vệt sao băng sắc nhọn quét xuống, chỉ trong nháy mắt, đã bổ ra một khe hở lớn rộng hơn hai trăm thước trên mặt đất.

“Ôi trời!”

Lý Đạo Nhiên mở lớn mắt, cằm cũng suýt nữa rơi ra vì kinh ngạc.

Một chiêu này của Vân Ly Ca, lại có uy lực mạnh hơn cả hắn.

Có phải nhìn lầm rồi không?

Vân Ly Ca không phải là một tên phế vật kinh mạch bị đứt đoạn sao? Làm sao lại có thể có được thủ đoạn và thực lực mạnh mẽ đến như vậy?

Hắn đến Thiên Ma Tông mới có mấy tháng? Cho dù tu luyện, cũng không thể tu luyện nhanh đến nỗi vậy chứ?

Không hợp lí, thật là không hợp lí.

Đồng tử của Lý Đạo Nhiên đột nhiên co rụt lại.

Không lẽ Vân Ly Ca là một tên gián điệp? Hắn nhận chỉ thị của người khác lẻn vào trong Thiên Ma Tông để làm mật thám?

“Không được, phải mau chóng trở về báo cho Lão Lục mới được.”

Hắn vội vã chạy một mạch trở về, nhưng còn chưa đi được bao xa, đã thấy một bóng người tuyệt mỹ đứng cách đó vài trăm thước.

“Người đó là Cơ Vô Hà? Chẳng lẽ trời đã tối muộn như vậy mà nàng vẫn còn tu luyện ở đây.”

Bởi vì tò mò, Lý Đạo Nhiên âm thầm tiến lại gần, nhìn vào chằm chằm.

Mới bắt đầu xem, Cơ Vô Hà mới quát nhẹ một tiếng, sau lưng đã hiện lên hư ảnh một con phượng hoàng cao đến mười thước.

Theo động tác múa cánh của phượng hoàng, tất cả linh khí đã hoá thành sương mù phía trước đều bị khuấy động lên, giống như một cơn gió mạnh.

“Trời ơi!”

Lý Đạo Nhiên lại bị doạ đến run rẩy, một Vân Ly Ca đã có tu vi đã kinh khủng rồi, lại mọc ra một Cơ Vô Hà, còn kinh khủng hơn hắn?

“Chạy!”

Không dám có chút bất cẩn, hắn lập tức chạy ngay đến phòng của Lục Tiêu Nhiên.

Đúng vào lúc này, có một tiếng nổ lớn phát ra, căn nhà nhỏ cách đó không xa bỗng nhiên bị một luồng sáng vàng phá hủy. Ngay sau đó, Lý Đạo Nhiên nhìn thấy một người khổng lồ ánh vàng từ từ bước ra từ trong ngôi nhà đó.

Khí tức trên người này lại còn vượt qua hắn cả một cảnh giới lớn, đã đạt đến Sơn Hải cảnh!

“Ôi trời ơi!”

Gặp phải những đả kích kinh khủng liên tiếp khiến Lý Đạo Nhiên hoàn toàn sụp đổ, đi lại loạng choạng, sợ đến mức ngất đi.

...

Không biết đã qua một lúc hay đã qua rất lâu, Lý Đạo Nhiên nghe thấy bên tai mình có tiếng nói, mới mơ màng, tỉnh dậy từ trong giấc ngủ sau.

“Lý sư thúc không sao chứ?”

“Hắn sẽ không chết chứ?”

“Sẽ không có chuyện gì đâu, dù sao Lý sư thúc cũng không phải người phàm.”

Khi Lý Đạo Nhiên từ từ mở mắt ra, ngay trước mắt hắn, không phải ai khác mà chính là ba người Vân Ly Ca.

Tám con mắt nhìn nhau, lúc bấy giờ bầu không khí bỗng trở nên yên ắng và tĩnh lặng.

Một lúc sau, Vân Ly Ca mới nở một nụ cười đầy thân thiện, tiến lên trước và nói:

“Lý sư thúc, ngươi không sao chứ?”

“Dừng lại, ngươi đừng đến gần ta. Ngươi đứng xa ta ra.”

Lý Đạo Nhiên tỏ thế phòng ngự, làm cho Vân Ly Ca bỗng cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

Hắn sờ mũi, rồi lại lập tức nói:

“Lý sư thúc, ngươi làm sao vậy? Ta là Ly Ca đây mà.”

Lý Đạo Nhiên vẫn đầy cảnh giác.

Tin rằng ngươi mới là lạ.

“Ta muốn gặp Tiêu Nhiên, gọi Tiêu Nhiên đến đây gặp ta.”

“Nhưng sư tôn của chúng ta, vừa bế quan rồi.”

“Ta không quan tâm. Ngoài Tiêu Nhiên ra, mấy người các ngươi cũng đừng lại đây. Nếu mọi người đánh nhau, lúc đấy đừng trách ta không nể tình.”

Ba sư huynh muội bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, không biết Lý Đạo Nhiên lại đang giở trò gì.

Trong lúc bọn họ đang giằng co, có tiếng của Lục Tiêu Nhiên đột nhiên truyền tới từ phía sau.

“Mấy người các ngươi đều lui xuống hết đi.”

“Sư tôn.”

Ba người quay đầu lại hành một lễ, còn Lý Đạo Nhiên cứ như vừa vớ được một ngọn cỏ cứu mạng, lập tức bỏ qua ba người bọn họ, lao tới phía sau Lục Tiêu Nhiên, sống chết nắm lấy tay của Lục Tiêu Nhiên, nghiêm túc nói:

“Lão Lục, ta nói cho ngươi nghe, Chỉ Thủy Phong này của ngươi, nuôi ba tên gian tế rồi!”

Hết chương 59.
« Chương TrướcChương Tiếp »