Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 48: Giàu Đến Vô Nhân Tính (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ầm!

Một tiếng nổ vang dội phát ra. Sóng năng lượng trực tiếp đánh nổ ngọn núi thành một cái hố to có đường kính vượt qua ngàn mét!

Trong làn sóng năng lượng dữ dội này, vô số cây cối hoa cỏ đều hóa thành than cốc, sau đó bị năng lượng tràn ra đập vỡ tan tành, biến thành tro bụi.

Vụ nổ sinh ra ánh lửa càng thắp sáng mấy tòa núi lớn xung quanh.

Thế nhưng, khi ánh sáng rút đi. Đám người bất ngờ phát hiện, Phương Thiên Nguyên không tổn hao chút lông tóc nào. Mà trưởng lão Luyện Thần cảnh kia lại đang há miệng thở dốc ở vị trí cách xa hơn trăm mét.

Toàn bộ quần áo trên cánh tay hắn đã bị làm nổ, mạch máu trên cánh tay cũng vỡ tan bởi vì áp lực quá lớn, đang không ngừng chảy máu.

“Tại sao có thể như vậy?”

Người của Bạch Cốt Ma Tông đều quá sợ hãi!

“Vân trưởng lão, hắn có tu vi Luyện Thần cảnh nhị trọng, mà lại thua bởi đối phương! Đây là chuyện không có khả năng! Khí thế của đối phương rõ ràng không lớn đến như thế!”

Vân trưởng lão ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt trịnh trọng, nói:

“Có người đã bày trận pháp áp chế thực lực của ta. Tuy rằng tu vi của ta là Luyện Thần cảnh nhị trọng, nhưng bây giờ, ta chỉ có thể phát huy được thực lực của Sơn Hải cảnh nhị trọng.”

“Nhưng hơi thở của đối phương cũng là Sơn Hải cảnh nhị trọng mà!”

Ánh mắt Vân trưởng lão sâu xa, nhìn thẳng vào Phương Thiên Nguyên.

“Bởi vì công pháp của hắn không phải là công pháp bình thường, ít nhất cũng là công pháp Thánh giai! Dưới tình huống tu vi của mọi người ngang nhau, sức bật của hắn vượt xa ta gấp mấy lần !”

“Cái gì!”

Ngay lúc này, đồng tử của tất cả mọi người trong Bạch Cốt Ma Tông đều co lại, da đầu tê dại!

Đối phương lại có công pháp từ Thánh giai trở lên!

Phải biết rằng, trong toàn bộ Đại Chu, chỉ có vương thất trở lên mới có thể có được công pháp Thánh giai. Các tông môn khác hầu như đều không có công pháp Thánh Giai. Mạnh nhất cũng chỉ có Thiên giai thượng phẩm.

Công pháp mạnh nhất của Bạch Cốt Ma Tông chỉ có Thiên giai thượng phẩm.



Sau khi Vân trưởng lão dứt lời, một bóng người đang chắp tay sau lưng, lặng lẽ đi tới.

“Sợ rằng, bọn họ không chỉ có một môn công pháp Thánh giai.”

Nhìn thấy người này đi tới, mọi người lập tức quỳ lạy.

“Tham kiến tông chủ.”

“Bình thân.”

Tất cả mọi người đứng dậy. Một vị lão trưởng nhanh chóng bước đến bên cạnh tông chủ.

“Tông chủ, lời vừa rồi của người có ý…?”

Bạch Cốt Tông chủMa Tông nhìn chằm chằm Vân Ly Ca và Cơ Vô Hà ở phía dưới.

“Nếu bản tông chủ không nhìn lầm thì công pháp của hai người bọn họ đều ở trên Thánh giai.”

“Cái gì!”

Đám người Bạch Cốt Ma Tông hoàn toàn sụp đổ.

Vốn dĩ bọn họ đã khϊếp sợ vô cùng khi nghe thấy Phương Thiên Nguyên có được công pháp trên Thánh giai.

Kết quả bây giờ tông chủ còn nói Vân Ly Ca và Cơ Vô Hà cũng đều có công pháp trên Thánh giai.

Điều này quả thực làm bọn họ mở rộng tầm mắt.

Từ khi nào mà công pháp trên Thánh giai lại thành rau cải trắng bán sỉ, chỗ nào cũng gặp được?

Không để ý đến sự khϊếp sợ của mọi người, Bạch Cốt Tông chủ nói tiếp:

“Tuy nhiên, nếu chỉ dựa vào công pháp thì bọn họ còn lâu mới có thể làm càn ở Bạch Cốt Ma Tông ta được. Binh khí trong tay ba người họ cũng đều là binh khí Thiên giai thượng phẩm.”

“Hút!”

Mọi người đồng loạt hít vào một hơi, đôi mắt nhìn chằm chằm binh khí trong tay ba người!



Đó lại là binh khí Thiên giai thượng phẩm!

Có được công pháp trên Thánh giai đã đủ biếи ŧɦái, thế mà mỗi người còn mang trên mình một binh khí Thiên giai nữa.

Đây là muốn nghịch thiên à?

Nếu không phải kiêng kị thực lực của ba người thì lúc này có lẽ bọn họ đã hóa thành sói đói mất trí, điên cuồng nhào lên xé ba người thành mảnh nhỏ.

Bạch Cốt Tông chủ giậm chân mà xuống. Ánh trăng lạnh lẽo phủ trên đầu, chiếu rọi trong đôi mắt của hắn, soi rõ sự tham lam trong đôi mắt ấy.

“Nếu ta đoán không sai thì các ngươi chắc hẳn đến từ Chỉ Thủy Phong của Thiên Ma Tông, đúng không? Xem ra trưởng lão Lâm Hiên nói đúng. Thiên Ma Tông quả thật chiếm được kỳ ngộ, nhưng có lẽ không phải cả Thiên Ma Tông mà chỉ có mình Chỉ Thủy Phong thôi!”

“Nếu các ngươi đã đến đây rồi thì đừng đi nữa, công pháp và cả binh khí của ba ngươi, tất cả ta đều muốn.”

Vân Ly Ca vung lên trường thương, núi đá trước mắt lập tức bị xẻ ra một khe rãnh dài cả trăm mét.

“Vậy ngươi phải có năng lực đó mới được.”

“Ha ha, Bạch Cốt Ma Tông ta quả thật bị xem thường rồi. Nếu đã như thế, vậy để cho ngươi mở mang tri thức. Đại trưởng lão.”

Hắn gọi nhẹ một tiếng, một ông lão râu tóc bạc trắng chậm rãi bay ra từ phía sau, cười tủm tỉm nhìn Vân Ly Ca.

“Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi có công pháp trên Thánh giai, lại bày ra trận pháp ở ngoài Bạch Cốt Ma Tông ta, áp chế tu vi của chúng ta là có thể làm càn ở Bạch Cốt Ma Tông ta.”

“Ba người các ngươi, nhiều lắm là hai Linh cảnh, một Sơn Hải cảnh, cho dù có công pháp mạnh mẽ chống đỡ, có thể nâng cao sức chiến đấu của các ngươi, nhưng nói cho cùng cũng không có khả năng làm các ngươi đi nghịch thiên!”

“Đoàn trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông ta, ba vị Phản Hư, tám vị Luyện Thần, không biết ba người các ngươi có chịu đựng được không?”

Khi hắn nói chuyện, lại có thêm mười người đồng thời bước ra khỏi hàng, cả nhóm kết hợp với đại trưởng lão bao vây ba người Vân Ly Ca.

Ba người Vân Ly Ca lập tức đứng lưng tựa lưng, đứng thành hình tam giác đối đầu với đoàn trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông.

Ba người cũng không phải kẻ ngốc, cho dù có trận pháp Thiên giai của sư tôn áp chế làm tu vi của mỗi người họ rơi xuống một đại cảnh giới, nhưng vẫn có thể tính thành ba vị Luyện Thần, tám vị Sơn Hải!

Hơn nữa, đối phương có tu vi càng mạnh thì hiệu quả của trận pháp sẽ càng yếu.

Tu vi của đại trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông , thêm hai vị cường giả Phản Hư cảnh không bị hạ xuống nhiều.
« Chương TrướcChương Tiếp »