Sau khi băng bó xong vết chém ở tay thì Hoàng Long lại lên đường về nhà. Trong lúc đó Hoàng Long không quên mở thử Sơ cấp địa đồ hi vọng may mắn đến với mình phát nữa, nhưng không mãi đến về đến nhà vẫn không hề có bất kỳ thứ gì ngoài vài con thú nhỏ.
Ca về! Mẹ ơi. Ca về rồi kìa. Tiểu Linh bám lấy Hoàng Long vui vẻ tí tửng quấn quýt lấy Hoàng Long như một chú mèo nhỏ - Ca người từ thị trấn trở về chắc có quà cho muội đi? Cho muội xem quà đi nào!! Nhanh lên, nhanh lên!!!
Có chứ, sao lại không có quà cho muội muội dễ thương của ta được. Nhiều là đằng khác nha. Hoàng Long lấy từ trong ngực ra một cái kẹp hình chuồn chuồn rất bắt mắt kẹp lên tóc của Tiểu Linh. - Đấy quả cực nhiều của muội đấy!! Hoàng Long cười mỉm
Có 1 cái kẹp tóc mà huynh bảo nhiều. Hứ. Không quan tâm tới huynh nữa!
Ta đùa thôi, của muội đây.
Hoàng Long hạ cái túi sau lưng xuống đưa cho Tiểu Linh phần y phục của muội ấy. Rồi mang phần còn lại vào nhà cho mẹ hắn. Bà ngạc nhiên nói:
Sao con lại mua cho ta nhiều đồ như vậy, ta đâu cần nhiều như vậy. Mang trả lại đi con, tiền con khó khăn lắm mới kiếm được kia mà.
Hoàng Long nắm lấy bàn tay thô ráp gầy gò của mẹ mình và nhẹ nhàng nói:
Mẹ cực khổ vì tụi con nhiều rồi, giờ mẹ nên nghỉ ngơi và hưởng thụ cuộc sống mẹ đáng được nhận đi ạ. Con bán da, lông thú được rất nhiều bạc, từ nay về sau mẹ và Tiểu Linh không cần phải cực khổ như vậy nữa, con sẽ gánh vác hết.
Khí khái nói lên được điều ấy Hoàng Long cảm thấy mình đã thật sự trưởng thành rồi. Xong hắn móc trong túi ra 1 túi có hơn ba trăm ngân lượng đưa cho mẹ.
Mẹ thấy không, con trai của mẹ đã lớn rồi. Con đã kiếm được tiền rồi. Mẹ không cần phải lo lắng cho con nữa đâu!
Trương Diễm không kìm được nước mắt. Rơi lệ lã chã vì hạnh phúc khi thấy con trai mình thật đã trưởng thành rồi.
Chuyện vui không nên khóc mà mẹ. Ăn cơm tối thôi! Hoàng Long vỗ vỗ lưng bà rồi cả hai cùng ra ăn cơm tối.
Hoàng Tiểu Linh đang xum xuê với mấy bộ đồ mới được Hoàng Long mua cho.
Tiểu cô nương thật là xinh đẹp nha! Hoàng Long cảm thán
Sau bữa tối Hoàng Long đi ngủ luôn chứ không thổ nạp như mọi khi vì hấp thủ cũng chỉ được ít ỏi kinh nghiệm, dự định sáng hôm sau sẽ bắt đầu lần mò manh mối để diệt trừ cái Sơn Tiêu trại khốn kiếp kia như nhiệm vụ đã được giao.
Sáng sớm hôm sau Hoàng Long thức dậy, báo với mẹ một tiếng là mình sẽ đi săn như mọi khi, rồi cất bước lên đường. Vừa đi Hoàng Long mở ra Sơ cấp địa đồ vừa tiện cho việc săn thú vừa tiện cho việc cảnh giác xung quanh.
Chợt một điểm sáng nhỏ trên địa đồ sáng lên. Hoàng Long lần mò đến điểm sáng trên địa đồ và nhận ra đó là một cây linh dược.
*Ting
“Hệ thống chúc mừng Kí chủ thu thập được một cây Thất Diệp Thảo 3 năm. Phải chăng phục dụng?”
A! Có thể phục dụng luôn ư? - Ta phục dụng
“Hệ thống chúc mừng Kí chủ phục dụng một cây Thất Diệp Thảo 3 năm nhận được 1500 EXP.”
Tiếp đó Hoàng Long săn gϊếŧ yêu thú trong rừng nhưng không nhận được tí kinh nghiệm nào.
*Ting
“Hệ thống thông báo: Vì Kí chủ đã là Luyện cốt cảnh nên yêu thú cấp thấp không thể cho kinh nghiệm.”