Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 59 - Sỉ nhục trần trụi!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong chốc lát, tròng mắt mấy Thánh Nhân bị ngạc nhiên rớt đầy đất.

Thiên đạo, lượng kiếp, chính ngươi á?

Thật là không sợ gió lớn thổi rụng đầu.

“Thật hay giả vậy? Ngươi còn biết sự tình của thiên đạo?” Nữ Oa mang theo ba phần hoài nghi, ba phần tò mò hỏi Lý Nguyên.

“Ngươi coi như là giả đi.” Lý Nguyên làm ra vẻ mặt tin hay không tùy thích.

Thấy bộ dạng không đếm xỉa thiếu đánh của Lý Nguyên, Nữ Oa tức đến ngứa răng.

Thân hình nàng khẽ động, thường phục bay bay ngồi ở cạnh Lý Nguyên.

Lý Nguyên ngay lập tức ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu.

“Ngươi nói cho ta một chút về vấn đề Nhất Khí đạo nhân hỏi ngươi đi, ta thực sự tò mò mà.” Nữ Oa ngồi bên cạnh Lý Nguyên, mềm giọng hỏi, thế mà lại mang theo chút cảm giác nũng nịu.

Thông Thiên giáo chủ nhìn mà mở rộng tầm mắt.

Lý Nguyên liếc mắt nhìn Nữ Oa bình tĩnh nói: “Ngươi muốn biết à?”

Nữ Oa vội vàng gật đầu: “Muốn.”

Lý Nguyên: “Vậy ngươi trực tiếp đi hỏi Nhất Khí đạo nhân đi.”

Nữ Oa: “...”

Quá thiếu đánh!

Nữ Oa lại cảm thấy ngứa răng.

Tiếp Dẫn đạo nhân và Chuẩn Đề đạo nhân vội vàng ngồi xuống dựa gần Lý Nguyên.

Chuẩn Đề ngập ngừng hỏi: “Tiểu hữu quen biết với Tề thiên đạo nhân thế nào vậy?”

Lý Nguyên: “Ngươi không phải bạn của Tề thiên đạo nhân sao? Ngươi trực tiếp hỏi hắn không phải là được rồi à.”

Lão Tử cũng ngồi xuống đối diện Lý Nguyên.

“Lý Nguyên tiểu hữu bái sư bao giờ chưa?” Hắn hỏi Lý Nguyên.

Lý Nguyên lắc đầu nói: “Ta không có sư phụ.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy mọi người đều ngồi xuống, hắn đứng một mình có hơi chướng mắt, vừa hay trong đình hóng gió còn thừa một chiếc ghế đá, bèn cũng muốn ngồi xuống.

Nhưng mà hắn vừa mới động đậy, Lý Nguyên lại mở miệng nói: “Vị trí nơi này đã đầy rồi, không có chỗ ngồi cho ngươi.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thoáng qua ghế đá trống, da mặt tức đến co giật.

“Đây không phải không có người ngồi sao?”

“Nó không có ai ngồi có liên quan gì đến việc không có chỗ cho ngươi ngồi chứ?” Lý Nguyên thản nhiên hỏi ngược lại.

Phù phù!

Khuôn mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn tức khắc trở nên đỏ bừng, tức giận đến ngực phập phồng không ngừng.

Sỉ nhục, đây là sỉ nhục trần trụi.

Cuồng đồ như vậy, lúc bình thường Nguyên Thủy Thiên Tôn đã tát chết chỉ với một chưởng rồi.

Nhưng bây giờ hắn phát hiện đối phương vậy mà lại có quan hệ với Hồng Quân, đâu còn dám động thủ.

Bị vả mặt như vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không còn mặt mũi tiếp tục ở lại đây.

Hắn vung tay, lập tức quay đầu rời đi.

Mọi người thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn lại bị chọc tức đến bỏ đi, không ngừng lộ ra biểu cảm kì lạ.

Lão Tử nhìn Lý Nguyên, giọng điệu dụ hoặc nói: “Ngươi không có sư phụ, ta giới thiệu cho ngươi một thế ngoại cao nhân làm sư phụ được không?”

Tiếp Ứng cùng Chuẩn Đề nghe vậy, trong lòng khẩn trương một hồi, sợ Lý Nguyên bị Lão Tử bắt cóc.

Chỉ có Thông Thiên lộ ra vẻ mặt xem trò cười.

Lấy tính cách cá mặn của Lý Nguyên, hắn chả thèm lo Lý Nguyên sẽ đồng ý với Lão Tử.

Quả nhiên, Lý Nguyên trực tiếp từ chối Lão Tử: “không tốt.”

“Vì sao ?” Lão Tử mặt bất ngờ: “Chằng lẽ ngươi lo người mà ta giới thiệu không dạy ngươi được à?”

Lý Nguyên: “Đây cũng tính là một nguyên nhân.”

Lão Tử: “...”

Trong lòng hắn phỉ nhổ không ngừng: Tiểu tử này thật là cuồng vọng. Một Địa Tiên kỳ mà lại sợ người khác không dạy nổi. Ngay cả đồng tử nhóm lửa bên cạnh ta cũng có thể làm sư phụ ngươi đấy!

Nhưng mà, hắn biết Hồng Quân cũng coi trọng Lý Nguyên nên suy đoán chắc chắn Lý Nguyên có chỗ xuất sắc hơn người, vì vậy nhịn không châm chọc, tiếp tục dụ hoặc: “Ta biết giáo chủ Nhân giáo, nếu như tiểu hữu đồng ý, ta có thể cho ngươi bái nhập môn hạ Nhân giáo, để Thánh Nhân đích thân dạy ngươi.”

Theo suy nghĩ của hắn, mình nhắc đến Thánh Nhân thì Lý Nguyên khẳng định không thể cự tuyệt.

Nhưng Lý Nguyên vẫn lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, tu luyện không có ý nghĩa, ta không muốn tu luyện, cũng không muốn tìm sư phụ tới quản ta.”

Lão Tử hoàn toàn trợn tròn mắt, hắn kinh ngạc kêu lên: “Giáo chủ Nhân giáo lại là đệ nhất Thánh Nhân Tam giới, ngươi lại không muốn bái hắn làm sư phụ? Ngươi biết đây là cơ duyên lớn cỡ nào không?

Thông Thiên, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Nữ Oa: “...”

Bốn người liếc mắt, trong lòng không ngừng chửi bậy.

Chưa từng thấy ai có da mặt dày như vậy, còn tự biên tự diễn đệ nhất Thánh Nhân Tam giới.

Lý Nguyên cũng cảm thấy da mặt Lão Tử quá dày, hắn lắc đầu nói: “Thái Thanh Lão Tử đâu có tính là đệ nhất Thánh Nhân Tam giới đâu.”

Mấy Thánh Nhân như Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Nữ Oa nghe vậy không khỏi mừng rỡ, lần đầu tiên cảm thấy Lý Nguyên nói đúng.

Lão Tử tự tin nói: “Nếu như Thái Thanh còn chưa tính là đệ nhất Thánh Nhân Tam giới, vậy ai được tính?”

Lý Nguyên thản nhiên nói: “Trong mắt ta, mấy Thánh Nhân đều chẳng ra gì…”

Sắc mặt mấy Thánh Nhân tối sầm, khóe miệng co giật không ngừng, thật muốn đánh chết tiểu tử không biết trời cao đất rộng này.

“...Chẳng qua nếu như nhất định phải chọn người khổng lồ trong đám chú lùn, miễn cưỡng tính Nữ Oa là đệ nhất Thánh Nhân đi.”

Nữ Oa giống như trúng giải thưởng lớn, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó là vui mừng, vẻ mặt đắc ý liếc nhìn Lão Tử, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Thông Thiên.

Hơn nữa, nhìn Lý Nguyên cũng cảm thấy đặc biệt thuận mắt.

Hì hì, không nghĩ tới hắn nói chuyện không dễ nghe, chỉ là ánh mắt cũng không tệ lắm.

Lão Tử, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Thông Thiên nghe thấy Lý Nguyên nói Nữ Oa mới là đệ nhất Thánh Nhân, tất cả đều lộ ra vẻ bất ngờ.

“Tại sao ngươi cảm thấy Nữ Oa là đệ nhất Thánh Nhân?” Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ nghi ngờ hỏi.

Lý Nguyên: “Nữ Oa sáng lập Nhân tộc, đương nhiên nàng là đệ nhất Thánh Nhân.”

Lý Nguyên là người của Nhân tộc, mặc dù không phải là Nhân tộc của thế giới này nhưng vẫn có thiện cảm đối với Nữ Oa.

“Là nguyên nhân này à?”

Vẻ mặt Lão Tử không phục.

Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Là nguyên nhân này cũng đã đủ rồi. Nữ Oa sáng lập Nhân tộc, Lão Tử coi Nhân tộc là Thánh, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề cũng gián tiếp dựa vào khí vận Nhân tộc, vì vậy đương nhiên coi Nữ Oa là đệ nhất Thánh Nhân.”
« Chương TrướcChương Tiếp »