Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 95: Một Chữ Sánh Vai Vua (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Lệ đại nhân, ngài không cần chuẩn bị đan dược thăng cấp Hỏa Hành cho ta.”

“Hả? Tại sao?” Lệ Thiên Nhận nghi hoặc nói.

“Bởi vì… Cố Thanh Phong rút Diêm Ma bên hông ra, tiếng ma sát của kim loại vang lên, Diêm Ma trong nháy mắt bốc cháy, một thanh hỏa kiếm xuất hiện trong tay hắn.

Sau đó thiên phú ngự hỏa được kích hoạt, hỏa diễm trên thân Diêm Ma trong nháy mắt hóa thành một con cự mãng do hỏa diễm tạo thành, cự mãng sống động hiện ra quấn xung quanh thân kiếm.

“Hỏa hành của tôi, chắc là MAX level rồi.”

Tuy Lệ Thiên Nhận nghe không hiểu lời nói của Cố Thanh Phong, nhưng điều này cũng không ngăn cản hắn ta lý giải ý trong đó, con cự mãng này đủ để nói rõ hết tất cả, hắn ta sững sờ nhìn con cự mãng lửa sống động như thật trên kiếm của Cố Thanh Phong, thật lâu không nói nên lời…

Lệ Thiên Nhận nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong một lúc lâu, sau đó mới chầm chậm nói: “Thiên phú luyện thể, thiên phú linh hồn, thiên phú khống hỏa, ta phát hiện ngươi ngoại trừ tu luyện không được, những thứ khác đều rất được.”

“Uhm… Lệ đại nhân, ngài nói như vậy dễ phá hư hình tượng lạnh lùng hà khắc của ngài trong lòng ta.”

Lệ Thiên Nhận nhìn Cố Thanh Phong một lúc sâu: “Được rồi, ngươi đi xuống đi.”

“Vậy, thuộc hạ cáo lui, đúng rồi Lệ đại nhân, phần thưởng của ta…”

“Sẽ có người đưa đến tay ngươi.” Lệ Thiên Nhận nói xong, sau đó xoay người trở lại chỗ ngồi của mình, sau đó từ trên bàn cầm lấy một quyển sách cổ nghiêm túc nghiên cứu.

Cố Thanh Phong thấy thế cũng không nói gì thêm nữa, đang chuẩn bị xoay người rời đi, lại đột nhiên nhớ tới còn có một chuyện.

“Lệ đại nhân, thuộc hạ còn có một chuyện.”

“Nói đi.”

“Cây Hòe Yêu của tầng một ngục Trấn Ma có thể cho ta hay không?”

“Có thể.” Lệ Thiên Nhận đang đọc sách, cũng không ngẩng đầu đã đồng ý, dường như hoàn toàn không tò mò Cố Thanh Phong muốn Cây Hòe Yêu để làm cái gì.

Cố Thanh Phong âm thầm khen ngợi, lý do vốn đã nghĩ ra tất cả đều nuốt vào trong bụng, cũng không biết Lệ Thiên Nhận này suốt ngày đều suy nghĩ cái gì, luôn cảm giác thần thần bí bí, tuy nhiên lại rất dễ nói chuyện.

“Như thế thì đa tạ đại nhân, thuộc hạ cáo lui.”

Cố Thanh Phong xoay người rời khỏi đại điện, đến lúc này, trong đại điện chỉ còn lại một mình Lệ Thiên Nhận, trong lúc nhất thời yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng lật sách xào xạc.

Đợi Cố Thanh Phong đi xa, trong một góc trong bóng tối của đại điện, đột nhiên vang lên một giọng nói của người xa lạ, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

“Hắn phát hiện ra ta rồi.”

“Ừm.” Lệ Thiên Nhận đang lật sách, nhẹ giọng đáp lại một tiếng.

“Linh hồn của hắn rất mạnh, có thể phát hiện ra ngươi không có gì đáng ngạc nhiên.”

“Hắn cũng không phải dựa vào linh hồn lực phát hiện ra ta, nếu như hắn vận dụng linh hồn lực liếc qua toàn bộ đại điện, như vậy tất nhiên sẽ cảm giác được, nhưng hắn không có.”

“Ồ?” Lệ Thiên Nhận khẽ nhíu mày: “Vậy hắn làm sao phát hiện ra ngươi?”

“Không biết, khi ta ở trong bóng tối rình rập hắn, biểu hiện của hắn xuất hiện một chút mất tự nhiên, tuy rằng hắn không nhìn ta, nhưng ta biết, hắn đã phát hiện ra ta.”

“Xem ra trên người hắn còn cất giấu không ít bí mật.”

“Chỉ sợ không chỉ bí mật, thậm chí rất có thể trong thân thể hắn đã thay đổi một linh hồn khác, ta chưa bao giờ nghe nói có người có linh hồn thiên phú có thể mạnh mẽ đến mức này, so với nói là thiên phú, ta ngược lại cảm thấy càng giống như hắn bị một vị cường giả chiếm đoạt thân xác.”

“Chỉ cần không phải yêu ma thì không sao.” Lệ Thiên Nhận bình tĩnh nói.

“Lúc linh hồn lực của hắn so đấu với ngươi, quả thật không có hơi thở của yêu tà, chiếm đoạt thân xác chắn hẳn là một vị tông sư nhân tộc.”

“Ừm.” Lệ Thiên Nhận dường như đọc sách đọc đến say mê, lời nói càng ngày càng ít.

“Hắn có nhiều bí mật như vậy, chẳng lẽ ngươi không lo lắng?”

“Nếu như hắn thật sự là bị tông sư chiếm đoạt thân xác, vậy để cho hắn đi khả năng thành công sẽ càng cao hơn, những thứ khác không quan trọng, ta chỉ cần Bất Lão đan.”

“Cho nên ngươi mới có thể giải thích giúp hắn, giúp hắn thoát khỏi hiềm nghi, sau đó từng bước dụ dỗ hắn tiếp nhận nhiệm vụ này, thật ra lần đầu tiên ngươi nhìn thấy hắn, cũng đã cảm giác được linh hồn mạnh mẽ trong cơ thể hắn, cảnh giới thấp như thế, linh hồn mạnh mẽ như vậy, chính là người thích hợp nhất.”

“Không sai, chỉ là ta không nghĩ tới hắn lại còn có thiên phú khống hỏa cường đại như vậy, như vậy sẽ nắm chắc nhiều hơn vài phần.”

Giọng nói của người trong bóng tối im lặng một lúc lâu, đột nhiên yếu ớt nói: “Đáng giá không?”

Lệ Thiên Nhận không trả lời.

Giọng nói của người trong bóng tối tiếp tục nói: “Ngươi có biết một khi ngươi làm như vậy, chính là đối địch với toàn bộ thiên hạ, như vậy thật sự có đáng giá không? Ngươi còn trẻ như vậy đã thành tông sư, ngươi còn có tiền đồ rất tốt, sau này cho dù là trên tông sư, cũng sẽ có cơ hội chạm vào, nhưng ngươi vì… ”

“Câm miệng lại!”

Lệ Thiên Nhận vốn vẫn đang bình tĩnh đột nhiên nổi giận, hắn ta hung hăng ném sách cổ trong tay lên bàn, phát ra một tiếng động.

Hắn ta đứng dậy giận dữ nhìn vào chỗ bóng tối, tức giận nói: “Ngươi thật sự cho rằng ta không dám gϊếŧ ngươi!”

“Haizz.” Trong bóng tối truyền đến một tiếng thở dài u ám, sau đó khôi phục lại vẻ yên tĩnh, giống như âm thanh kia chưa từng xuất hiện.

Lệ Thiên Nhận cũng không có tâm tư đọc sách nữa, vẻ mặt lạnh như băng đẩy cửa phòng ra, ra khỏi đại điện, không biết tung tích.

Lúc này, tình cờ gió nhẹ thổi vào cửa phòng, thổi trang sách trên bàn không ngừng lật, một trang hai trang ba trang…

Cho đến khi bìa sách được đóng lại.

Mà trên bìa sách kia rõ ràng viết hai chữ lớn [Đan Kinh].
« Chương TrướcChương Tiếp »