Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 51 - Hỗn độn dị bảo bị lộ rồi! (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lý Nguyên cười nhạt, nói dối một câu: “Ta chỉ tính ra có người sẽ tới, nhưng không biết là hai người các ngươi.”

Dù là như thế, Hồng Quân với Thông Thiên vẫn khϊếp sợ không nhẹ.

Trong lòng Hồng Quân khẽ động, lập tức thăm dò hỏi Lý Nguyên: “Ta nghe Tề thiên đạo hữu nói, tiểu hữu chẳng những trên Thông Thiên văn dưới rành địa lý mà còn có thể đoán ra quá khứ tương lai, ta có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo tiểu hữu, mong tiểu hữu vui lòng chỉ giáo.”

Lý Nguyên giao cánh gà và gia vị trong tay cho Thược Dược, hắn đặt mông ngồi đối diện Hồng Quân với Thông Thiên, hai chân duỗi thẳng đặt trên bàn đá, sau đó hài lòng cắn một miếng cánh gà, vừa ăn vừa nói: “Muốn thỉnh giáo vấn đề thì đơn giản, nhưng ta không trả lời không công.”

“Ha ha ha!” Hồng Quân cười ha ha: “Chỉ cần tiểu hữu có thể giải thích nghi hoặc cho ta, chắc chắn sẽ không để tiểu hữu trả lời vô ích.”

Lúc nói chuyện, hắn hơi nghiêng đầu, tránh hai chân của Lý Nguyên.

Thông Thiên giáo chủ cũng dịch chuyển sang một bên.

“Vậy ngươi hỏi đi!” Lý Nguyên thản nhiên nói.

Thông Thiên bên cạnh vừa uống rượu, vừa nghiêng tai lắng nghe, muốn biết Hồng Quân chuẩn bị hỏi Lý Nguyên vấn đề gì?

Hai mắt Hồng Quân sáng quắc nhìn chằm chằm Lý Nguyên: “Ta muốn ngươi bói cho ta một người, bói xem hiện tại hắn đang ở nơi nào?”

“Ai?” Lý Nguyên vẫn bình tĩnh tự nhiên.

Hồng Quân: “Dương Mi lão tổ, tiểu hữu đã từng nghe qua người này chưa?”

Lý Nguyên thản nhiên nói: “Biết, không phải là kẻ xui xẻo bị Hồng Quân lừa gạt cùng đi vây công La Hầu với Càn Khôn lão tổ và Thái Cực lão tổ, kết quả suýt chút nữa mất đi tính mạng sao?”

“Phụt!”

Thông Thiên giáo chủ không nhịn được, lập tức phun rượu trong miệng ra ngoài.

Dám phỉ báng Hồng Quân ở trước mặt Đạo Tổ, lá gan cũng quá lớn rồi, không biết Đạo Tổ có trách tội hay không?

Nhưng tại sao Lý Nguyên lại nói lão sư lừa gạt mấy người Dương Mi lão tổ? Không phải ban đầu bọn họ cùng nhau liên thủ đối phó Ma Tổ sao?

Thông Thiên giáo chủ không khỏi nhìn lén Hồng Quân.

Chỉ thấy Hồng Quân bên cạnh nghe đến khóe miệng co giật.

Đồng thời trong lòng hắn càng hoảng sợ đến cực điểm.

Hắn nghĩ không ra, sao Lý Nguyên biết lúc trước hắn tính kế Dương Mi lão tổ, Thái Cực lão tổ với Càn Khôn lão tổ?

Chuyện này là tuyệt mật mà chỉ hắn và Thái Cực, Càn Khôn lão tổ đã ngã xuống, cùng với Dương Mi lão tổ biến mất mới biết được!

Hồng Quân chú ý đến ánh mắt kỳ quái của Thông Thiên, không khỏi biện minh cho bản thân: “Theo ta được biết, ban đầu Đạo Tổ vì để sinh linh hồng hoang không bị Ma tộc thống trị, do đó cùng Dương Mi, Thái Cực, Càn Khôn, ba lão tổ cùng nhau liên thủ đối phó Ma Tổ, bọn họ là bạn tốt chí giao, sao tiểu hữu có thể nói là Đạo Tổ lừa gạt ba người họ chứ?”

“Được rồi đó!”

Vẻ mặt Lý Nguyên khinh thường nói: “Hồng Quân không phải vì sinh linh, hắn chẳng qua là vì tranh đoạt khí vận thiên đạo với La Hầu mà thôi. Dương Mi, Thái Cực lão tổ, Càn Khôn lão tổ chỉ là bị Hồng Quân xem là thương, bạn tốt chí giao cái gì chứ?”

“Phụt, khụ khụ khụ…”

Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên càng nói càng không khách sáo, vậy mà lại nói Đạo Tổ thành một ngụy quân tử ích kỷ, lại không nhịn được phun rượu ở trong miệng ra.

Khuôn mặt già nua cũng bị sặc đến đỏ bừng, nghẹn đến khó chịu không thôi.

Lý Nguyên ra vẻ kỳ quái hỏi Thông Thiên: “Tề thiên đạo hữu sao vậy? Sao lúc nào cũng phun rượu vậy?”

Thông Thiên giáo chủ phất tay, không biết nên nói gì cho phải.

Lẽ nào lão sư thật sự là ngụy quân tử? Trong lòng Thông Thiên giáo chủ dâng lên một tia nghi ngờ.

Tất nhiên Hồng Quân hiểu được tại sao Thông Thiên lại phun rượu.

Sắc mặt không khỏi trở nên có chút lúng túng.

Đù, hình tượng huy hoàng vĩ đại của ta xem ra sắp tan vỡ trong lòng đồ đệ rồi.

Còn nữa, rốt cuộc tên nhãi này là ai, tại sao lại biết rõ nội tình chiến tranh giữa Tiên Ma như vậy?

Hồng Quân che giấu khϊếp sợ trong lòng, hắn không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, nếu không hình tượng của hắn có thể sẽ bị hủy hoại hoàn toàn trong lòng đồ đệ!

Hắn vội vàng chuyển chủ đề nói: “Ngươi vẫn chưa nói hiện tại Dương Mi lão tổ ở nơi nào?”

“Ngay trong hồng hoang.” Lý Nguyên thản nhiên nói trên cầu nhỏ bên bờ sông.

Chẳng những ở trong hồng hoang, hơn nữa còn ở không xa bên ngoài thành Triều Ca. Năm ngoái, lúc Lý Nguyên đi nghỉ mát ở trang viên của ngoại ô thành Triều Ca, còn thấy Dương Mi lão tổ hóa thành một gốc liễu cổ thụ đứng sừng sững nhàn nhã trong một thôn trang.

Đương nhiên, Dương Mi lão tổ vốn không biết Lý Nguyên phát hiện ra hắn.

Mặt Hồng Quân lộ ra vẻ hoài nghi: “Sao ngươi lại biết Dương Mi lão tổ ở nơi nào? Lẽ nào ngươi quen biết hắn?”

Lý Nguyên thản nhiên nói: “Chẳng phải ta đã nói rồi sao, ta trên Thông Thiên văn dưới rành địa lý, biết hết chuyện quá khứ, biết một nửa chuyện tương lai, chỉ là vị trí của một người, bấm ngón tay là tính ra thôi.”

Thấy dáng vẻ cuồng vọng của Lý Nguyên, Hồng Quân lại không tin: “Ngươi nói, ngay cả Đạo Tổ cũng không làm được thì sao ngươi có thể làm được?”

“Lẽ nào ngươi là lão quái vật nào đó chuyển thế trùng sinh à?” Thông Thiên giáo chủ nhớ đến thế giới trong hoa và Hỗn độn dị bảo ở trong viện, lập tức nghi ngờ hỏi Lý Nguyên.

Lý Nguyên thấy Thông Thiên bất mãn, nói: “Sao ngươi lại mắng người vậy? Ta thấy hai người các ngươi mới giống lão quái vật.”

Thông Thiên và Hồng Quân đều là tồn tại sống vô số lượng kiếp, không phải lão quái vật thì là gì?

Mặc dù bị mắng, nhưng Thông Thiên và Hồng Quân vốn không tức giận.

Hồng Quân tiếp tục chất vấn: “Ngươi vẫn chưa nói ngươi suy đoán như thế nào đó?”

Lý Nguyên nói thật: “Một phần trăm mồ hôi, cộng thêm chín mươi chín phần trăm thiên phú, có hai điểm này, các ngươi cũng có thể làm được.”

Thông Thiên: “...”

Hồng Quân: “...”

Tên giả vờ này, chẳng phải là lại nói thiên phú bản thân cao sao?

Nhưng luận thiên phú, người trong hồng hoang lại có mấy người sánh được với Hồng Quân và Thông Thiên?
« Chương TrướcChương Tiếp »