Chương 88: Bớt Bón Hành Cho Hắn

Lúc này, Lệ Thiên Nhận giơ tay lên ngăn lại trận tranh luận của mấy vị Trừ Ma sứ Địa giai, đôi mắt âm u nhìn về phía Cố Thanh Phong.

“Cố Thanh Phong, ngươi có lời gì muốn nói không?”

Việc đã đến nước này, Cố Thanh Phong cũng chỉ có thể kiên trì, tiếp tục nói láo đến cùng rồi: “Mỗi câu thuộc hạ nói đều là sự thật, thuộc hạ xác thực đã đánh bại Kính Yêu dựa vào ngoại công.”

Lệ Thiên Nhận cũng không có nghi ngờ Cố Thanh Phong ngay, ngược lại bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Phong trong chốc lát, đôi mắt giống như con rắn độc dường như muốn nhìn thấu qua hắn.

Cố Thanh Phong đối mắt với hắn mà mặt không đổi sắc, trong lòng đã sớm chuẩn bị. Một khi xảy ra chuyện gây bất lợi cho mình, vậy thì trực tiếp động thủ. Dựa vào thân thể Kim Cương Bất Hoại và đủ loại năng lực, đối mặt với tông sư cho dù không đánh lại, nhưng tự vệ hẳn là không có vấn đề.

“Ngươi thuật lại từ đầu tới cuối chuyện đã xảy ra một lần nữa cho ta xem.” Lệ Thiên Nhận đột nhiên lên tiếng.

Cố Thanh Phong vừa định nói chuyện, ai biết Lệ Thiên Nhận lại nói: “Cái người mập mạp đó, ngươi nói đi.”

“Hả?” Vương béo sững sờ một hồi, nhìn bên trái một cái rồi lại nhìn bên phải một cái, phát hiện trong gian phòng này người mập nhất chính là mình, lúc này mới phản ứng được là Lệ đại nhân đang gọi mình. Ngay sau đó hắn ta vội vàng tiến lên, vừa căng thẳng lại vừa kích động chuẩn bị kể lại những chuyện đã xảy ra.

Vương béo căng thẳng là bởi vì sắp phát biểu trước mặt vị trưởng quan tối cao, kích động cũng là bởi vì sắp phát biểu trước mặt vị trưởng quan tối cao.

Tại sao Lệ đại nhân không bảo Cố đại nhân kể mà lại bảo ta đây? Chẳng lẽ là cảm thấy ta khác với bọn họ, có cảm tình với ta?

Vương béo chỉnh đốn lại tâm trạng, bắt đầu thuật lại.

Trong lòng thì Lệ Thiên Nhận không ngừng tính toán, trong ba người này thì này tên béo này trông có vẻ nhát gan nhất. Người nhát gan nói dối dễ để lại chỗ sơ hở nhất, để cho hắn kể là lựa chọn tốt nhất.

“Ngày… ngày hôm qua, ngày thứ nhất nhậm chức của Cố đại nhân, chúng ta bị phân đến thôn Hắc Thủy …”

Vương béo vừa bắt đầu còn có chút cà lăm, nhưng nói một hồi cuối cùng cũng đã thích ứng, bắt đầu nói như bắn súng liên thanh.

Hắn ta vẫn còn có chút chừng mực, biết rõ Cố Thanh Phong là đồ nhỏ mọn, cho nên không dám nói xấu Cố Thanh Phong một câu, trái lại nói hắn tốt thế nào giỏi thế nào.

Cải biên câu chuyện Cố Thanh Phong bởi vì bị lừa đã diệt luôn một thôn cộng thêm một con Thất Ma Tướng thành Cố Thanh Phong quan tâm bách tính, tận trung cương vị, vì an bình của một phương mà không tiếc do thám thôn Hắc Thủy vào đêm hôm khuya khoắt, xông xáo rừng Khô Cốt, đấu trí với Thất Ma Tướng.

“Cố đại nhân của chúng ta, trong tình huống tra xét thôn Hắc Thủy vào ban ngày không có kết quả, ngài ấy kiên quyết lựa chọn buổi tối đóng giữ tại thôn, nhằm mục đích thôn dân không bị yêu ma làm hại. Sau khi trời tối, thôn Hắc Thủy quả nhiên xuất hiện dị thường. Tiểu thương bán kẹo hồ lô, với lại ba đứa trẻ và thôn trưởng liên tiếp mất tích bí ẩn trước mắt chúng ta, Cố đại nhân quan tâm an nguy của thôn dân, không tiếc phá cửa xuông vào từng hộ từng nhà, kiểm tra sự an toàn của bách tính.

Nhưng đâu ai ngờ, người trong một thôn lại biến mất toàn bộ. Lúc đó Cố đại nhân nói với hai chúng ta, thôn Hắc Thủy thuộc phạm vi quản hạt của hắn, người dân thôn Hắc Thủy hắn nhất định phải bảo hộ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, vì thế thậm chí không ngại đêm hôm khuya khoắt xông vào rưng Khô Cốt.

Khi đến rừng Khô Cốt, phát hiện toàn bộ thôn dân đều biến thành cương thi. Dưới sự dẫn dắt của Cố đại nhân, hai người chúng ta đã chiến đấu đẫm máu, ước chừng đại chiến mấy canh giờ mới chém hết được cương thi.

Sau đó, chúng ta liền bị Kính Yêu kéo vào trong âm Vực.”

Vương béo nói đến đây, đột nhiên nghĩ tới tình tiết kế tiếp chính là Cố đại nhân bởi vì lỗ mãng, mình soi gương mới bước vào không gian trong gương. Đoạn này nhất định không thể nói, lộ ra Cố đại nhân quá ngu, nếu không sẽ bị ăn hành, cho nên hắn ta liền sửa lời.

“Bên trong âm Vực, hơn năm trăm thôn dân cầm lấy gương đuổi theo chúng ta. Cố đại nhân vì bảo vệ chúng ta mà dứt khoát cản lại bọn họ, kết quả bản thân hắn liền bị hút vào không gian trong gương…

Sau đó chính là Cố đại nhân đánh bại bản sao của mình, gϊếŧ chết Kính Yêu rồi cứu chúng ta ra. Sau đó âm Vực sụp đổ, hơn năm trăm âm hồn đuổi theo chúng ta, lúc này Cố đại nhân lại dũng cảm đứng ra lần nữa, yêu cầu chúng ta đi trước, hắn cản ở phía sau. Vương Sơn ta đương nhiên không phải hạng người ham sống sợ chết, làm sao có thể để lại một mình Cố đại nhân.

Nhưng mà Cố đại nhân vì bảo vệ chúng ta mà không tiếc lớn tiếng chửi mắng đuổi chúng ta đi.

Cuối cùng, dưới sự lãnh đạo anh dũng của Cố đại nhân, tất cả chúng ta đều thoát khỏi cảnh chầu trời.”

Cố Thanh Phong ở một bên nghe đến trợn mắt há mồm, không khỏi cảm thấy mặt có chút nóng rát.

Đó là ta đấy ư? Thì ra ta vĩ đại như vậy?

Xem ra trước kia ta đã luôn trách lầm Vương béo rồi, tiểu tử này là một nhân tài, về sau sẽ bớt bón hành cho hắn.

Lệ Thiên Nhận và người khác nghe Vương béo để xong, không khỏi chốc chốc liếc về phía Cố Thanh Phong. Lòng thầm nói, cho dù tên béo này nói chuyện có một nửa là chém gió, nhưng giảm đi một nửa đó thì tên Cố Thanh Phong này vẫn được coi là một Trừ Ma sứ chính trực dũng cảm lại còn xứng chức.

Sau đó, mấy người Lệ Thiên Nhận lại dò hỏi ba người một vài chi tiết cụ thể, cũng không phát hiện chỗ sơ hở nào quá lớn.

Lúc này, một vị Trừ Ma sứ Địa giai đột nhiên lên tiếng nói: “Hừ, mặc cho các ngươi biên soạn không chê vào đâu được, nhưng bất luận thế nào bản quan cũng sẽ không tin một võ giả Tụ Khí tứ trọng có thể dựa vào ngoại công đánh bại Kính yêu – một trong những Thất Ma Tướng đâu. Nếu như vậy cũng có thể thắng, thì hai trăm năm trước những tông sư kiêm tu ngoại công há chẳng phải là chết vô ích à?”