Chương 2: Sư Tôn Này Có Vấn Đề

Nhưng ngay sau đó, hệ thống cung cấp cho hắn một phần tư liệu, giúp hắn hiểu được thân phận của đối phương.

Vân Ly Ca.

Vốn là con cháu Vân gia ở Giang Đô, thiên tư thông tuệ, tư chất huyết mạch lại càng phi phàm. Tuổi còn trẻ đã bước chân vào cảnh giới Tông Sư tiểu thừa.

Đồng thời, hắn có hôn ước với con gái thành chủ Giang Đô, Giang Lạc Vũ, có thể nói là một phú nhị đại tiêu chuẩn, tuổi trẻ tài cao, có xe có phòng còn có gái.

Theo lý thuyết, cuộc đời của hắn vốn nên thuận buồm xuôi gió.

Kết quả, hắn bị một kẻ vô danh tiểu tốt thích Giang Lạc Vũ đánh bại, thậm chí còn bị cắt đứt kinh mạch toàn thân.

Vân gia đương nhiên sẽ không chịu để yên, đóng gói cả nhà đưa tới cửa, kết quả, bị diệt cả đoàn. Vân Ly Ca cũng bị trục xuất ra khỏi Giang Đô, vĩnh viễn không được phép bước vào Giang Đô nữa!

“Không phải người này chọc tới khí vận chi tử đấy chứ?”

Khóe miệng Lục Tiêu Nhiên hơi giật, không hiểu sao hắn lại có cảm giác không tốt lắm.

“Hệ thống, hắn là nhân vật phản diện sao? Ta thu nhận hắn, sau này chẳng khác nào phải trở thành kẻ địch của khí vận chi tử kia sao?”

“Đây gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, chủ nhân không cần sợ hãi. Mặc dù nhân vật phản diện hơi kém may mắn, nhưng tư chất tuyệt đối không kém, nếu không sao có thể trở thành bàn đạp cho khí vận chi tử?”

“Ngươi nói rất có lý, ta muốn thưởng cho ngươi một cái tên. Sau này gọi ngươi là Vượng Tài đi.”

“Vượng Tài? Vừa nghe là thấy đại cát đại lợi, tiền đồ sáng lạn rồi. Đa tạ chủ nhân ban tên.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, hai tay chắp sau lưng, đi ra ngoài sơn môn.

Vượng Tài nói không phải không có lý, nhân vật phản diện có thể bị nhân vật chính giẫm đạp, thật sự không đơn giản.

Dù sao mình cũng chỉ cần dẫn theo hắn, hèn mọn trưởng thành, để hắn tu luyện cẩu thả ở Thiên Ma Tông, tăng lên tu vi của mình là được.

Không tu luyện tới trình độ cao nhất, không đi trêu chọc khí vận chi tử kia, cũng sẽ không có nguy hiểm gì.

Bên này, Vân Ly Ca có chút không cam lòng, cả đời này, hắn chưa bao giờ làm bất kỳ chuyện xấu nào, nhưng lại bị người ta đoạt vị hôn thê, còn bị diệt cả nhà, mối thù lớn như thế, làm sao có thể bỏ qua?



“Trưởng lão, mặc dù kinh mạch ta đã đứt đoạn, nhưng nghe nói Thiên Ma Tông có Tục Linh đan có thể nối liền kinh mạch, hiếm thấy trên đời. Thế nên, ta cố ý đến gia nhập Thiên Ma Tông, xin trưởng lão cho ta một cơ hội.”

Trưởng lão kia liếc hắn một cái, im lặng nói:

“Ngươi cũng biết đó là đan dược hiếm thấy trên đời, làm sao có thể tùy tiện cho một đệ tử mới dùng? Ngươi đi đi. Đừng lãng phí thời gian.”

“Trưởng lão, tư chất của ta không tệ, chỉ cần có thể chữa trị kinh mạch, tuyệt đối sẽ không khiến cho tông môn thất vọng.”

“Ta làm sao biết tư chất của ngươi rốt cuộc có tốt hay không? Hơn nữa, Tục Linh đan quý giá như vậy, ta cũng không có. Ngươi đừng dài dòng nữa, mau đi đi, nếu còn không đi, đừng trách ta tìm người ném ngươi ra ngoài.”

Vân Ly Ca siết chặt tay thành nắm đấm, nhưng lại không thể làm gì.

Thiên Ma Tông có địa vị siêu nhiên, cho dù trước kia, hắn cũng không đủ tư cách nói chuyện, huống chi bây giờ hắn chỉ là một phế nhân.

Song, vừa lúc đó, một giọng nói trầm tĩnh, lặng lẽ vang lên bên tai hắn.

“Ngươi muốn vào Thiên Ma Tông?”

Vân Ly Ca khẽ giật mình, quay đầu nhìn theo hướng giọng nói, trong lòng hơi kinh ngạc.

Một tu sĩ vô cùng tuấn lãng, dung nhan thoát tục, khí chất lỗi lạc, giống như tiên giáng trần.

Hắn còn chưa kịp phản ứng, trưởng lão phụ trách xét duyệt đã vội vàng chạy đến trước mặt Lục Tiêu Nhiên, cúi người khom lưng hành lễ.

“Bái kiến Lục trưởng lão.”

Lục Tiêu Nhiên khoát tay, ra hiệu hắn không cần đa lễ, sau đó, đi tới bên cạnh Vân Ly Ca.

“Vì sao ngươi muốn vào Thiên Ma Tông?”

Vân Ly Ca vô cùng linh hoạt, biết thân phận của Lục Tiêu Nhiên chắc chắn không thấp, lập tức cúi đầu chắp tay nói:

“Thưa trưởng lão, vãn bối muốn báo thù.”

“Dựa vào trình độ của ngươi bây giờ, muốn báo thù, e rằng vô cùng khó khăn, khó hơn tưởng tượng của ngươi rất nhiều.”

Ánh mắt Vân Ly Ca kiên định, như có ngọn lửa đang thiêu đốt bên trong.



“Cho dù lên núi đao, xuống biển lửa, vãn bối nhất định sẽ cố gắng, trừ khi thân tử đạo tiêu, tan thành mây khói.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, không tệ, đường tu hành vừa dài vừa khô khan, điều cần có, chính là lòng nhiệt huyết và niềm tin kiên định vững chắc.

“Nếu như vậy, ngươi có đồng ý bái ta làm sư tôn không?”

“Cái gì?”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Mọi người đều nhìn ra được, thân phận của Lục Tiêu Nhiên không thấp, nếu không thì sao ngay cả trưởng lão khảo hạch cũng lễ độ với hắn như thế.

Nhưng một vị cường giả Thiên Ma Tông, lại đồng ý thu nhận Vân Ly Ca đã bị đứt đoạn kinh mạch, việc này quả thực không thể tin nổi.

Vân Ly Ca này có số chó ngáp phải ruồi gì vậy?

Vân Ly Ca không ngốc, hắn không nói thêm lời khác, lập tức quỳ xuống bái sư.

“Đồ nhi Vân Ly Ca, bái kiến sư phụ.”

Bái sư thành công, trong đầu Lục Tiêu Nhiên, đột nhiên vang lên giọng nữ lanh lảnh của Vượng Tài.

“Ting, chúc mừng chủ nhân thu nhận được đồ đệ đầu tiên, phần thưởng là một quyển Hỗn Nguyên Đế kinh, một thanh Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương.”

Lục Tiêu Nhiên quan sát bên trong thân thể, khuôn mặt không nhịn được co lại.

Vậy mà là công pháp Đế giai cực phẩm?

Còn có một Đế khí cực phẩm?

Vượng Tài thật sự rất có tài.

Hiện tại, ngay cả hắn cũng chưa có tâm pháp Đế giai và Đế khí đâu.

Hai món đồ chơi này thả ra ngoài, e rằng lập tức có thể dẫn đến thiên hạ đại loạn!