Suy nghĩ một lúc, Cố Thanh Phong vỗ mạnh tay: “Ơ kìa, nhớ ra rồi, là tới gϊếŧ Cây Hòe Yêu! Xém tí nữa bởi vì chuyện chính mà quên mất chuyện nhỏ nhặt này.”
Vì thế Cố Thanh Phong vội vàng đi đến phòng giam Cây Hòe Yêu.
Mở cửa nhà giam ra, Cây Hòe Yêu đang ngủ gật bên trong giật bắn mình.
Cây Hòe Yêu vừa nhìn thấy Cố Thanh Phong, lại nhìn thấy Mộc Vương Kiếm bên hông, nhanh chóng có phản ứng lại: “Chủ nhân, ngài đến rồi, chúc mừng chủ nhân đạt được Mộc Vương Kiếm.”
“Chúc mừng chúc mừng, hôm nay ta tới, cũng là vì chúc mừng ngươi.”
“Chúc mừng ta? Chúc mừng cái gì?”
“Chúc mừng ngươi sắp rời khỏi cái chỗ quỷ quái này rồi, ta sẽ đưa ngươi đến một nơi tốt hơn.”
Cây Hòe Yêu vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức vui mừng khôn xiết, chẳng lẽ tiểu tử này bởi vì ông ta có công dâng ra Mộc Vương Kiếm, cho nên muốn thả ông ta ra?
“Chủ nhân, ngài muốn thả ta rời khỏi Trấn Ma ngục sao?”
Cố Thanh Phong mỉm cười gật đầu.
Cây Hòe Yêu càng mừng rỡ, có chút kích động nói: “Vậy chủ nhân, ngài muốn đưa ta đi đâu?”
“Đưa ngươi lên Tây Thiên.”
Phù phù!
Một kiếm đâm ra.
Vẻ mừng rỡ của Cây Hòe Yêu ngưng đọng trên mặt, ông ta sững sờ nhìn dáng vẻ mỉm cười của Cố Thanh Phong, lại cúi đầu nhìn Mộc Vương Kiếm đang đâm vào ngực, vẻ mặt chợt trở nên hoảng sợ.
“Ngươi … ngươi, tại sao ngươi lại gϊếŧ ta? Ta vì ngươi lập công, kể chuyện xưa cho ngươi nghe, còn xoa bóp cho ngươi, ngươi không thể… ”
Cây Hòe Yêu còn chưa nói hết, trên Mộc Vương kiếm bộc phát ra một luồng ánh sáng màu xanh biếc, sinh ra một lực hút mạnh mẽ từ trên kiếm, điên cuồng hấp thu sức mạnh trong cơ thể Cây Hòe Yêu, làm cho ông ta ngay cả nói cũng không nói nên lời.
Dưới tác dụng của sức mạnh này, Cây Hòe Yêu trong nháy mắt bị đánh trở về nguyên hình, toàn bộ da của con người đều biến thành vỏ cây, thân thể cũng biến thành thân cây.
Cố Thanh Phong nhìn Cây Hòe Yêu đã biến thành cây cối, thản nhiên nói: “Ngươi còn không biết xấu hổ nói? Mộc Vương Kiếm là ta tự mình lấy về, không phải ngươi cho ta, cho nên không tính là ngươi lập công, về phần kể chuyện xưa? Ngươi đang nói về cái quái gì vậy? Xoa bóp càng đừng nhắc nữa, ngay cả tất đen cũng không có, còn kém xa với Tiểu Thi Mị.
Vậy mới nói, ngươi không chết thì ai chết nữa? Đương nhiên rồi, ngươi cũng không cần sợ hãi, thật ra ngươi đây cũng không tính là đã chết, ngươi chỉ là dùng một loại hình thức khác, dung nhập vào trong Mộc Vương kiếm, sau này còn có thể vĩnh viễn ở bên cạnh ta, có phải rất cảm động hay không?”
Cố Thanh Phong tự nói, nhưng Cây Hòe Yêu lại không cách nào phát ra âm thanh nào nữa, coi như ông ta đã ngầm chấp nhận rồi.
Sau một nén nhang, sức mạnh của Cây Hòe Yêu bị Mộc Vương kiếm hấp thu hầu như không còn gì nữa, một tiếng động mạnh mẽ từ trên Mộc Vương kiếm truyền đến.
Huyền giai trung phẩm!
Cây Hòe Yêu làm cho phẩm cấp của Mộc Vương Kiếm tăng lên một cấp, từ Huyền giai hạ phẩm thăng cấp lên Huyền giai trung phẩm.
“Xử lý xong.” Cố Thanh Phong vui vẻ nhìn Mộc Vương Kiếm trong tay càng lúc càng mạnh mẽ, rất là vui vẻ.
Ngay sau đó, hắn lại nhìn Cây Hòe Yêu đã biến thành vỏ cây khô héo, nghĩ thầm, không thể lãng phí, thân cây này đưa đến dây chuyền chế tạo phù triện, chắc là có thể chế tạo ra không ít phù triện, cho nên thu tất cả vỏ cây vào không gian Dị Độ.
Cố Thanh Phong làm xong tất cả, vỗ vỗ mông rời khỏi Trấn Ma ngục, đi đến Cống Hiến điện.
Hắn tính toán đi tiêu xài một phen, trăm vạn công huân, số tiền lớn như thế, không biết có thể đổi được bao nhiêu đan dược.
Tu vi bị mắc kẹt ở Huyết Thể tứ trọng đỉnh phong mấy ngày, đã đến lúc đột phá, đồng thời huyết mạch thức tỉnh cũng cần chuẩn bị một số vật liệu.
Rất nhanh, Cố Thanh Phong đã đến Cống Hiến điện.
Trong đại điện, một vị chấp sự đang buồn chán nhìn sổ sách.
Cố Thanh Phong đi lên nói: “Ta muốn đổi vật phẩm.”
Chấp sự chả thèm ngẩng đầu lên, sau khi cảm giác được người đến là tu vi Tụ Khí Cảnh, trực tiếp ném ra một quyển danh mục: “Đây là danh mục của tất cả vật phẩm đê giai, tự xem đi.”
Cố Thanh Phong không nói gì, mà trực tiếp ném Huyền giai Trừ ma lệnh có trăm vạn công huân lên bàn.
Chấp sự kia vừa định tức giận chửi Cố Thanh Phong không có quy củ, nhưng sau khi ánh mắt nhìn thấy Huyền giai trừ ma lệnh, ánh mắt lập tức trở nên thẳng tấp
“Huyền… Huyền giai Trừ ma lệnh?”
Hắn ta có chút không tin mà ngẩng đầu lên, phát hiện Cố Thanh Phong mặc dù là một vị võ giả Tụ Khí Cảnh, nhưng lại mặc quan phục Trừ Ma Sứ Huyền giai.
Hắn ta thân là chấp sự, còn là tu vi Nội Khí cảnh, địa vị cũng chỉ tương đương với Hoàng giai Trừ Ma Sứ, nhưng Tụ Khí cảnh trước mắt này lại là Trừ Ma Sứ Huyền giai?
Bởi vì Cố Thanh Phong là Trừ Ma Sứ Huyền giai vừa mới nhận mệnh hôm nay, cho nên câu chuyện của hắn còn chưa được ruyền ra.
Lẽ nào là giả mạo?
Trong lòng chấp sự nảy ra ý niệm vớ vẩn này, nhưng trong Trấn Ma Ti giả mạo trừ ma lệnh cùng với quan phục, đây không phải là lão thọ tinh ăn thạch tín, chê sống lâu sao?
Chấp sự không đoán được lai lịch của Cố Thanh Phong, không dám tùy tiện nói chuyện, mà cầm lấy Huyền giai Trừ Ma Lệnh cẩn thận xem xét.
Chỉ là vừa xem xét, ngay lập tức bị sốc.
“Trăm… trăm vạn công huân!?”
Tròng mắt của chấp sự suýt chút nữa rớt ra, hắn ta đã ở Cống Hiến điện nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy qua có người có nhiều công huân như vậy, cái này cũng quá giả rồi chứ?
Nhưng hắn ta lại kinh ngạc phát hiện, lệnh bài này lại là thật.
“Làm sao có thể!?” Chấp sự có chút thất thố nói.
Cố Thanh Phong cũng không có cãi lại, mà lại lấy ra công văn bổ nhiệm, mặt trên còn có quan ấn Trấn Ma Ti của Lệ Thiên Nhận.
Chấp sự sững sờ tiếp nhận công văn, sau khi nhìn thấy quan ấn của Lệ Thiên Nhận, cơ bản cũng đã tin rồi, hắn ta nhìn kỹ, càng nhìn càng kinh hãi, hơi thở cũng càng ngày càng dồn dập.
Bởi vì trên đó viết Cố Thanh Phong gϊếŧ Thất Ma Tướng, cho nên được phá cách đề bạt thành Trừ Ma Sứ Huyền giai.