Chương 46

Sau một lúc lâu, hắn phun ra một chữ “được”.

Một trận gió, đứt quãng mà đem lời nói ở đỉnh đầu truyền đến:

“…… Thoạt nhìn miệng vết thương này, không giống như là vũ khí tạo thành, mà giống như là pháp thuật hắc ám …… nhưng kỳ quái là, ở miệng vết thương không tìm thấy một chút lực lượng hắc ám, quyền trượng của ta cũng không hoạt động……”

“…… Không có nước thánh thêm vào, cho dù là thần thuật cao minh nhất trên đời, cũng không có biện pháp nào hoàn toàn loại trừ đi lực lượng hắc ám ở miệng vết thương …… đây rốt cuộc là chuyện như thế nào……”

Liễu Dư lại biết chân tướng sự tình.

Trên đời dù có thần thuật cao minh, thì sao có thể so được với thần lực của bản thân thần Quang Minh?

Chim sẻ đập cánh, hơn nữa có ngọc ký ức thêm vào, đủ để đem hắc ám ở phụ cận tinh lọc cùng che giấu —— huống chi, năng lực Louis công tước ở khi bị thương cùng phơi dưới ánh mặt trời đã bị giảm bớt, nếu không, cô cũng sẽ không tương kế tựu kế, trực tiếp tống tiền.

Liễu Dư hướng hắn không tiếng động há miệng, cô biết, hắn thấy được.

“Ta đếm tới ba……”

“Hiện tại?”

“Phải, ta sợ ngươi đổi ý.”

“Louis cao quý sẽ không đổi ý.”

Tiếng bước chân ở đỉnh đầu dần dần đi xa.

“Một.”



“Hai.”

“Ba ——”

Thiếu nữ mở lòng bàn tay ra, nhiều thêm một thứ đồ cứng rắn, bén nhọn, mang theo mùi máu tươi đặc sệt.

Cô lén lút nắm chặt lòng bàn tay: Tới tay.

Tiếng bước chân hoàn toàn đi xa.

Người đi rồi.

Louis dựa lưng vào vách tường, từng giọt mồ hôi như hạt đậu theo gương mặt tái nhợt của hắn chảy xuống dưới, cái răng liên kết với huyết mạch trái tim là nơi chưa nguồn gốc lực lượng hắc ám của ma cà rồng, một khi rút ra, thì nguyên khí của hắn sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.

Hắn nhắm mắt lại:

“Giao dịch đã hoàn thành.”

“Phải, giao dịch đã hoàn thành.”

Trong bóng đêm, hai người cùng nhau giằng co.

Khi cái nắp mở ra, Louis dẫn đầu nhảy ra ngoài, hắn vươn một bàn tay xuống, hữu hảo nói:

“Fergus tiểu thư, ta kéo cô lên.”

Liễu Dư chuyên chú mà nhìn bàn tay quá mức tái nhợt duỗi từ trên xuống, duỗi tay nắm chặt, mượn lực nhảy lên.