Chương 28: Phản Ứng Dây Chuyền

Biên: Lap Tran

----

Trong phòng yên tĩnh một lúc, sau đó mặt Phùng Đại Xuyên hơi giãn ra, nói: "Trần Triệt, ngươi không cần suy nghĩ thêm một chút?"

Trần Triệt trịnh trọng đáp: "Bang chủ là cường giả một phương ở Thạch Hỏa thành, còn đệ tử chẳng qua chỉ là may mắn đột phá Đồng Bì cảnh.

Bang chủ nguyện ý thu đệ tử làm nghĩa tử, đó là vinh hạnh của đệ tử, không cần cân nhắc?"

Phùng Đại Xuyên nghe xong không khỏi nở nụ cười.

"Ngươi cũng quả quyết lắm, đứng lên đi, ngươi đã nói như vậy thì ta đây cũng chỉ có thể nhận lấy ngươi.

Ừ. . . Ngày mai ngươi đi tiếp nhận vị trí đường chủ Lang Nha đường trước, còn chuyện ta thu ngươi làm nghĩa tử tạm thời không truyền ra, chờ bảy ngày sau ta sẽ tuyên bố."

"Đa tạ nghĩa phụ. . . Nhưng vì sao phải chờ bảy ngày sau mới tuyên bố?"

Trần Triệt có chút không hiểu.

Hồ Tân bên cạnh cười hắc hắc nói: "Lang Nha đường quản lý Đính Kim phố, ngươi tiếp nhận chức đường chủ, thương hộ nơi đó sẽ có biểu hiện.

Nếu như bang chủ đồng thời tuyên bố thu ngươi làm nghĩa tử và sự tình nhậm chức đường chủ thì bọn hắn chỉ cần biểu hiện một lần thôi.

Bây giờ chia thành hai lần tuyên bố, tự nhiên bọn hắn sẽ biểu hiện hai lần.

Rõ chưa?"

Trần Triệt nghe vậy có chút im lặng.

Không thể không nói hai người này thật biết tính toán.

"Có một số việc ngươi cần phải học, tốt, không có việc gì liền đi đi."

Phùng Đại Xuyên khoát tay áo cười nói.

"Hài nhi cáo lui!"

Trần Triệt khom người lui ra ngoài.

. . .

Chờ sau khi ra ngoài, hắn nhẹ nhàng thở ra.

Cũng không phải là hắn quả quyết, mà là trong lòng hắn biết rõ, nếu như không nhận nghĩa phụ này thì không qua được cửa ải hôm nay.

Nhân một thêm một nghĩa phụ cũng không tính là chuyện to tát gì, chỉ cần không đòi tiền là được.

Hắn đã quyết định, chờ thực lực mạnh hơn chút sẽ rời khỏi Thạch Hỏa thành.

Nếu như Phùng Đại Xuyên đối xử với hắn không tệ, hắn cũng có thể cố mà tiếp tục nhận nghĩa phụ, trái lại thì bái bai rồi.

. . .

Trong phòng.

Phùng Đại Xuyên chậm rãi ngồi xuống, vẻ mặt lại khôi phục như cũ.

"Hồ Tài, ngươi cảm thấy Trần Triệt này như thế nào?"

"Là người vô cùng thông minh, coi như võ đạo không tịnh tiến nữa thì tiểu tử này cũng có thể phát triển trong loạn thế."

Hồ Tài bình luận.

Phùng Đại Xuyên gật đầu.

Thật ra trong lòng hắn vẫn còn có chút ghét bỏ thân thể Trần Triệt có vấn đề.

Nếu là trước kia, hắn sẽ cẩn thận suy nghĩ lại.

Nhưng tình huống bây giờ thì không thể.

Tế Thế minh sắp vào thành.



Căn cứ theo tin tức từ những thành trì khác truyền đến, trong tình huống bình thường, sau khi Tế Thế minh vào thành, ngoại trừ quét sạch Nhân Trành bên ngoài sẽ còn làm hai chuyện khác.

Một chuyện là "Cướp phú tế bần", chèn ép phú hộ, tiếp tế bình dân.

Một chuyện khác là lôi kéo võ giả mà bọn hắn tán thành gia nhập Tế Thế minh.

Người có chút trượng nghĩa mà không có bối cảnh gì như Trần Triệt, tuổi còn trẻ đã bước vào Đồng Bì cảnh, chắc chắn là đối tượng được lôi kéo.

Tuy thân thể Trần Triệt có chút tai hoạ ngầm nhưng Tế Thế minh có rất nhiều cường giả, chưa hẳn không có cách giải quyết.

Hắn gia nhập Tế Thế minh còn chưa tính.

Vấn đề là bây giờ hắn ở Thiên Lang bang có phần được tôn sùng.

Hắn gia nhập Tế Thế minh, khó đảm bảo những người khác sẽ không đi theo hắn.

Nhiều người rời đi, vậy Thiên Lang bang làm sao bây giờ?

Cho nên hắn nhất định phải nhận tên nghĩa tử này. . . Nắm chặt người này bên cạnh

Tốt nhất là kéo đến trước khi Tế Thế minh vào thành mấy ngày mới công bố.

Đến lúc đó Trần Triệt không thể vừa nhận nghĩa phụ xong liền chuyển sang gia nhập Tế Thế minh.

Nếu quả thật làm như vậy, ngược lại sẽ bị người Tế Thế minh xem nhẹ.

. . .

Cùng lúc đó.

Nội thành, Trương gia.

Gia chủ Trương gia Trương Chu đang u sầu nghị sự cùng mấy tộc lão.

Căn cứ theo tình báo bọn hắn nhận được. . . Sau khi Tế Thế minh vào thành, rất có thể sẽ quét sạch một vài gia tộc vừa và nhỏ, sau đó tiếp tế bình dân.

Còn tại sao lại lựa chọn gia tộc vừa và nhỏ. . .

Đó là bởi vì mỗi gia tộc lớn cơ lũng đoạn một lĩnh vực thương nghiệp nào đó, nếu động tới sẽ gây rung chuyển.

Cho nên gia tộc vừa và nhỏ liền trở thành mục tiêu của bọn hắn.

Trước kia, Trương Chu luôn cho rằng Trương gia là gia tộc lớn. . .

Nhưng mấy ngày, mấy gia tộc lớn cùng mấy bang phái lớn thương thảo chuyện ứng đối Tế Thế minh không mời Trương gia bọn hắn.

Dụng ý rất rõ ràng.

Sau khi Tế Thế minh vào thành, chắc chắn bọn hắn sẽ hiến tế mấy gia tộc, có thể Trương gia là một trong các tế phẩm.

"Gia chủ, có muốn bán sản nghiệp của Trương gia thành tiền rồi đi đến thành trì khác phát triển hay không?

Gần đây không phải quán rượu của chúng ta buôn bán rất tốt sao?

Ta cảm thấy dùng những thủ đoạn kinh doanh kia, hẳn là cũng có thể phát triển ở thành trì khác."

Có một tộc lão đề nghị.

Trương Chu đắng chát lắc đầu.

"Tộc lão, bán sản nghiệp, bán cho ai đây?

Mấy gia tộc lớn đã sớm nghĩ tới Trương gia ta có khả năng làm như vậy nên bây giờ đang điên cuồng ép giá đây!

Thật sự bán đi, tài sản Trương gia tài sản mười phần không còn nổi một phần."

"Chuyện này. . ."

Tên tộc lão này dừng một chút, cuối cùng lắc đầu không có nói tiếp nữa.

Hắn cẩn thận nghĩ lại, cũng đã hiểu.



Tế Thế minh vào thành, chắc chắn phải hiến tế mấy gia tộc.

Nếu Trương gia mang theo tài sản chạy, gia tộc khác sẽ phải chảy máu.

Phải tay không mà chạy, chuyện này để người ta làm sao cam tâm?

"Gia chủ, chạy cũng không được, vậy có thể làm sao?

Ai. . .

Đáng tiếc Trương gia ta cũng không có võ giả thiên tài gì. . .

Nếu không thì đưa một võ giả thiên tài tiến vào Tế Thế minh, nói không chừng có thể vượt qua kiếp nạn này."

Một tên tộc lão bất đắc dĩ nói.

Trương gia có võ giả, nhưng đều quá mức bình thường, coi như đưa cho Tế Thế minh, Tế Thế minh chưa hẳn sẽ để ý.

Đúng lúc này, một tên tộc lão khác đột nhiên tiếp lời.

"Ta nghe nói gần đây Nhược Lan hay qua lại với La Hùng Hắc Hổ bang . . .

La Hùng còn trẻ đã bước vào Thiết Cốt cảnh, tiền đồ khó đoán.

Lúc này hắn vừa bị Thiên Lang bang Phùng Đại Xuyên đả thương, nếu để cho Nhược Lan chăm sóc hắn một chút. . ."

Tên tộc lão này còn chưa nói hết đã bị Trương Chu cắt ngang.

"Tộc lão, dù sao Tế Thế minh chỉ là khách qua đường, còn La Hùng là nhi tử của bang chủ Hắc Hổ bang bang, hắn sẽ để đứa con độc nhất gia nhập Tế Thế minh sao?

Hơn nữa. . . La Hùng có thanh danh hơi kém, Tế Thế minh không thích mời chào loại người này."

"Chuyện này. . . Có cần chúng ta đi tiếp tế những người ngoại thành, tạo ra tiếng tốt trước?"

Lại một tên tộc lão khác đề nghị.

Trương Chu khẽ gật đầu.

Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.

Tuy là nước tới chân mới nhảy. . . Nhưng dù sao cũng tốt hơn không làm.

Đang nghĩ ngợi thì một tên gia đinh đột nhiên thông báo nói: "Gia chủ, Vương chưởng quỹ có việc cầu kiến."

"Cho hắn vào đi."

Trương Chu chán chường nói.

Một lát sau, một người béo béo mặc áo tơ lụa đi đến, thấy mọi người có vẻ nghiêm túc, hắn cúi đầu, thận trọng nói: "Gia chủ, đường chủ của Lang Nha đường Thiên Lang bang đổi mới. . .

Quán rượu của ta ngay tại phố Đính Kim, thuộc phạm vi Lang Nha đường, ta cần đi bày tỏ thành ý một chút sao?"

"Tùy tiện đưa qua mười lượng bạc là được, loại chuyện này không cần tới tìm ta."

Trương Chu không kiên nhẫn khoát tay áo.

Nghe nói như thế, chưởng quỹ béo bất đắc dĩ nặn ra một nụ cười.

"Gia chủ, ngài có chỗ không biết, đường chủ tân nhiệm của Lang Nha đường năm nay mới hai mươi tuổi, đã là võ giả Đồng Bì cảnh.

Nghe nói người này có chút trượng nghĩa, thanh danh ở Thiên Lang bang cực tốt.

Người tiềm lực vô hạn, trọng tình nghĩa người thế này, ta cảm thấy hẳn nên đầu tư thêm, nói không chừng về sau có thể giúp chúng ta."

Nghe hắn nói xong, Trương Chu sững sờ, sau đó nói:

"Hai mươi tuổi? Hắn có hôn phối không?"

"A? Hình như không có hôn phối. . ."

Chưởng quỹ có chút không rõ.

Trương Chu nghe xong liền nói tiếp: "Việc này ngươi không cần để ý, ta phái người khác mang trọng lễ tới cửa."