Chương 57: Sư tôn giảng bài rồi

Lúc này Lý Đạo nhiên mới nhớ tới chính sự, bèn cười hề hề đầy thần bí.

“Lão Lục, ngươi biết ta chỉnh Hoàng Ngưu bằng cách nào không?”

“Không biết.”

“Ngươi đoán xem.”

“Lười đoán.”

“...”

“Thôi được rồi, ngươi thật không thú vị mà, ta trực tiếp nói hết cho ngươi. Ta mang hắn đi Hợp Hoan Tông.”

“Sau đó thì sao?”

“Gọi dịch vụ 998.”

“Chính là Trương Đại Tráng, nữ trưởng lão Hợp Hoan Tông cưỡng chế trồng hai dấu hôn trên cổ ngươi đó à?”

“Đúng đúng đúng, chính là người đó! Ta nói với ngươi, sau khi ta dẫn hắn đi vào, ta liền trực tiếp chọn Trương Đại Tráng, dẫn hắn vào đó xong, ta xoay người chạy ngay, he he he… Ta đoán chắc bây giờ Hoàng Ngưu đã bị lăn qua lăn lại tới mức không thở ra hơi rồi.”

“Ngươi thật tức cười.”

Lục Tiêu Nhiên cạn lời, Lý Đạo Nhiên lại vui như mở cờ trong bụng, phảng phất hãnh diện lắm vậy.

“Đó là do hắn đáng đời, ai bảo hắn dám ức hϊếp ta làm gì. Nếu không phải tông chủ đều đặc xá sớm cho ta, e là ta đã bị hắn chơi chết rồi.”

“Vậy cũng là do ngươi hại hắn đi coi mắt thất bại.”

“Mặc kệ, dù sao ta làm thì cũng làm rồi.”

Nhưng khi Lý Đạo Nhiên cười tươi như hoa thì một giọng nói thô kệch đột nhiên truyền vào.

“Lục trưởng lão, ngươi có nhà không?”

Nghe thấy giọng nói này, mặt Lý Đạo Nhiên vốn đang vui vẻ lập tức thay đổi.

“Giọng này là Hoàng Ngưu đây mà. Má nó, sao hắn ta về nhanh thế? Lão Lục, chết dở thật, mau tìm cho ta một chỗ trốn đi. Giờ Hoàng Ngưu đang bực bội, nếu để hắn thấy ta, phỏng chừng hắn trực tiếp tới chém ta luôn mất.”

Nhưng hắn vừa mới đứng dậy, thân hình ục ịch của trưởng lão Hoàng Ngưu đã vọt vào.

“Ha ha ha ha… Lục trưởng lão, ta tùy tiện tới thăm mà không báo trước, ngươi sẽ không tức giận đi? Ô, Đạo Nhiên, ngươi cũng ở đây à!”

Cả người Lý Đạo Nhiên run run, suýt nữa thì sợ đến tè ra quần.

“Như vậy đi, Hoàng tiền bối, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động tay động chân, cái thân thể bé nhỏ này của ta, làm sao chịu được sự giày vò của ngươi”

Hoàng Ngưu cau mày:

“Ngươi nói vậy là có ý gì? Sao ta có thể ra tay với ngươi được chứ? Ta cảm ơn ngươi còn không kịp nữa là.”

Lý Đạo Nhiên: “?”

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của hắn, Hoàng Ngưu trưởng lão cười cười rồi nói:

“Nhờ có ngươi, ta và Đại Tráng mới có thể đến bên nhau, ta còn đang chuẩn bị cảm ơn ngươi tử tế đây”

Gương mặt của Lý Đạo Nhiên không khỏi run lên.

“Hả? Hoàng tiền bối, ngươi và nữ nhân già vừa xấu vừa tính đàn ông đó sẽ không ở bên nhau đấy chứ?”

Vẻ mặt Hoàng Ngưu lạnh lùng.

“Cái gì mà nữ nhân già? Đó là tâm can bảo bối yêu dấu của ta! Niệm tình lần này ngươi tác thành cho nhân duyên của chúng ta, nên ta không tính toán với ngươi. Sau này đừng tùy tiện nói bừa.”

Lý Đạo Nhiên hoàn toàn sửng sốt.

Hắn vốn chỉ muốn trêu đùa Hoàng Ngưu, nhưng kết quả không ngờ, lại trời xui đất khiến, khiến cho Hoàng Ngưu và Trương Đại Tráng nhìn trúng nhau.

Hắn còn bỏ ra chín trăm chín mươi tám viên linh thạch cấp thấp, để mở cho Hoàng Ngưu một căn phòng, bây giờ bỗng nhiên cảm thấy tiếc đứt cả ruột.

Lục Tiêu Nhiên đứng bên cạnh chắp tay chúc mừng:

“Thật không ngờ, Hoàng trưởng lão lại có mối nhân duyên thế này, tại đây, vãn bối xin chúc mừng Hoàng trưởng lão trước.”

Hoàng Ngưu vẫy tay, miệng cười sung sướиɠ, sau đó đưa cho hai người hai tấm thiệp mời.

“ Đa tạ, đa tạ. Hôm nay ta đến đây, là muốn thông báo cho các ngươi biết, hôm nay chúng ta chuẩn bị thành hôn, hi vọng các ngươi lát nữa sẽ tới, đến Luyện Khí Phong của ta uống rượu mừng.” “

“Nhất định rồi.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, Lý Đạo Nhiên nhìn những đường hoa văn trên thϊếp mời, không khỏi ngạc nhiên mà kêu lên.

“Trời ơi, đây là Ô Kim mà? Hoàng trưởng lão, Ô Kim không hề rẻ chút nào, vậy mà ngươi lại dùng vật liệu quý giá như vậy để in lên thϊếp cưới, đây không phải là quá xa xỉ rồi sao?

Hoàng trưởng lão mỉm cười.

“Nói đến đây, ta vẫn còn phải cảm ơn ngươi vì đã tìm cho ta một người vợ tốt. Lâu nay, Đại Tráng đã ở Hợp Hoan tông suốt một trăm, hai trăm năm, xoa bóp cho người ta, kiếm được không ít tiền, cũng phải khoảng chừng một, hai vạn linh thạch thượng phẩm, đều đem làm của hồi môn.”

Lý Đạo Nhiên lại thất thần lần nữa, mặt xám xịt lại.

“Hoàng tiền bối thật là trí tuệ hơn người, trưởng lão Hợp Hoan tông như Trương trưởng lão đây mà ngươi cũng có thể theo đuổi được.”

Hoàng Ngưu đắc ý đầy mặt.

“Chuyện, Hoàng Ngưu ta đây đi thu thập hàng tồn kho suốt bảy mươi năm, đâu chỉ là hư danh, ta đã chinh phục được vợ ta ngay tại chỗ đấy. Được rồi, ta còn phải về chuẩn bị cho hôn lễ, không nhiều lời với các ngươi nữa.”

Đến khi Hoàng Ngưu vừa quay người ra đi, Lý Đạo Nhiên cũng lập tức quay người gục xuống bàn, gào lên khóc thét.

“ Hu hu hu... Bắt nạt người quá rồi. Đừng bắt nạt người như vậy chứ.”

Lục Tiêu Nhiên khẽ thở dài.

“Điều ngươi phải làm lúc này không phải là than thở ở đây, mà là cầu trời phù hộ, Hoàng trưởng lão không biết được, Trương trưởng lão từng hút ra hai dấu hôn ở cổ của ngươi.”

...

Giữa trưa, trong toàn bộ Thiên Ma tông, phần lớn người đều được mời đi đến Luyện Khí Phong để uống rượu mừng của Hoàng trưởng lão.

Không biết có phải do nhân mạch của Trương trưởng lão mạnh mẽ quá hay không, còn có không ít những tu sĩ tu vi không thấp ngoài Thiên Ma Tông tiền mừng đến ăn tiệc, ngồi hết cả sáu bàn lớn. Tiền mừng cộng lại còn nhiều hơn cả của người Thiên Ma Tông, xếp đầy cả hai chiếc bàn.

Uống hết ba lần rượu, Lục Tiêu Nhiên mới trở về Chỉ Thủy Phong.

Lý Đạo Nhiên uống say mèm cũng được Lục Tiêu Nhiên đưa về Chỉ Thủy Phong.

Sau đó, hắn mới lần lượt triệu tập đám người Vân Ly Ca, bắt đầu giảng giải từng loại công pháp cho mỗi người.

Tháng sau, hắn phải đi Huyền Võ Chân Tông rồi, bên Huyền Võ Chân Tông đó có nhiều cao thủ hơn, cong có cả cường giả Kham Ly cảnh trấn giữ.

Tu vi Phá Vọng cảnh bát trọng này của hắn còn có thể vững vàng ở Thiên Ma Tông, nhưng đến Huyền Võ Chân Tông thì cũng chẳng đáng xem.

Hết chương 57.