Dung quý phi tưởng rằng lần này cũng giống như vậy, liền nắm tay thϊếp thân nha hoàn bên cạnh, thở hổn hển, chuẩn bị qua một lát là khỏi.
Kết quả là không ngờ cơn đau đớn ở bụng không những không giảm bớt mà còn trở nên nặng hơn.
Chỉ trong chốc lát, Dung quý phi đã có chút đứng không vững.
Chuyện này chắc chắn không phải là hiện tượng sinh sản bình thường!
Bởi vì Ngụy Quang, Trấn Quốc công có một thê hai thϊếp, sinh ra tổng cộng bảy người con, trong đó chỉ có Dung quý phi là nhi nữ lại là đích nữ, cho nên từ nhỏ đã được ngàn vạn sủng lớn lên cho nên tính tình mới thành ra kiêu ngạo, hống hách như vậy.
Từ khi Dung quý phi mang thai, phu nhân Trấn Quốc Công Ngụy Quang đã nghĩ trăm phương nghìn kế để gửi hai ma ma giàu kinh nghiệm đến.
Bà sợ nhi nữ mang thai đầu lòng thiếu kinh nghiệm, sẽ xảy ra đường rẽ gì đó.
Kết quả phòng ngày phòng đêm, cuối cùng vẫn không bảo vệ tốt.
Chỉ cần nhìn biểu hiện hiện tại của Dung quý phi, hai mama đã biết có chuyện không ổn.
Các bà là bà mụ nổi danh ở quê, lại biết chút y thuật, chuyên về phụ khoa, sản phụ gặp qua không biết bao nhiêu đương nhiên biết được việc sinh sản của một sản phụ bình thường là như nào.
Nhìn bộ dáng hiện tại của Dung quý phi, sau lưng hai người toát ra một lớp mồ hôi mỏng. Nếu Dung quý phi và tiểu hoàng tử trong bụng nàng ta xảy ra chuyện gì, mạng của họ sẽ khó bảo toàn!
Hai vị mama vốn đã khẩn trương, kết quả lời nói của thϊếp thân nha hoàn Tố Tâm của Dung quý phi càng làm cho lòng bọn họ giật thót.
"Máu! Có máu!"
Hai mama chợt nhìn về phía váy của Dung quý phi.
Phải biết là, chảy máu ở phụ nhân chưa bao giờ là chuyện tốt.
May mắn thay, gấu váy chỉ hơi đỏ, vẫn còn ở phạm trù bình thường, hai mama lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Rất nhanh, hai người bắt đầu ra chỉ thị một cách có trật tự: “Hai người các ngươi đến thái y viện thỉnh cầu thái y. Tiểu Thuận Tử, ngươi đi thông tri cho bà đỡ, yêu cầu người trong cung chuẩn bị càng sớm càng tốt, còn có...."
Ma ma còn muốn nói thêm, nhưng lại bị một tiếng hét của Dung quý phi cắt ngang.
Lòng mọi người căng thẳng, khuôn mặt Dung quý phi méo mó vì đau đớn, vẻ uyển chuyển lúc trước đã không còn: “Hài tử... hài tử sắp ra đời…”
Mà lúc này, nàng ta mới mang thai được 9 tháng!
Rõ ràng chưa tới ngày sinh, lại không biết vì sao tiểu hoàng tử lại vội vàng muốn ra như thế.
Trước kia Dung quý phi vẫn có chút không vui với sự xuất hiện của đứa bé này. Nếu không có nó, nàng ta cũng sẽ không phải chịu tra tấn như vậy.
Nhưng bây giờ chuyện đến nước này, nàng ta bắt đầu hoảng sợ.
Nàng ta sợ đứa con trong bụng mình sẽ xảy ra chuyện.
Dung quý phi có chút hối hận, hôm nay nàng ta không nên chỉ vì cãi nhau vài câu với Cảnh Văn đế mà tức giận đi xa như vậy, thời gian mang thai nôn nóng, lại thêm hoàng hậu khó xử đủ điều, đợi nàng ta lấy lại tinh thần, đã đến ngự hoa viên rồi.
Sắp lâm bồn, kỳ thật đi nhiều một chút cũng không vấn đề gì, ngược lại còn trợ sản, chỉ là không nghĩ tới, sẽ phát sinh biến cố như vậy.
Làm phụ nữ, trực giác là chuẩn nhất.
Hai vị mama dù có nhiều kinh nghiệm đến đâu cũng không kịp biết được tình trạng hiện tại của Dung quý phi.
Vừa nghe nàng ta nói như thế, hai vị ma ma chẳng những không cảm thấy buông lỏng, ngược lại càng căng thẳng.
Việc cấp bách bây giờ là phải tìm một nơi gần đó để sinh con, thế nhưng vì Dung quý phi gây thù chuốc oán với nhiều người, nên các phi tần khác đi dạo trong ngự hoa viên vừa nghe động tĩnh bên này, biết là Dung quý phi, sớm liền rời khỏi sợ dính phải phiền toái không cần thiết.
Phải biết, chuyện liên quan đến hoàng tự, đại khái chính là chuyện phiền phức nhất.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin