Chương 212: . Bố Cục Bắt Đầu

"Đa tạ Minh Không trữ đế xuất thủ tương trợ."

Kịp phản ứng, thiên kiêu trẻ tuổi Chu Tước nhất tộc, nhao nhao hướng về phía Nguyệt Minh Không ở phía xa mở miệng cảm kích nói.

Ánh mắt Xích Linh cũng vô cùng phức tạp, chắp tay nói, "Đa tạ Minh Không trữ đế tương trợ!"

Nàng biết Nguyệt Minh Không sẽ ra tay, rất có thể là bởi vì Cố Trường Ca.

Mà khả năng rất lớn cũng không phải là thân mật lấy lòng mà là thị uy với nàng.

Tuyên bố chủ quyền.

Ngày đó ở trước Vô Thượng Phong, dáng vẻ nàng cùng Cố Trường Ca trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thế nhưng lại bị Nguyệt Minh Không nhìn hết trong mắt.

Nàng hôm nay ra tay, khả năng rất lớn là biểu thị thị uy.

Điều này khiến Xích Linh thầm cười khổ, cũng không biết giải thích gì.

Không thể không nói, vẫn là nữ nhân hiểu nữ nhân, nàng đoán được lí do Nguyệt Minh Không xuất thủ chính là như thế.

Trên ngọn núi, Nguyệt Minh Không quét mắt liếc nhìn Xích Linh, thần sắc lạnh lùng, không nói một lời.

Sau đó quay người mang theo tùy tùng rời khỏi nơi này, đi về khu vực sâu hơn.

Nếu như không phải nhìn thấy Xích Linh, nàng sẽ không quản nhiều một chút.

Mặc dù biết thiên chi kiêu nữ này chỉ là một con cờ của Cố Trường Ca mà thôi, nhưng vẫn phải để cho nàng hiểu rõ, Cố Trường Ca không phải người nàng có thể động vào.

Thực ra đây cũng là vì tốt cho Xích Linh , đừng để nàng tiến vào trong âm mưu thủ đoạn của Cố Trường Ca quá sâu.

Mà Nguyệt Minh Không cũng không có phát giác được, Diệp Lăng sẽ xen lẫn vào trong đám tùy tùng của Xích Linh.

Ở kiếp trước, Diệp Lăng không mang trên lưng cái nồi người thừa kế ma công, là quang minh chính đại đi vào Tiên Cổ đại lục.

Ở chỗ này, Diệp Lăng thu hoạch được không ít cơ duyên.

Trừ cái đó ra, tin tức nàng biết cũng không nhiều.

Đương nhiên quan trọng nhất là trong đó có một số tin tức về mấy tuổi trẻ chí tôn thu hoạch được cơ duyên gì ở đâu, những thứ này nàng đều biết rõ.



Nguyệt Minh Không nắm chắc chuyến đi Tiên Cổ đại lục lần này, có thể giúp nàng tăng tu vi đột phá Hư Thần cảnh.

Nếu như đến lúc đó có thể đoạt Tiên Linh về tay, nàng thậm chí một bước lập địa thành thánh, cũng không phải không thể.

Bởi vì Tiên Linh kia thế nhưng là tiên chi bản nguyên, là thứ mà ngay cả Chí Tôn đều sẽ bị kinh động.

"Căn cứ vào thời gian ở kiếp trước, Tiên Cổ đại lục rất nhanh sẽ lâm vào một trận chấn động lớn, tổ mộ của dân bản địa bị người ta phá hư "

"Ở kiếp trước ta không suy nghĩ sâu xa, nhưng chắc là do Cố Trường Ca làm."

"Hắn có được Thôn Tiên Ma Công, bên trong tổ mộ mai táng rất nhiều thi thể Tiên Cổ cường giả, chỉ cần thi thể của bọn hắn còn chưa mục nát, lưu lại một ít bản nguyên, cũng đủ cho Cố Trường Ca thôn phệ hấp thu."

"Đây quả thực là miếng mồi béo bở của hắn, đến lúc đó rời khỏi Tiên Cổ đại lục, tu vi của hắn không biết sẽ cao đến mức nào "

"Chớ nói chi Cố Trường Ca còn nhìn chằm chằm vào Tiên Linh sắp xuất thế."

Nguyệt Minh Không vuốt vuốt mi tâm, cảm giác được một loại cảm giác nhụt chí cùng không có lực lượng, nàng coi như biết được hết thảy, cũng căn bản không ngăn cản được loại chuyện này.

Cố Trường Ca quả thật quá kinh khủng.

Dù là thực lực cùng hay là thủ đoạn, cũng đều thiên y vô phùng, không có kẽ hở.

Thân là người trọng sinh, nàng coi như đoán được Cố Trường Ca muốn làm gì? Nhưng cũng không ngăn cản được, cái này còn có ý nghĩa gì nữa...

Mặc dù mấy ngày trước Cố Trường Ca nói không nỡ gϊếŧ nàng, nhưng đối với những gì nàng hiểu biết về tính cách của Cố Trường Ca mà nói, độ tin cậy của câu nói này hiển nhiên chỉ là nhất thời thôi.

Nàng mấy ngày nay mặc dù ngủ đã ngon hơn trước rất nhiều.

Nhưng ở bên người Cố Trường Ca, muốn giữ được tính mạng, cũng không phải chuyện đơn giản.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là Cố Trường Ca ở kiếp trước để lại cho nàng ám ảnh quá lớn.

Cố Trường Ca tâm ngoan thủ lạt, kỳ thật cũng không thay đổi chút nào.

Hiện tại không gϊếŧ nàng, thậm chí đối xử với nàng không tệ, là bởi vì nàng có chỗ hữu dụng cùng giá trị lợi dụng đối với Cố Trường Ca.

Cho nên Nguyệt Minh Không vẫn luôn nghĩ đến các biện pháp, để cho mình không ngừng mạnh lên.



"Tiên Nhi quỹ tích ngược lại không thay đổi bao nhiêu, đắc tội Hải Vương cung, tiếp đó mặc dù nàng sẽ gặp phải truy sát, nhưng kỳ thật cũng trong họa có phúc, ngược lại còn có thể trong chiến đấu đột phá."

Thần sắc trên khuôn mặt Nguyệt Minh Không không thay đổi, trong lòng có nhiều ý nghĩ hiện ra, sau đó mang theo một đám tùy tùng đi tìm cơ duyên cách nàng gần nhất.

Nàng nhớ kỹ ở kiếp trước có một vị tuổi trẻ chí tôn ở chỗ này tìm được một góc trận văn Đế cấp.

Mà lúc này, cảm giác được cách đó không xa truyền đến chiến đấu ba động, đang ngóng nhìn Nguyệt Minh Không sắc mặt Diệp Lăng bỗng nhiên tối lại.

Hắn quay đầu nhìn lại, thần sắc biến đổi, thấy được nơi đó đang có một thân ảnh mặc váy đỏ bị công kích, đang tiến gần về phía hắn.

"Kia là Doãn Mi "

"Không tốt, nàng đang gặp nguy hiểm."

Nhìn đến đây, thân ảnh Diệp Lăng khẽ động, không do dự, thân ảnh hóa thành thần hồng, nhanh chóng hướng về phía đó lao đi.

Với hắn mà nói, Doãn Mi không chỉ đơn giản là vị hôn thê của Bạch Liệt, đồng thời cũng là nhân chứng có thể chứng minh hắn không gϊếŧ Bạch Liệt.

"Diệp "

Xích Linh thấy vậy nhướng mày, bất quá cũng không để ý đến Diệp Lăng, dù sao chỉ là xen lẫn trong đám người đi theo nàng, kỳ thật Diệp Lăng cũng không nghe nàng phân phó.

Nàng không thèm để ý, nhưng mà những tùy tùng còn lại của nàng thì bất mãn, cực độ khó chịu đối với Diệp Lăng kia .

Gia hỏa này vậy mà tự mình chạy đi, thân là tùy tùng, còn không nghe phân phó của Xích Linh.

"Trước đó cảm thấy gia hỏa này rất lạ lẫm, có phải trà trộn vào hay không?" Lúc này, có người nghi hoặc, không khỏi hoài nghi nói.

"Đừng nói hắn là người thừa kế ma công, lén lút tiến đến, xen lẫn trong chúng ta" một người khác cũng không nhịn được nói, không ít người rùng mình một cái.

Gần đây chuyện người thừa kế ma công vô cùng huyên náo xôn xao, cũng làm lòng người bàng hoàng.

Bọn hắn càng ngày càng cảm thấy Diệp Lăng có hiềm nghi rất lớn.

Mà lúc này Xích Linh có chút bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể tùy tiện tìm một lý do giải thích một chút.

Bất quá trong lòng đối với hành vi của Diệp Lăng , vẫn có chút bất mãn mình là xuất phát từ lòng hảo tâm giúp hắn, hắn dường như không hề cảm kích, cho rằng đó là chuyện đương nhiên.

"Xem ra, Diệp Lăng hoàn toàn không thể so sánh được với Trường Ca đạo huynh " Xích Linh lắc đầu, ngoài miệng không nói, nhưng tránh không được có hơi thất vọng đối với Diệp Lăng.