Nam tử trẻ tuổi đó có hơi xấu hổ bịt kín miệng con trai lại, chỗ này của họ là một trấn nhỏ, nhưng cũng nghe thấy những trấn lớn ở bên ngoài thành rằng một số gia đình giàu có thật sự sẽ chọn một ít mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp để dạy cho thiếu gia hiểu rõ về sự đời.
Tiết Phục cụp mắt nhìn Diệp Tuệ, cũng ngây thơ hỏi: "Nha hoàn thông phòng..."
Diệp Tuệ nắm lấy tay hắn.
Ánh mắt Tiết Phục hơi ngẩn ra.
Nàng ngước mắt lên nhìn hắn, làn da trắng như tuyết, ý cười rực rỡ, lúm đồng tiền hai bên khoé môi cũng ẩn chứa sự đáng yêu vui vẻ, chỉ là vệt đen đó có hơi chướng mắt: "Công tử, chuyện chính quan trọng."
Sắc mặt Tiết Phục kỳ lạ hơn.
Nam tử trẻ tuổi cũng cảm thấy bản thân đã hiểu lầm, thấy không tiện ở đây lâu, nói xin lỗi rồi nhanh chóng dẫn con đi.
Họ vừa mới đi, Diệp Tuệ đã thả tay Tiết Phục ra, trong nháy mắt đã cách xa hắn vài bước, thấy hắn đến gần, nàng lại đề phòng.
Nàng tưởng người này vẫn muốn xé mặt nàng, cuối cùng lại nghe hắn nói: "Vì sao ngươi lại sờ ta?"
Giống như nữ tử nhà lành bị khinh bạc.
Diệp Tuệ im lặng một lát: "Lúc nãy ta cầm tay ngươi là vì không muốn làm họ nghi ngờ về tính chân thật trong lời nói của ta, vì có thể tìm được người ngươi muốn tìm, hiện tại chúng ta không thể chọc vào phiền phức, ta tuyệt đối không có ý khinh bạc ngươi."
Trong mắt Tiết Phục vẫn còn vẻ bối rối, cái hiểu cái không với lời nàng nói, cũng có lẽ hắn không hiểu hai chữ "khinh bạc".
Trong quan hệ nam nữ, hắn tựa như tờ giấy trắng.
Đầu óc Diệp Tuệ xoay chuyển rất nhanh, mơ hồ cảm thấy bản thân có thể từ chỗ này để lừa hắn.
Đúng lúc này, có một tiểu cô nương bán hoa đi đến: "Công tử, ngươi mua cho phu nhân một bông hoa đi!"
Tiết Phục nhìn qua, nghiêm túc giải thích: "Nàng ấy là nha hoàn thông phòng của ta, không phải phu nhân."
Tiểu cô nương bán hoa: "Hả?"
Mặt Diệp Tuệ đen đi.
Trong rừng, bóng cây lắc lư, thời tiết lúc này đang là đầu xuân, thỉnh thoảng ven đường có vài loài hoa dại vô danh nở rộ trở thành nét điểm xuyết đẹp nhất.
Mặt Diệp Tuệ cố tình bị làm cho xám xịt, vẻ mặt ai oán nhìn chằm chằm thiếu niên đi đằng trước.
Cũng không biết vì sao hắn lại đổi ý, không còn nói mấy câu đáng sợ như muốn xé da mẳ của nàng xuống nữa mà ngược lại còn đồng ý dùng cách của nàng, biến khuôn mặt hoa dung nguyệt mạo của nàng trở nên xấu đi vài phần.
———
Lời của editor: Mong sẽ được mọi người đọc nhiều hơn 🫶🏻. Ít người đọc quá nên hiện tại mình có hơi nản. Cảm ơn mọi người nhiều vì đã đọc ạ. 💖